Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 427: Sắc Dục!!!

Chương 427: Sắc Dục!!!
Lâm Ân nhẹ thở ra một hơi,ヽ( ̄▽ ̄)? vui vẻ nói: "Sao ngài không sớm nói ra? Sớm nói không phải ta đã trực tiếp đồng ý mà chẳng có lấy một chút gánh nặng tâm lý nào rồi? Ngài không nói, đương nhiên người khác sẽ sinh ra một chút hiểu lầm kỳ quái rồi."
Trên đầu thiên sứ bị trói lập tức xuất hiện một dấu tức giận "╬" to to.
Gánh nặng tâm lý không còn, Lâm Ân với vẻ mặt trấn định đứng lên, nhanh chóng đi đến phía trước vầng hào quang phủ lấy thân thể thiên sứ bị trói, rồi ngồi xuống, nâng chiếc kính một mắt lên, nghiêm túc nói: "Chủ mẫu, xin thứ lỗi vì đã mạo phạm ngài. Ngài cố gắng chịu đựng một chút, đừng có kêu lên thành tiếng nhé."
Thiên sứ bị trói: "???"
Dặn dò xong, Lâm Ân nín thở, tập trung tinh thần.
Sau đó, đôi mắt nhắm nghiền lại, hắn nắm chặt hai tay, phát ra tiếng kêu “Ca ca”.
Rồi ngay trước mặt thiên sứ bị trói, hắn đưa tay về phía gương mặt của bà, nhẹ nhàng vén mái tóc dài màu vàng nhạt mềm mại kia ra sau tai, để lộ phần cổ trắng nõn bị vô số những vết thương che kín.
Thiên sứ bị trói cũng nhắm mắt lại, phối hợp nghiêng mặt đi.
Nhìn theo góc độ của Lâm Ân, làn da trắng nõn của bà ấy giống như một khối bạch ngọc không tỳ vết, tỏa ra hào quang chói mắt, lại bởi vì chiếc váy dài tả tơi trên người, khiến cho hắn có thể rõ ràng nhìn thấy phần xương quai xanh.
Lâm Ân nhanh chóng ngăn cản chút xao động vừa nổi lên trong lòng, hắn nhẹ nhàng nắm lấy bả vai vị thiên sứ bị trói kia, cũng nhắm hai mắt lại, chậm rãi tiếp cận phần cổ trắng nõn kia.
Giống như một con quỷ hút máu, đôi môi của Lâm Ân phủ xuống một vết thương trên cổ bà ấy. Đột nhiên, một loại cảm giác khó có thể hình dung được, lập tức ập thẳng vào mặt, hắn cũng có thể rõ ràng cảm nhận được… ngay khi đôi môi mình chạm vào, thân thể chủ mẫu vừa khẽ run rẩy.
Nhưng hắn lại nhanh chóng ngăn chặn ý tưởng khinh nhờn vừa nảy lên trong lòng, để nhẹ nhàng cắn một cái.
Lâm Ân lập tức cảm nhận được một dòng máu ấm áp, dịu dàng chảy vào khoang miệng, nhưng ngay sau đó, thứ chất lỏng ôn hòa kia lại nhanh chóng hóa thành một luồng lực lượng thần thánh cuồng bạo bất kham, một mực "Ào ào ào" dũng mãnh lan tràn khắp thân thể mình.
Ngay tức khắc, con ngươi trong mắt hắn nở to ra.
Mà cũng gần như cùng thời điểm ấy, hắn dứt khoát giải trừ thanh tẩy đối với nguyền rủa Chú Hề Khóc Lóc.
Chỉ trong phút chốc, cùng với từng chuỗi những âm thanh rên rỉ vừa khóc vừa cười cùng với tiếng cười điên cuồng mà khủng bố vang lên, Lâm Ân có thể rõ ràng cảm nhận được thứ nguyền rủa kia vừa ào ào tuôn ra từ bên trong đại não của mình.
Gần như chỉ trong khoảnh khắc tầm mắt của hắn đã trở nên mơ hồ.
Ngay khi tầm mắt trở nên mờ hồ, bên trong đôi mắt hắn cũng nhanh chóng bị ý cười và vẻ châm biếm bao phủ, thậm chí bàn tay vốn đang nhẹ nhàng nắm lấy bả vai thiên sứ bị trói, cũng trực tiếp tăng mạnh lực lượng, dùng sức bóp chặt lại, trong khi một bàn tay khác mang theo đầy sự thô bạo, xúc phạm, hung hăng túm lấy phần gáy của bà.
Hắn bắt đầu điên cuồng hút máu tươi trên cổ vị thiên sứ bị trói kia, một hành động mang tính chất khinh nhờn nghiêm trọng.
Đó là dục vọng!
Thứ dục vọng mãnh liệt tới gần như không thể khống chế được!
"Nguyền rủa!" Đột nhiên thiên sứ bị trói nheo mắt nói. Thật hiển nhiên, bà đã nhận ra nó chính là nguyền rủa, và hoàn toàn không cảm thấy tức giận vì trong lúc mất đi khống chế, Lâm Ân đã mạo phạm mình.
Ngay sau đó, dưới sự khống chế của bà, từng luồng máu tươi màu vàng, lập tức dùng một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi, nhanh chóng làn tràn tới mỗi một chỗ nơi bên trong kinh mạch đang trải rộng khắp thân thể hắn, cũng tiện đường, chạy thẳng một mạch lên đại não.
Tới lúc này, toàn thân từ trên xuống dưới của Lâm Ân đều thấp thoáng hiện ra từng đường hoa văn màu vàng, giống như một tín đồ ngoan đạo đang đắm chìm dưới thánh quang.
Rất nhanh, những đường hoa văn màu vàng dày đặc kia, bắt đầu leo lên gương mặt hắn, rồi lan tràn vào trong đôi mắt hắn, giống như dây leo.
Con ngươi trong mắt Lâm Ân lập tức nở to ra, mơ hồ còn có thể nhìn thấy ở chỗ sâu nhất bên trong con ngươi của hắn, đang có một con ác quỷ không ngừng thét lên những tiếng rít gào thê lương.
Vô số sợi tơ giống như xiềng xích, điên cuồng quấn quanh hư ảnh bên trong con ngươi của hắn, sau đó từng chút từng chút một, đóng đinh, trấn áp.
Mà cũng chính tại một khắc này, đầu óc Lâm Ân trực tiếp tỉnh táo lại, thứ dục vọng mãnh liệt vừa rồi cũng lập tức bị áp chế xuống.
【 đinh! Ngươi nhận được hiệu quả gia trì trong máu của thiên sứ, Chú Hề Khóc Lóc bị trấn áp, thời gian duy trì trước mắt ước định là: 15 ngày 】
Cùng với âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, đột nhiên Lâm Ân bắt đầu kịch liệt thở dốc, mồ hôi trên người “ào ào” tuôn ra làm ướt vạt áo, hắn vô lực rũ xuống trên vai thiên sứ bị trói.
"Đúng là nguyền rủa đẳng cấp cao, nhưng còn xa mới đạt tới trình độ cấp căn nguyên." Thiên sứ bị trói quay đầu, khóe miệng cong lên.
"Đã không có việc gì rồi, đại khái là hiệu quả này có thể duy trì liên tục trong vòng nửa tháng thời gian. Như vậy, năng lực xóa bỏ nguyền rủa của ngươi cũng có thể được giải phóng rồi."
Lâm Ân thở dốc mà cau mày, nói: "Nhưng tôi thật không ngờ lần này thứ nguyền rủa kia lại có thể ảnh hưởng tới tôi nhanh chóng và mạnh mẽ như vậy, còn mang đến cảm giác hoàn toàn khác lần trước. Vừa rồi, chỉ thiếu chút nữa thôi là..."
Thiên sứ bị trói chậm rãi nói: "Đây là một loại nguyền rủa có thể phóng đại cảm xúc tiêu cực trong lòng ngươi. Thứ nó vừa phóng đại … là dục vọng."
Toàn thân Lâm Ân chấn động. Hắn nhíu mày nói: "Sắc dục?"
Thiên sứ bị trói nhắm mắt nói: "Đúng vậy."
Thân thể Lâm Ân lập tức cứng ngắc tại chỗ.
Thiên sứ bị trói nhắm mắt nói: "Cho nên… hiện giờ mọi chuyện đã ổn rồi, ngươi có thể buông tay ra được không? Ngươi ôm ta chặt quá."
Tới lúc này, Lâm Ân mới phát hiện, bởi vì vừa rồi nguyền rủa phát động quá mức đột ngột, khiến cho bản thân hắn trở nên mất khống chế mà thả trôi bản thân theo dục vọng…
Sau đó, dường như hắn đã ghì chặt chủ mẫu trong vòng tay của mình, một hành động quá mức mạo phạm, không chỉ vô cùng bất nhã, nó còn khiến hắn có thể rõ ràng cảm nhận bộ ngực đang kề sát vào mình...
Bạn cần đăng nhập để bình luận