Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 92: Đêm Máu!!!

Chương 92: Đêm Máu!!!
Mấy phút đồng hồ sau, yêu tinh Nguyệt Nguyệt ngây dại đứng lên, tùy ý để Lâm Ân đội mũ giáp lên đầu mình, đeo túi xách vào người mình, còn cho những bộ phận kỳ quái vừa bị chặt xuống trên người cô vào một cái túi to, treo lên lưng để cô cõng.
Hắn nói cô có thể coi chúng nó là kỷ niệm.
“Một lần trị liệu hoàn mỹ." Lâm Ân giơ ngón tay cái lên với cô, lộ vẻ mặt mỉm cười nói: "Nếu quý khách cảm thấy lần trị liệu này cũng không tệ lắm, có thể cho chúng tôi một like, nếu lần sau lại đến, tôi sẽ chiết khấu cho cô 11%."
Yêu tinh Nguyệt Nguyệt nhanh chóng o(╥﹏╥)o ôm lấy mũ giáp, nói: "Tạ ơn... Tạ ơn ông chủ, ô ô, tôi có thể đi được chưa?"
Lâm Ân lập tức lia ánh mắt nhìn cô ấy từ trên xuống dưới, hàng chân mày khẽ nhíu, ngay lập tức, con dao lóc xương trong tay “Xoát xoát xoát” vài cái, xoay chuyển không ngừng, suy tư nói: "Hình như điểm nào đó có chút không thích hợp thì phải, tôi còn nhớ một lần cuối cùng bôi thuốc cho cô, trên người cô không có mọc ra thứ gì kỳ quái..."
Ánh mắt Lâm Ân có chút do dự nói: "Bởi vậy tôi có chút không xác định được, rốt cuộc là trên người cô còn chỗ nào đó phát sinh biến dị hay không."
【 Giá trị tinh thần của Yêu Tinh Bướm Đen—10】
Yêu tinh Nguyệt Nguyệt (ŎдŎ;): "Không thể nào đâu?"
Lâm Ân do dự hỏi thêm: "Cô có cảm nhận được thân thể mình có chỗ nào đó không thích hợp hay không? Nếu cảm nhận được tốt nhất là mau nói ra đi."
Nguyệt Nguyệt lờ đờ ôm lấy mũ giáp, nói: "Hình như chẳng có chỗ nào không thích hợp đâu."
Cô ấy nói xong, lại tò mò buông cái túi trong tay ra, nhảy lên nhảy xuống một hồi.
Trọng lượng của thân thể vẫn giống hệt lúc trước.
Nếu thực sự có một tổ chức kỳ quái nào mọc ra, khẳng là cô ấy có thể dễ dàng cảm nhận được.
"Không có gì kỳ quái cả." Cô ưỡn ngực, có vẻ kỳ quái nói.
Lâm Ân thả lòng một hơi, mỉm cười nói: "Vậy là tốt rồi, tình huống trước mắt cho thấy, không phải lần nào sử dụng dược tề này cũng sẽ biến dị, coi như đây là một điều rất đáng để học hỏi, vô cùng cảm tạ cô đã phối hợp cùng làm thí nghiệm với tôi, ha hả — "
"..."
Sau đó ngay dưới cái vẫy tay đầy vui mừng của Lâm Ân, tiểu yêu tinh chán nản ôm đầu, vừa chập chờn vỗ cánh, biến mất bên trong sương mù màu đen.
Lâm Ân vui mừng vô cùng, hắn khẽ buông lỏng một hơi rồi ( ̄︶ ̄) nhanh chóng trở lại phòng giải phẫu, dự định dọn dẹp cho sạch sẽ một chút, bởi vì cũng không biết đến khi nào hắn mới gặp được một vị khách tốt bụng như vậy nữa.
Nhưng đúng vào lúc này.
Hoa lạp lạp ——Một tiếng kim loại va chạm vào nhau truyền đến từ dưới chân.
Lỗ tai Lâm Ân khẽ động. Rồi ngay sau đó, hắn đã trông thấy một cái gói to đùng còn nằm nguyên dưới đất, vẻ mặt hắn lập tức cứng đờ.
"Khoan đã, hình như cái này là..." Hắn theo bản năng vươn tay tới mở cái gói to ấy ra.
Ngay lập tức, không gian bên trong ngập tràn tiền hắc lâu đã xuất hiện trước mắt Lâm Ân, nhiều đến mức muốn chói mù mắt hắn.
Hắn vô cùng kinh ngạc.
Khoan đã!
Chuyện này không thích hợp!
Vì sao túi tiền của tiểu yêu tinh kia lại ở chỗ này? !
Rõ ràng vừa nãy hắn đã nhìn thấy bộ ngực của cô ấy phình to lên rồi mà? Còn gần như muốn phá áo mà chui ra ngoài nữa. Lúc ấy, hắn chỉ cho rằng cô ấy đã nhét túi tiền trở lại vị trí rồi.
Chỉ là… Nếu túi tiền vẫn chưa bị cô ấy nhét vào, thì hiện tại, thứ ở trước ngực cô ấy là cái gì chứ...
"Chẳng lẽ, giả biến thành thật sao? !"
Đầu óc Lâm Ân “ông” một cái, lập tức rơi vào trống rỗng.
Hắn nhanh chóng dùng tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi cầm lấy túi tiền lao ra ngoài cửa, nhưng bên ngoài đã sớm đã không còn bóng dáng của Yêu Tinh Bướm Đen kia rồi.
Trong đầu Lâm Ân lập tức xuất hiện một chuỗi hình ảnh khủng bố… ở thời điểm tiểu yêu tinh kia muốn lấy tiền ra ngoài, nhưng lại kéo ra một thứ chân thực...
Lâm Ân (;д;).
Nếu thực sự là như vậy, chỉ hi vọng cô ấy nhanh chóng ý thức được tình huống của mình, sau đó khẩn cấp trở về nhà, nhân lúc hình dạng kia còn chưa bị định tính, trực tiếp ấn cho nó nhỏ xuống vẫn còn kịp nha.
...
Lâm Ân cầm túi tiền tiếp tục ngồi trước quầy, vừa ngủ gà ngủ gật vừa chờ đợi vị khách mới xuất hiện.
Nhưng cũng không biết vì sao, việc làm ăn của hôm nay cũng không phải tốt lắm.
Ngoại trừ Yêu Tinh Bướm Đen từ xứ xở khác đi tới, chỉ có ít ỏi vài vị khách tiến đến mua sắm hàng.
Cứ như thế, trong lúc hắn đang nhàm chán muốn chết, thời gian lại một lần nữa trôi tới chạng vạng.
"Thầy còn chưa trở về sao?" Lâm Ân nhìn thoáng qua mảnh sương mù màu đen ngoài cửa, vẻ mặt đầy lo lắng không yên.
Bởi vì hôm nay đã là ngày thứ ba rồi.
Dù thầy của hắn thực sự bị chuyện gì đó trì hoãn, thì tới hiện tại cũng nên có tin tức truyền về mới đúng?
Tuy thầy của hắn không phải người, tuy bình thường thầy cũng đối xử khá lạnh nhạt với hắn, nhưng trong hai năm nay, nếu không có thầy chiếu cố, thì hắn, một tên nhân loại nho nhỏ muốn sống đến tận bây giờ trong thế giới hắc ám này, tuyệt đối là người si nói mộng.
Đó là chưa kể tới, nếu không có thầy tự mình chỉ dạy, hắn cũng không thể nắm giữ nhiều thủ pháp luyện dược và y thuật như hiện nay.
"Hi vọng, sáng mai thầy có thể trở về." Lâm Ân đưa ánh mắt đầy sầu lo nhìn mảnh sương mù màu đen ngoài cửa.
Hắn cầm lấy chiếc hồn đăng sắp tắt trên cây cột, đã đêm rồi, không tiếp tục kinh doanh nữa.
Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên con ngươi trong mắt hắn nở to ra, sau đó trên mặt lập tức lộ ra vẻ thống khổ, còn không kiềm được mà hộc ra một bãi máu màu đỏ tươi tanh tưởi.
Ngay dưới cái nhìn chăm chú của hắn, bãi máu tươi kia sôi lên “Ù ù” rồi bắt đầu nhúc nhích chuyển động, cuối cùng chúng vặn vẹo, tạo thành mấy chữ bằng máu dữ tợn, ngay dưới mảnh đất trước mặt hắn.
【 Nguy hiểm! Lập tức! Rời đi! 】
Rầm ——
Sáu chữ bằng máu màu đỏ tươi kia giằng co chừng mấy giây, sau đó lập tức bốc lên thành khói nhẹ, biến mất tại chỗ.
Mà gần như cùng lúc đó, bên tai hắn cũng vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
【 đinh! Ngươi vừa thành công phát động nhiệm vụ: Đêm máu. 】
【 giới thiệu nhiệm vụ: Hãy dùng hết mọi biện pháp để sống đến sáng sớm ngày hôm sau 】
【 khen thưởng nhiệm vụ: 2000 tiền khô lâu, 2000 kinh nghiệm, khen thưởng đặc thù x1, thành tựu đặc thù x1】
Bạn cần đăng nhập để bình luận