Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 183: Có Lẽ Mày Chẳng Bao Giờ Nghĩ Tới…

Chương 183: Có Lẽ Mày Chẳng Bao Giờ Nghĩ Tới…
Cơn phẫn nộ điên cuồng lập tức khiến Phệ Tâm Ma xoay người lại, rồi chỉ trong nháy mắt, gã không chút do dự, hướng về phía âm thanh truyền đến kia, đánh ra sóng tinh thần chấn động càng thêm mãnh liệt.
Ông ——
Chịu ảnh hưởng của sóng tinh thần chấn động cuồn cuộn đánh tới, những ngọn đèn khẩn cấp được gắn trên hành lang trực tiếp “Ba ba ba” nổ tung hết cả.
"Mày bước ra đây cho tao!"
Phệ Tâm Ma bị lửa giận thiêu đốt, liên tiếp hướng về bốn phương tám hướng, tiến hành tinh thần oanh tạc.
Luồng tinh thần lực mạnh mẽ vô cùng của gã còn có thể đánh cho bức tường sắt thép vô cùng cứng rắn gần đó, biến dạng.
Mà cũng chính tại một khắc này, một đầu khổng lồ trực tiếp đụng xuyên qua vách tường trước mặt Phệ Tâm Ma, rồi giống như một chiếc xe tải hạng nặng, nó hung hăng đâm thẳng vào gã, đánh bay ra ngoài mấy chục mét.
Oanh ——
Một tiếng nổ vang lên.
Bộ thân thể sắt thép của Phệ Tâm Ma nặng nề va chạm lên vách tường.
Nhưng có vẻ như thân thể gã không chịu một chút ảnh hưởng nào, lại nhanh chóng đứng lên, hồng mang trong mắt chớp động không ngừng, tản ra ánh nhìn dữ tợn.
Ánh mắt gã lập tức tập trung vào Tiểu Tiểu vừa mới xuất hiện.
"Tao đã xuất hiện như mày mong muốn, sau đó thì sao nào?" Giọng nói mang theo một chút đùa cợt của Lâm Ân vang lên từ trong miệng của Tiểu Tiểu.
Gần như không chút do dự, Phệ Tâm Ma lập tức rít gào một tiếng, lao thẳng về phía Lâm Ân đang ẩn trốn trong miệng cái đầu kia, lại một lần nữa phát động tinh thần chấn động với quy mô còn lớn hơn bình thường.
Ông ——
Sóng tinh thần trùng kích lên người Tiểu Tiểu, nhưng chỉ khiến biển ý thức của cô bé phát sinh một chút gợn sóng bé nhỏ không đáng kể, sau đó lại nhanh chóng tiêu tán đi.
Tinh thần Phệ Tâm Ma đại chấn, liên tục lui về phía sau.
“Mày...mày..."
Lúc này ở trong miệng Tiểu Tiểu, Lâm Ân đang khoanh chân ngồi vững vàng, hai tay khoanh lại, hai mắt nhắm chặt nói: "Hẳn là đòn công kích tinh thần của mày không thể gây nên ảnh hưởng đối với sinh vật căn nguyên? Kể cũng đúng thôi, dù tinh thần lực của mày có mạnh đến cỡ nào cũng không thể mạnh hơn sinh vật căn nguyên được? Cho nên đây là nguyên nhân khiến mày không dám sử dụng tinh thần chấn động đối với Tiểu Tiểu, bởi vì mày biết, nó vô dụng."
Lâm Ân chậm rãi mở Ác Linh Thụ Nhãn trên gương mặt mình, khẽ xoa xoa huyệt Thái Dương, nói: "Cho nên mày cũng chỉ dám bắt nạt tao mà thôi."
【 Trọng Thần Cơ Giới 71 loại cải tiến 】
【 loại hình 】: Tạo vật máy móc trang bị nặng
【 trận doanh 】: không
【 cấp bậc 】: ???
【 năng lực chiến đấu 】: trọng giáp cấp quân vương có thể so với căn nguyên.
【 giới thiệu 】: là tạo vật máy móc đỉnh cấp nhất do hiệp hội Ma Nhân chế tạo. Khác với Khôi Lỗi Liệp Thần Giả, nó là một bộ binh khí chiến tranh được cấu tạo thuần túy từ máy móc. Từ sau khi phát hiện khoa học kỹ thuật tới từ Cự Tượng, khiến cho hiệp hội Ma Nhân vốn luôn kiên trì với lý niệm "Máy móc phi thăng" đã xuất hiện dao động, cũng bởi vậy mà kế hoạch phát triển "Trọng Thần Cơ Giới" bị gác lại, nhưng Phệ Tâm Ma vẫn luôn bí mật tiến hành cải tạo bộ thân thể máy móc này, chờ sau khi thành công dung hợp khoa học kỹ thuật trên thân thể Cự Tượng, hắn sẽ làm cho nó trở thành một trong số những bộ thân thể cường đại nhất trong tay mình...
Lâm Ân vận dụng Ác Linh Thụ Nhãn, xuyên thấu qua thân thể Tiểu Tiểu, chăm chú nhìn vào Phệ Tâm Ma.
Phệ Tâm Ma lại phát ra một chuỗi những âm thanh máy móc nhân tạo khàn khàn, nói: "Quả nhiên là một tên nhân loại gian xảo. Mày lại có thể nghĩ ra loại biện pháp này để tránh né tinh thần chấn bạo của tao. Mày đã làm tao phải nhìn mày với cặp mắt khác xưa rồi, nhưng tao vẫn không rõ, vì sao mày lại nhất định phải chém tận giết tuyệt chúng tao như vậy?"
Lâm Ân mỉm cười khoanh tay, cách không nói: "Chém tận giết tuyệt? Mày nói ra câu này mà không thấy mình quá vô sỉ hay sao?"
"Lúc trước, ở thời điểm chúng mày phái Khôi Lỗi Huyết Nhục đến hẻm Du Hồn tính toán xử lý tao, vì sao chúng mày không nói mấy câu này? Lại đến thời điểm chúng mày tiếp tục phái Liệp Sát Giả lần thứ hai đến xử lý tao, vì sao chẳng nghe chúng mày giảng đạo lý nhỉ?"
"À! Nhầm rồi, bởi vì tao chỉ là một sinh vật nhỏ bé, lệ thuộc vào người khác, có thể tùy tiện ra tay tiêu diệt được, mà mục đích chân chính của chúng vốn là giết thầy và Tiểu Bảo Bối trong nhà tao."
"Có lẽ mày chẳng bao giờ nghĩ tới, đến cuối cùng kẻ đang đứng trước mặt mày lại chính là tên học đồ nho nhỏ của tiệm dược tề kia?"
Lâm Ân nhếch khóe miệng, lộ ra hàm răng trắng nõn mà lạnh lẽo.
Hai mắt Phệ Tâm Ma điên cuồng lóe sáng.
Thời gian đếm ngược chỉ còn lại hai phút cuối cùng.
Đã không đủ!
Không được!
Không cần biết làm như thế nào, gã nhất định phải chạy khỏi nơi này, tuyệt đối không thể nấn ná thêm, để kẻ kia làm lãng phí thời gian được.
Ông ——
Đến đây, Phệ Tâm Ma lập tức xoay người, dùng một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi, rồi cắn răng, chạy thẳng tới cuối hành lang.
"Tiểu Tiểu!" Lâm Ân nheo mắt nói: "Nên ăn cơm rồi."
Dứt khoát không thể cho kẻ địch có bất cứ cơ hội nào.
Tiểu Tiểu lập tức trở nên hung hăng (▼ 皿 ▼#) , dứt khoát vung vẩy đống xúc tu trên người, rồi dùng tốc độ còn nhanh hơn, đập thẳng về phía Phệ Tâm Ma.
Oanh ——
Một tiếng nổ ầm vang.
Thân thể Phệ Tâm Ma trực tiếp bị Tiểu Tiểu nặng nề nghiền ép, liên tiếp lăn lộn ra ngoài mấy chục mét.
"Dám bắt nạt—— bác sĩ—— của ta —— Tiểu Tiểu —— đánh chết ngươi —— "
Ba ——
Nhánh xúc tu khổng lồ nặng nề quật lên người Phệ Tâm Ma, vô số hoa lửa văng tung tóe.
Tiểu Tiểu dứt khoát phát động một chuỗi những đòn công kích sắc bén. Chỉ thấy vô số những nhánh xúc tu tựa như đạn súng máy, không ngừng bắn lên bộ thân thể máy móc của Phệ Tâm Ma.
Phệ Tâm Ma điên cuồng hét lớn, gắng gượng đứng dậy, rồi đột nhiên lui về phía sau, phía trên hai tay lập tức "Ca ca" trồi lên hai thanh trường kiếm cực nóng.
Leng keng ——
Leng keng ——
(〝 ▼ 皿 ▼) Song kiếm cứng rắn va chạm cùng xúc tu của Tiểu Tiểu, làm văng ra vô số hoa lửa.
Ngay tức khắc, quang mang lập lòe chiếu rọi cả hành lang, lúc sáng lúc tối, âm thanh va chạm “Leng keng” vang vọng khắp nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận