Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 468: Người Quen???

Chương 468: Người Quen???
Làm như vậy có ổn hay không?
Người ta còn chưa kịp nói xong, hắn đã trực tiếp bắn ra một súng, nước đi này hoàn toàn không theo kịch bản à nha!
Lâm Ân mở to đôi mắt cá chết, da đầu run lên từng hồi, nói: "Dọc theo đường đi, trong đầu ta cứ ‘Đinh đinh đinh’ không ngừng vang lên tiếng nhắc nhở rằng … cmn ngươi đang tỏ vẻ hưng phấn với ta. Tới bây giờ mới biết, hoá ra ngươi là một thằng khốn nạn như vậy. Mẹ nó, ta đã nhịn ngươi rất lâu rồi, nhìn thấy ta lại làm ngươi happy đến thế sao?"
Nghe được những lời này, cả đám người đều ngây dại.
Chỉ thấy ở trong tòa pháp trận xa xa phía trước, Kles đang ôm lấy lồng ngực mình, trong mắt càng thêm bệnh hoạn mà hưng phấn. Gã gian nan đứng lên, cuồng loạn nói: "Quả nhiên... Không hổ là ác ma trong địa ngục, đúng là tồn tại tà ác hỗn loạn đến cực đoan mà!"
"Nhưng sẽ không lâu nữa đâu! Đại nhân, những nhân loại này vốn không hiểu được, bọn chúng nên làm như thế nào để lấy lòng ngài, chỉ chúng ta mới đủ khả năng trở thành tôi tớ thấu hiểu ngài nhất trên thế giới này thôi! So với ở bên cạnh bọn họ, ngài nhất định sẽ càng thích chúng ta hơn!"
Lâm Ân: "???"
Mà ngay sau khi nói xong câu này, đột nhiên trên mặt Kles vỡ ra một nụ cười tươi, còn thân thể gã lại giống như một con quỷ mị, chỉ nháy mắt sau đã "Hoa lạp lạp" hóa thành một sợi dây leo màu đen, chui xuống dưới lòng đất.
Và gần như giây tiếp theo, bóng dáng gã lại chậm rãi xuất hiện phía trên tòa kiến trúc cao vài trăm mét bên ngoài kia, đứng cùng mấy người mặc hắc bào khác.
Gã vẫn ôm lấy lồng ngực, biểu cảm trên mặt vừa tê liệt vừa cuồng nhiệt nói: "Hơn nữa, nếu tất cả đều là quái vật đến từ địa ngục, thì không biết ngài có thể chiến thắng【 Bạo thực 】 của chúng ta hay không? Ta thật sự có chút chờ mong nha!"
Ông —— Gần như trong nháy mắt khi Kles nói xong câu này, cuồng phong bắt đầu gào thét ào ào bay qua quảng trường. Tòa pháp trận màu máu bên dưới cũng nhanh chóng "Ục ục ục" sôi trào lên.
Một cái khe màu đỏ tươi chậm rãi xuất hiện, rồi càng ngày càng mở rộng ngay phía trên tòa pháp trận nọ.
Đinh linh linh —— Cùng với đó là một tiếng chuông đồng reo vang, đầy quỷ dị và khủng bố.
Ngay sau đó, quang mang màu máu phía trên pháp trận hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một bóng người chậm rãi lộ diện bên dưới huyết quang.
Chỉ thấy một đôi chân nhỏ nhắn trắng nõn có đeo chuông đồng, vừa nhẹ nhàng hạ xuống trong vũng máu đen.
"Đã lâu không được triệu hồi... Hì hì hi."
Một tiếng cười quỷ quyệt mà khủng bố giống như giọng nói của một cô bé vang lên.
Ông ——Cả người Lâm Ân lập tức chấn động, không khỏi lui về phía sau hai bước.
Chẳng lẽ...
Mà ngay khi nhìn thấy Lâm Ân lui về phía sau như lâm đại địch, sắc mặt mọi người cũng chuyển thành một mảnh tái nhợt.
Rốt cuộc tồn tại vừa xuất hiện là dạng quái vật gì?
Lại khiến cho Lâm Ân tiên sinh cũng bị kinh sợ?
Bởi vì dọc theo con đường này, Lâm Ân tiên sinh một mực dẫn theo bọn họ với tư thế nghiền ép, để lộ một mảnh khí trường vô địch, đánh thẳng đến tận nơi này.
Bọn họ đi theo đằng sau cả chặng đường dài, vẫn chưa từng trông thấy Lâm Ân tiên sinh trở nên rung động như trước mắt.
Tới lúc này, mang theo ánh mắt phập phồng lo sợ, cả đám người lập tức nhìn thẳng về phía bóng dáng còn đang run rẩy giữa cơn mưa máu kia.
Từ từ, cơn mưa máu tiêu tan.
Chỉ thấy một cô bé với đôi chân trần, trên mắt cá chân có đeo một chiếc chuông đồng nho nhỏ, trên người mặc một bộ váy liền áo màu đỏ như máu, trong lòng ôm một con búp bê khủng bố, vừa xuất hiện ngay giữa khu vực trung tâm của tòa pháp trận kia.
Thoạt nhìn, gương mặt của cô bé này vô cùng thuần khiết, nhưng trên mặt lại mang theo một nụ cười tươi đầy châm chọc và tà ác.
Hơn nữa, điều khủng bố nhất ở đây, lại là một bên mắt phải của cô bé hoàn toàn không có nhãn cầu, trống rỗng như một cái vực sâu thăm thẳm.
Soạt——đột nhiên cô bé nọ vươn đầu lưỡi ra, trực tiếp cuốn lấy một bộ thi thể huyết nhục mơ hồ, nuốt luôn vào miệng, thậm chí còn không cần nhai kỹ, khiến cho lượng lớn máu loãng trực tiếp lưu lại bên ngoài khóe miệng.
"Đúng là đã lâu lắm rồi không được ăn món gì ngon như vậy!"
Cô bé kia lập tức hướng ánh mắt vừa tà ác vừa thuần khiết nhìn về phía đám người Lâm Ân, khóe môi cong lên, nở ra một nụ cười tươi đầy tàn nhẫn.
Vào lúc này, con búp bê đang được cô bé ôm trong lòng cũng phát ra tiếng cười khủng bố "Hì hì hi".
"Mấy người cũng là đồ ăn của Oa Oa ư?"
Ngay sau đó, ánh mắt của con búp bê còn đang cười hì hì trong lòng cô bé kia đã nhanh chóng rơi xuống người Lâm Ân đeo mặt nạ mỏ chim. Và gần như một giây tiếp theo, nụ cười tươi trên mặt nó đã trở nên cứng đờ tại chỗ, đột nhiên ngưng bặt xuống, không phát ra bất cứ âm thanh nào.
【 đinh! Độ sợ hãi của búp bê đối với ngươi +30】
Chỉ là cô bé mặc váy đỏ kia vẫn không hay biết gì cả, vẫn nở nụ cười tươi đầy tàn nhẫn và ác ý, một mực ôm lấy con búp bê trong tay, mang theo khuôn mặt lộ ra vẻ ngây thơ đáng yêu và cơn thèm ăn không thèm che giấu, vui vẻ chạy về phía đám người Lâm Ân.
Chiếc chuông đồng một mực vang lên “Đinh đinh đang đang”, khung cảnh trước mắt với một cô bé ngây thơ đáng yêu đang chạy trên vũng máu đen khủng bố, đã mang đến cho người ta một loại cảm giác hỗn loạn bất thường.
Mà trước mắt Lâm Ân cũng nhanh chóng hiện lên giao diện của cô bé kia.
【 Huyết Oa Oa thiếu một mắt】
【 cấp bậc 】: 10
【 chủng tộc: Ác linh huyết nhục 】
【 thuộc tính: Hỗn loạn trung lập 】
【 năng lực chiến đấu 】: Ngươi có thể tùy tiện trêu chọc cô bé.
【 giới thiệu 】: Huyết Oa Oa vừa trải qua quá trình rèn luyện ngoan cường mà trở nên mạnh mẽ, khiến cho lòng tự tin bùng nổ cực hạn. Bởi bản thân từng bị một tên bác sĩ vạn ác vô lương móc xuống một con mắt, khiến cho cô bé hạ quyết tâm, không ngừng cố gắng đi làm công kiếm tiền, đương nhiên, trở nên mạnh mẽ hơn sau đó nhân cơ hội bác sĩ vô lương không có mặt, lẻn vào ăn cắp cũng có thể coi là một lựa chọn không tồi...
Lâm Ân: "..."
Lúc này, Huyết Oa Oa còn chưa nhận ra Lâm Ân, vẫn mang theo nụ cười tươi đầy ác ý, ‘Lạch bạch lạch bạch’ chạy về phía bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận