Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 911: Ngươi Định Cướp Địa Chủ Hả?

Chương 911: Ngươi Định Cướp Địa Chủ Hả?
Hơn nữa, đến tận bây giờ, lời ca chói tai “Ngươi không có (beep) sao?” kia vẫn còn vang vọng khắp nơi, đúng là muốn bao nhiêu khó chịu có bấy nhiêu khó chịu.
Đương nhiên, bọn họ chẳng có bất cứ hoài nghi gì đối với Lạc Thập, bởi vì mọi chuyện đã quá rõ ràng rồi còn gì?
Là tiểu đội ở gần hai kẻ xâm nhập cấp tử triệu kia nhất, áp lực tâm lý mà bọn họ phải thừa nhận cũng là lớn nhất, mà ở thời điểm hiện tại, bọn họ còn phát hiện ra đống vũ khí vốn tưởng là chỗ dựa vững chắc trong tay mình lại là một đống đồ chơi vô dụng như vậy, không cần biết là người bình tĩnh đến cỡ nào cũng sẽ điên cuồng lên thôi!
Mắt thấy mâu thuẫn giữa hai bộ phận lớn sắp thăng cấp, bác sĩ 315 vẫn nhắm mắt ngồi trên vương tọa, lại chậm rãi mở hai mắt ra, trầm giọng nói: "Câm miệng hết đi."
Lời này vừa nói ra, hai tên tổng quản của hai ngành vốn đang tranh phong, trợn mắt trừng nhau, đều ngừng lại, thậm chí còn lập tức dùng một tay đấm ngực, cúi đầu nói: "Bác sĩ."
Không cần phải nghi ngờ, tầm ảnh hưởng của bác sĩ 315 ở trong nội bộ Leviathan này là rất lớn.
Bác sĩ 315 khàn giọng nói: "Bây giờ không phải là lúc các ngươi cãi vã, vấn đề về Tiêm Khiếu Giả cứ gác lại trước, sẽ tiến hành điều tra sau. Việc cấp bách bây giờ là nhanh chóng tiêu diệt hai kẻ xâm nhập kia. Nói cho đội ngũ nọ biết, bọn họ muốn vũ khí gì, cũng có thể nói ra, những chuyện khác đều để sau này tính tiếp."
Cấp trên của nhà xưởng trang bị cấy ghép còn đang bức thiết muốn nói thêm điều gì đó, nhưng nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của bác sĩ 315, gã cũng chỉ có thể nghẹn ngào nuốt đống lửa giận vào trong bụng: "Vâng, bác sĩ."
Vị cao tầng kia lập tức đè nén cơn phẫn nộ trong lòng, lại dùng ánh mắt âm lãnh nhìn chằm chằm vào Lạc Thập (Lâm Ân) trên màn hình, trầm giọng nói: "Nói đi, các ngươi cần loại vũ khí gì nữa?"
Lời này vừa nói ra, Lâm Ân đang bị đám bộ hạ của mình kéo đi, lập tức thu lại cơn phẫn nộ chỉ trong nháy mắt. Sau đó, hắn vươn tay đẩy đám bộ hạ của mình ra, rồi nhanh chóng lấy một phần danh sách đã được chuẩn bị sẵn từ trước, nghiêm túc nâng chiếc mặt nạ lên, nói: "Cứ phát theo cái này là được, cảm ơn."
"..."
"..."
Toàn trường chìm trong yên tĩnh.
Ngay cả những tên thuộc hạ vừa rồi còn lôi kéo hắn cũng ngây ngốc đứng đờ ra tại chỗ. Nhìn trưởng quan của mình lập tức hết giận chỉ trong nháy mắt như vậy, bọn họ thực sự ngạc nhiên đến một câu cũng nói không nên lời.
Mà không chỉ bọn họ, ngay cả đám cao tầng trong khoang sinh học thứ nhất cũng rơi vào một loại yên tĩnh quỷ dị.
Bởi vì quá nhanh!
Hắn chuyển biến cảm xúc quá nhanh rồi!
Rõ ràng là vừa nãy, hắn còn bày ra bộ dáng mất khống chế, luôn miệng gào lên "Ta từng vác súng vì tổ chức, ta từng đổ máu vì tổ chức", sao chỉ trong nháy mắt lại thay đổi thái độ rồi?
Giả vờ à?
Vị Dịch Y trưởng quan trực tiếp của Lâm Ân cũng lộ vẻ mặt cổ quái vô cùng.
Mà sắc mặt của tên cao tầng phụ trách nhà xưởng sản xuất trang bị cấy ghép kia càng tái xanh, biểu cảm giống như vừa ăn phải phân lên men ba mươi năm vậy, muốn bao nhiêu khó coi có bấy nhiêu khó coi.
Thật rõ ràng, gã cũng có thể nhìn ra tình huống trước mắt rồi.
Là tên tiểu đội trưởng kia cũng không phải thật sự tức giận, hắn chỉ muốn dùng loại thái độ nổi giận này để dùng công phu sư tử ngoạm, kiếm chác được một khoản vật tư thật lớn từ ngành của bọn họ mà thôi.
Danh sách của hắn đã được chuẩn bị sẵn từ trước rồi!
Nhưng rơi vào tình huống trước mắt, gã chỉ còn cách cố gắng kiềm chế lửa giận trong lòng, nói: "Truyền danh sách về đây!"
Ca ca ca ca—— Lâm Ân vô cùng nghe lời, lập tức vận dụng phương thức thao tác có lưu lại trong trí nhớ của Lạc Thập, để thông qua máu thịt của Leviathan, chuyển danh sách của mình tới khoang sinh học đầu tiên.
Vị cao tầng kia tức giận vồ lấy bản danh sách, nhanh chóng đọc một lần.
"..."
"..."
Một thoáng yên tĩnh ngắn ngủi trôi qua...
"Ngươi định cướp địa chủ hả?" Cùng với tiếng rống to kia, vị cao tầng nọ đã không nhịn được nữa rồi, chỉ nghe một tiếng “Bốp” truyền đến, gã lập tức đập thẳng tờ danh sách nọ vào màn hình, nổi trận lôi đình gào thét: "Nhiều như vậy? Sao ngươi không đòi cả cái đầu của ta luôn đi? Nếu ta cho ngươi ngươi đống vật tư này thật, thì khu vực bé tí teo kia của ngươi có thể nhét vào được không? Sao ngươi không giết ta luôn đi?”
Phá phòng rồi!
Phá phòng rồi!
Bác sĩ 315 nặng nề hỏi: "Ngươi nổi điên cái gì vậy?"
Vị cao tầng kia tràn ngập lửa giận, chỉ thẳng vào Lạc Thập (Lâm Ân) trên màn hình, nói: "Bác sĩ à, không phải ta muốn phát điên lên đâu, đây là bọn họ giở công phu sư tử ngoạm, mẹ nó vừa lên đã muốn dọn sạch toàn bộ nhà xưởng của ta rồi!"
Cấp trên trực tiếp của Lạc Thập (Lâm Ân) cũng lộ vẻ mặt do dự, gã vội vàng cầm lấy phần danh sách từ trên màn hình kia xuống, cẩn thận đọc một lần.
Chờ sau khi xem xong, ngay cả bản thân là lãnh đạo trực tiếp của Lạc Thập (Lâm Ân), khóe miệng gã cũng điên cuồng run rẩy, mồ hôi lạnh đầm đìa.
Thật ra gã cũng cảm thấy tên đội trưởng này của mình nhất định sẽ mượn cơ hội này để đòi nhiều hơn một chút.
Dù sao hắn cũng bị lừa mà, muốn kiếm chác một chút cũng không có gì đáng chê trách cả.
Nhưng sau khi xem xong phần danh sách này, gã mới biết mình đã quá ngây thơ rồi.
【Danh sách】
【 Quỷ Diện Tiêm Khiếu Giả 】x100
【 Trang bị cấy ghép cơ động dành cho từng binh sĩ : Giáp ngoài con nhện 】 x500
【 Nhọt chấn động máy móc 】x800
【Cánh tay ăn mòn 】x50
【 Tinh Thần Trùng Kích • Tử Diệt Đằng 】 x100
Đợi đã… nếu chỉ có như vậy, cũng không phải quá nhiều.
Dù sao lượng sản xuất và tồn kho của nhà xưởng trang bị cấy ghép cũng khá nhiều, hoàn toàn có thể cung cấp những loại vũ khí này, thỏa mãn yêu cầu của hắn.
Nhưng đây lại không phải trọng điểm. Bởi vì phía dưới danh sách này còn có một hàng chữ nhỏ.
Trên đó viết:
【 Đơn vị: tấn】
Bạn cần đăng nhập để bình luận