Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 380: Cánh Cửa Thứ Hai!!!

Chương 380: Cánh Cửa Thứ Hai!!!
Hơn nữa. bên trong căn phòng này lại không chỉ có một mình hắn, bởi vì xung quanh còn có những học sinh khác, đang cúi đầu, ngồi yên không nhúc nhích.
Căn phòng này vô cùng thiếu sáng, khiến hắn không thể thấy rõ gương mặt của bọn họ.
"Cửa thứ hai sao?" Lâm Ân nheo mắt.
Mà cùng lúc đó, bên tai hắn lập tức truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
【 đinh! Ngươi phát động nhiệm vụ: Năm lớp cửa (2), giới thiệu: một cửa này khảo nghiệm khả năng chịu đựng nỗi sợ hãi và sức quan sát của ngươi, xin hãy duy trì sự bình tĩnh, rồi thông qua khảo nghiệm. 】
Ngay lúc đó, ánh mắt Lâm Ân cũng lập tức rơi xuống bản bút ký được đặt trên cái bàn học trước mặt mình.
Âm phong thổi qua, bản bút ký ấy chậm rãi lật mở, bên trên xuất hiện từng hàng từng hàng chữ bằng máu.
【1, ngươi có ba mươi phút để tìm được chiếc chìa khóa của ngươi, sau đó thoát khỏi phòng học này. 】
【2, có một con "Quỷ" ở bên ngoài trà trộn vào phòng học. 】
【3, mỗi phút đều sẽ có một học sinh bị giết, sau khi mười học sinh tử vong, nó sẽ tìm ngươi. 】
【4, khi sử dụng bất cứ loại lực lượng siêu phàm nào đều sẽ làm cho con "Quỷ" ấy chú ý tới ngươi. 】
【5, mười giây sau, ngươi sẽ thu được năng lực hành động, trong phòng học này ẩn chứa rất nhiều manh mối về chiếc chìa khóa kia, hãy cẩn thận thăm dò. 】
【6, chúc ngươi may mắn. 】
Lâm Ân nhanh chóng ngước mắt lên, quan sát hoàn cảnh bốn phía, ánh mắt vẫn trấn định như thường.
Hiển nhiên, đây là quy tắc của cửa thứ hai, khảo nghiệm khả năng chịu đựng nỗi sợ hãi và sức quan sát?
Và đúng là chiếc chìa khóa lúc trước đã không còn ở trên người hắn.
Mục đích cũng rõ ràng rồi, hắn cần tìm được chiếc chìa khóa kia, sau đó rời khỏi phòng học này, với điều kiện tiên quyết là không bị con Quỷ" kia giết chết hoặc là phát hiện, như vậy mới được tính là thông qua khảo nghiệm.
Mà nói cách khác, hắn có thời gian an toàn là mười phút, mười phút sau, con quỷ kia sẽ hướng sự chú ý vào hắn?
Đã nhận được thông tin, đại não của Lâm Ân đang nhanh chóng chuyển động.
...
Bên ngoài, quan chủ khảo và mấy đệ tử khác đang chăm chú quan sát cảnh tượng xuất hiện trong khung hình.
Con quỷ hút máu kia ngạc nhiên hỏi: "Đây là cửa thứ hai ư? Sao tôi cứ có cảm giác phong cách của căn phòng này khác hoàn toàn so với kiến trúc thường thấy bên trong thế giới chúng ta."
Quan chủ khảo khàn khàn nói: "Mỗi lần khảo nghiệm xuất hiện, chất liệu để căn phòng dựa vào rồi tạo nên cảnh tượng bên trong khảo nghiệm đều được rút ra từ bên trong nhận thức và ký ức của mấy người, cho nên mấy người cứ nhìn xem một chút là tốt rồi, coi như lấy kinh nghiệm thôi. Bởi vì sau khi mấy người bước vào trong đó, căn phòng kia cũng sẽ huyễn hóa ra cảnh tượng quen thuộc với bản thân mấy người."
Con quỷ hút máu kia có chút kinh dị hỏi: "Giáo quan, vậy anh có biết phương pháp phá giải một cửa này của thí sinh số 4 không?"
Quan chủ khảo lắc đầu, nói: "Đó là khảo nghiệm nhằm vào cá nhân cậu ấy, cho nên kịch bản cụ thể là gì cũng chỉ có căn phòng nọ tự biết mà thôi."
...
Trong phòng học, Lâm Ân khẽ nheo mắt, sau khi suy nghĩ một thoáng, hắn cũng đại khái hiểu được những thông tin bản thân đang nắm trong tay rồi.
Hiện tại, điều quan trọng nhất hắn cần làm, chính là suy nghĩ xem, mình nên làm như thế nào để tìm được chiếc chìa khóa ấy.
Hắn nhanh chóng dời ánh mắt khỏi bản bút ký kia, cẩn thận tìm kiếm một phen dưới ngăn kéo bàn, bên trong có rất nhiều sách giáo khoa và tập vở, nhưng đều không ngoại lệ, toàn bộ nội dung bên trong đều có vẻ mơ hồ không rõ, tựa như đã bị ai đó sửa chữa nghiêm trọng rồi.
Trong ngăn kéo không có bất cứ manh mối gì.
Ánh mắt hắn lại rơi xuống cái hộp bút ở ngay trước mặt mình. Hắn liếc mắt nhìn xung quanh một cái rồi lập tức vươn tay, cầm cái hộp bút kia lên, nhẹ nhàng kéo khóa.
Soạt soạt —— Âm thanh kéo khóa trực tiếp phá vỡ bầu không khí yên tĩnh trong phòng học.
Cùng thời điểm đó, những học sinh vẫn một mực cúi đầu không nhúc nhích xung quanh, đột ngột quay đầu, ánh mắt “Tề xoát xoát” trực tiếp đổ dồn về phía Lâm Ân.
Cả lớp, ngoại trừ hắn, có tới 29 học sinh, nhưng trong khoảnh khắc ấy, toàn bộ bọn họ đều nhìn chằm chằm vào hắn.
Có điều, thân thể bọn họ vẫn duy trì tư thế ngồi thẳng tắp như cũ, chỉ có gương mặt là nhìn thẳng về phía hắn thôi… Cho nên một đám học sinh ngồi cùng dãy, nhưng ở phía trước hắn, đều trực tiếp xoay đầu 180 độ, để nhìn thẳng vào hắn.
Bầu không khí vừa bị tiếng khóa kéo của Lâm Ân phá vỡ, lập tức quay lại với yên tĩnh như ban đầu, sự yên tĩnh chết chóc với những ánh mắt âm trầm quỷ dị.
Nhưng Lâm Ân khá là nhanh trí, bởi vì ngay lúc một đám học sinh đồng thời nhìn về phía hắn, hắn cũng quay đầu, nhìn về phía sau.
Hành động cực kỳ nhất trí với đám học sinh khác.
"..."
"..."
Sau đó ngay trong bầu không khí yên tĩnh quỷ dị này, kim đồng hồ trong phòng học lập tức vang lên âm thanh “Ken két”, nặng nề nhích qua số thứ hai, báo hiệu phút đầu tiên vừa chấm dứt.
Cả phòng học lập tức trở nên ảm đạm, tất cả biến thành một mảnh tối đen.
"A—— " Đột nhiên một tiếng hét thảm vang vọng khắp phòng.
Kim giây lại bắt đầu di chuyển.
Hắc ám biến mất.
Sau khi tầm nhìn được khôi phục trở lại, toàn bộ những học sinh trong phòng học vừa rồi còn đưa mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Ân, đã một lần nữa khôi phục dáng vẻ lúc trước, cả đám cúi đầu, chăm chú xem sách giáo khoa.
Khung cảnh lại chìm vào một mảnh yên tĩnh.
Tới đây, Lâm Ân cũng nhanh chóng nhìn thấy sự khác lạ.
Đó là một học sinh vừa nãy còn ngồi ngay đằng trước hắn, còn quay đầu 180 độ để nhìn về phía hắn, chỉ bẵng đi một thoáng, cái đầu trên cổ đối phương đã bị cắt xuống, đặt trên bàn học, trên mắt học sinh kia còn có hai cây bút máy cắm sâu vào.
Máu tươi đang “Ồ ồ” phun ra.
Nhưng những học sinh xung quanh lại bình tĩnh cúi đầu, không nói được một lời, tựa như bọn họ hoàn toàn không nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng nọ.
【 giá trị tinh thần của Lâm Ân -5】
Ra tay rồi!
Quả nhiên… tình huống xảy ra đúng như hàng chữ được viết bằng máu kia miêu tả.
Ngay khi hắc ám phủ xuống, đã có một học sinh chết đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận