Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 826: Cô Có Đau Không?

Chương 826: Cô Có Đau Không?
-apptruyen-
Ngay sau khi hai chiếc cúc áo bị cởi ra, vài phần da thịt vốn không nên bị nhìn thấy lại trực tiếp hiện ra trước mắt hắn rồi, nhưng trong lòng Lâm Ân vốn chẳng có một chút sắc tâm nào, cũng hoàn toàn không có âm mưu dùng chuyện này để cố ý sàm sỡ tiểu thư con rối.
Bởi vì hắn là một vị bác sĩ.
Mà trên người tiểu thư con rối lại bị thương nghiêm trọng như vậy, muốn nhìn thấy phần vết thương bị gãy lìa trên cánh tay cô ấy, cũng chỉ có thể cởi bỏ vài cái cúc như vậy mà thôi.
Cũng giống như lúc ngươi đi làm kiểm tra thân thể, bác sĩ sẽ bảo ngươi cởi áo khoác ngoài ra vậy. Chỉ khác là vị bác sĩ Lâm Ân này tự mình ra tay cởi giùm bệnh nhân của hắn mà thôi.
Trong lòng mang theo tâm trạng cực kỳ nghiêm túc, sau khi Lâm Ân tiếp tục cởi cái cúc áo thứ ba của tiểu thư con rối, hắn cũng không cởi thêm nữa, bởi vì vậy là đủ rồi, nếu còn cởi thêm nữa sẽ thành biến thái mất.
Dù vậy...
"Rất xin lỗi." Lâm Ân khụ khụ hai tiếng, rồi dưới ánh mắt mang đầy sát ý của Hắc Huyền Nguyệt, hắn chậm rãi kéo một nửa vạt áo trên vai cô ấy xuống, để lộ ra cánh tay đã bị chặt đứt kia.
Đến đây, ánh mắt Lâm Ân cũng lập tức bị miệng vết thương kia hấp dẫn, mà không còn tâm trí đâu để nhìn ngó những nơi khác nữa.
Bởi vì nó quá nghiêm trọng.
Bởi vì từ bên ngoài cũng có thể rõ ràng nhìn thấy, những bánh răng và kết cấu kim loại bên trong cánh tay đứt lìa kia, đã bị đốt đến cháy sém, đến biến dạng, nhưng hiển nhiên, chính cô ấy đã sơ bộ khắc phục được mức độ tổn thương ở nơi này.
Hơn nữa, có vẻ như làn da kia đã được chế tạo bởi một loại chất liệu đặc thù, với đặc tính tái sinh xuất sắc, còn có thể kéo dài và dát mỏng.
Lâm Ân nhíu mày, hắn nghiêm túc lấy một cái bao tay từ bên trong không gian hệ thống ra ngoài, nhẹ nhàng chọc vào một cái bánh răng bên trong miệng vết thương, nhẹ nhàng hỏi: "Cô có đau không?"
Hắc Huyền Nguyệt dùng ánh mắt lạnh như băng như đang nhìn một tên não tàn để chăm chú nhìn vào hắn.
Lâm Ân: "..."
Được rồi.
Hắn đã quên… Tiểu thư con rối vốn là con rối, và ngoại trừ công kích trực tiếp tác dụng đến tâm linh và ý chí, thì tổn thương thân thể gần như sẽ không mang đến đau đớn quá mức cho cô ấy.
"Yên tâm, cứ giao cho tôi đi." Lâm Ân nghiêm túc nâng chiếc kính một mắt lên, mỉm cười nói: "Tôi có thể cam đoan với cô, mình nhất định sẽ cho cô một cánh tay mới tương xứng mà hoàn mỹ, đây là thứ tôi nợ cô. Nếu cô có thể giao cả mạng của mình cho tôi, thì hãy tin tưởng, tôi nhất định có thể khôi phục lại hình dáng ban đầu cho cô, thậm chí còn càng tốt hơn ban đầu!"
Hắc Huyền Nguyệt dùng sức để nhắm hai mắt xuống, một câu cũng không muốn nói với tên này.
Lâm Ân không chậm trễ thêm, lập tức phát động hiệu quả bị động của năng lực chẩn đoán bệnh.
【 đinh! Kích hoạt hiệu quả bị động của "năng lực chẩn đoán bệnh ngẫu nhiên", ngươi phát hiện tổn thương 1 của mục tiêu: Chân tay gãy lìa 】
【 đinh! Ngươi phát hiện tổn thương 2 của mục tiêu: kết cấu bánh răng bên trong thân thể bị hủy hoại và tan chảy nghiêm trọng. 】
Cùng với âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, Lâm Ân nghiêm túc mở phần nội dung giới thiệu tỉ mỉ về những chứng bệnh vừa được chẩn đoán ra.
Chân tay gãy lìa quá đơn giản, vừa xem là hiểu ngay, nhưng kết cấu máy móc bên trong bị hủy hoại và tan chảy lại nghiêm trọng vượt quá những gì hắn tưởng tượng.
Vài kết cấu mang tính mấu chốt bên trong cơ thể đều biến dạng nghiêm trọng rồi, sở dĩ hiện giờ tiểu thư con rối vẫn có thể hoạt động được, là bởi vì cô ấy đang vận dụng chú thuật, mạnh mẽ thay thế tác dụng của mấy phần kết cấu kia.
Nhưng rõ ràng đây là hành vi trị phần ngọn không trị phần gốc.
Một khi quá trình vận dụng chú thuật để chống đỡ thân thể này bị gián đoạn ngay trong thời điểm chiến đấu, chỉ sợ những linh kiện kia sẽ nhanh chóng tan vỡ, khiến cho cô ấy hoàn toàn mất đi năng lực hành động.
"Cô bị thương nghiêm trọng như vậy còn bày ra dáng vẻ bình thản, như không có việc gì là sao? Tôi cứ cho rằng chỉ có cánh tay của cô bị gãy lìa mà thôi, ai ngờ được trong thân thể của cô lại có ít nhất là 30 chiếc linh kiện bị hủy hoại và tan chảy nghiêm trọng rồi!" Vẻ mặt Lâm Ân trở nên nghiêm khắc, hắn đưa mắt nhìn thiếu nữ con rối trước mặt này, lớn tiếng quát một hơi.
Hắc Huyền Nguyệt vẫn một mực nhắm hai mắt, nằm sấp ở nơi đó, lại bày ra vẻ mặt bình tĩnh từ chối trao đổi.
"..."
Có thể nói, khi trao đổi với cô gái ba không này, Lâm Ân luôn ở trong tình trạng khó chịu như nhức trứng.
Không cần phải nghi ngờ, với tính cách độc lập cùng với độ khai phá tình cảm cực thấp của tiểu thư con rối, chỉ sợ khi bản thân chuẩn bị chết thật rồi, cô ấy cũng sẽ không bao giờ chủ động mở miệng tới tìm kiếm sự trợ giúp của bất cứ người nào.
Lần này cũng vậy, nếu không phải hắn cưỡng chế cô ấy tới kiểm tra, chỉ sợ hắn còn không hay biết gì, cho đến khi cô ấy thực sự xảy ra chuyện.
"Để tôi thay thế linh kiện trong cơ thể cô trước, chờ hoán đổi toàn bộ xong, lại chờ những phần kết cấu được thay mới hoàn toàn dung hợp lại, tôi sẽ giúp cô nối cánh tay." Lâm Ân nghiêm túc nói.
Hắc Huyền Nguyệt nhắm mắt nói: "Không cần, chờ trở lại trang viên con rối, ta sẽ tự mình..."
Nhưng cô ấy còn chưa nói xong, thân thể nhỏ xinh kia đã lập tức bị Lâm Ân khiêng lên. Thậm chí ở thời điểm cô ấy còn đang kinh ngạc chưa kịp phản ứng lại, Lâm Ân đã di chuyển xe lăn đi đến phía trước giường bệnh, còn chẳng thèm phân bua một câu nào, hắn đã để cô ấy lên giường rồi.
Lần này, Lâm Ân hoàn toàn không thương tiếc nữa, hắn “Soạt soạt” hai cái đã kéo vạt áo phía sau lưng cô ấy xuống rồi.
Thân thể Hắc Huyền Nguyệt lập tức run lên, cô ấy cố gắng quay đầu lại, nhưng thân thể thực sự không thể nhúc nhích nổi.
Mà không quay đầu lại được thì đương nhiên cô ấy cũng không thể biết, rốt cuộc là tên khốn tà ác ở sau lưng mình kia đang có vẻ mặt như thế nào.
"Tôi chuẩn bị mổ cho cô đây, cô nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng, bởi vì rất có khả năng, thứ năng lực bị động của tôi sẽ làm cô hơi đau một chút, nhưng thương tích trên người cô quá mức nghiêm trọng, cũng quá mức cấp bách rồi, không thể tiếp tục kéo dài thêm được nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận