Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 544: Cuốn Sách Thứ Tám!!!

Chương 544: Cuốn Sách Thứ Tám!!!
Lâm Ân lập tức (? >︶<)? Lao thẳng lên!
Có thể giúp chị gái nhà văn nặng trĩu tay kia vuốt vuốt lông mèo nhằm thả lỏng tâm trạng một chút, rõ ràng là không thành vấn đề nha meo!
Nhưng vì sao người ta lại tùy tiện ném xuống một con cá khô nhỏ cho hắn mà đuổi đi ra ngoài rồi?
Ta vô cùng nguyện ý cống hiến thân thể của chính mình, để cho chị gái nhà văn xa lạ kia vuốt ve mà?
Ừm… có lẽ hắn hơi bị quá đáng!
Đúng là vừa nãy trong lòng còn có chút không tình nguyện, nhưng sau khi hiểu ra mọi chuyện rồi, hắn lại thay đổi suy nghĩ, chuyển thành vô cùng nguyện ý.
Suy cho cùng, ngồi yên để chị gái nhà văn kia vuốt lông mèo, thả lỏng tâm trạng cũng là phương pháp cứu chuộc của Dạ Y mà?
Ừm… dù sao người ta cũng có 36d!
Cống hiến thân xác này cho chị gái thư giãn, giải tỏa một chút áp lực đúng là một việc tốt à nha!
Nghĩ đến đây, Ly Miêu Ân lập tức như ma xui quỷ khiến, lại một lần nữa ( ̄︶ ̄) nhảy thẳng lên bàn.
Cây bút kia cũng nhanh chóng “Xoát xoát xoát”, dùng tốc độ còn nhanh hơn lúc trước, để viết xuống một đoạn văn tự: "Con mèo kia lại lưu luyến mà nhảy lên trên bàn, nhưng giờ khắc này, nhà văn đã chuyên tâm vào công việc sáng tác cuốn sách của mình rồi, bởi vậy cô ấy lại ném một con cá khô nhỏ tới cửa, khiến cho con mèo kia nhanh chóng chạy thẳng ra ngoài. Hơn nữa, nó còn bị mùi thơm của cá khô nhỏ hấp dẫn và không còn tiếp tục đến quấy rầy nhà văn sáng tác nữa."
Ngay sau khi cây bút lông kia viết xong mấy dòng này, thân thể Lâm Ân lập tức mất đi khả năng khống chế. Hắn nhảy khỏi bàn, dù trong lòng cực kỳ không tình nguyện, nhưng biết làm sao đây? Chỉ có thể tùy ý để cho luồng lực lượng kia điều khiển thân thể mình chạy ra ngoài cửa mà thôi.
Lạch cạch —— Một con cá khô nhỏ rơi ngay dưới móng vuốt của hắn.
"..."
Tại khoảnh khắc ấy, ngay khi Lâm Ân lại muốn chạy vào trong phòng kia, thân thể hắn lập tức bị một luồng lực lượng không thể nói rõ ra, nhào tới cản trở, không thể tiếp tục nhảy lên bàn được.
Giống như đang có một giọng nói thì thầm với hắn rằng, về sau hãy đến thăm dò khu vực phía trước, còn hiện giờ, hãy rời khỏi đây đi.
Lâm Ân (ー`′ー).
Hừ, ban đầu người ta không cho vuốt thì cố mà vuốt cho nhiều vào, tới hiện tại, khi bản mèo ta đây muốn để cho cô vuốt, thì hết lần này tới lần khác cô lại không chịu vuốt.
Quả nhiên không cần biết là ở trên thế giới nào, thì đây cũng là một chuyện vô cùng tà ác!
Lâm Ân nhanh chóng lắc đầu, vẻ mặt lập tức bình tĩnh trở lại.
Hắn biết, mình không thể tiếp tục lãng phí thời gian trên cây bút lông ấy nữa, mình phải nhanh chóng tìm được 【0028】 sau đó đi chế phục con Cẩu Nhĩ Nương đang phát cuồng kia.
Nghĩ xong xuôi, Lâm Ân lập tức quay đầu, lại nhanh chóng nhảy lên, rơi xuống giá sách, cẩn thận xem xét từng bộ sách thật dày được đặt trên cái giá kia.
Gần như ngay lập tức, hắn đã đọc được cái tên của những bộ sách đó.
1《 bộ sách đọc sẽ chết 》
2《 bộ sách đọc sẽ phát điên 》
3《 bộ sách đọc sẽ sáp sáp 》
4《 bộ sách đọc sẽ mất hết ý chí chiến đấu 》
Lâm Ân nhanh chóng xem qua từng quyển từng quyển một, mấy cái tên sách này quá mức quái dị, khiến người ta không khỏi sởn cả da gà. Hắn lập tức cảm nhận được trong lòng bốc lên một chút dục vọng vô cùng mãnh liệt… rất muốn mở ra xem sao.
Vô cùng mãnh liệt!
Giống như bên trong những bộ sách kia có ẩn giấu một loại ma lực đáng sợ nào đó, nó sẽ làm cho người tiếp xúc với mình sinh ra một loại ham muốn lật xem cực kỳ mạnh mẽ, khó có thể ngăn chặn được.
Lâm Ân vội vàng dời tầm mắt khỏi đống sách đáng sợ kia, tới cuối cùng ánh mắt hắn đã lướt đến cuốn sách thứ tám trên giá.
8《 bộ sách đọc sẽ khiến người ta thấy buồn ngủ 》
Quả nhiên… đúng như những gì hắn suy nghĩ!
Chính là cái này rồi!
Lâm Ân cố nén xúc động muốn lật xem, hắn đưa mắt liếc nhìn cái bút lông bên kia một cái, rồi ngay sau đó, từ sau trên lưng đã mọc lên hai sợi xúc tu nho nhỏ, chúng nó quấn lấy cuốn sách kia, rút nó ra khỏi giá sách, nâng nó lên, rồi cả người cả sách nhẹ nhàng nhảy xuống cái bàn gần đó.
Hành vi trộm cắp vừa hoàn thành, hắn đã nhẹ nhàng mở cửa ra, rồi “Sàn sạt” một tiếng, vội vàng chạy trốn ra ngoài.
Nhưng hắn lại không có chú ý tới, ngay tại khoảnh khắc hắn chạy ra bên ngoài, chiếc bút lông trên bàn kia lại nhanh chóng viết xuống một hàng chữ trên trang sách: "Con mèo nhỏ đã đánh cắp một quyển sách của nhà văn, nhà văn rất rộng rãi, không có truy cứu chuyện này, nhưng trong lòng lại một mực nhớ thương tới nó, nếu hai giờ sau con mèo nhỏ kia còn không trở về, nhà văn sẽ đeo một cái vòng cho con mèo nhỏ ấy, để con mèo nhỏ ấy vĩnh viễn trở thành con mèo nhỏ của nhà văn.”
...
【 đinh! Ngươi phát động nhiệm vụ lựa chọn: Chuyện của người đọc sách. 】
【 lựa chọn một, trong vòng hai giờ trả lại bộ sách kia 】: Khen thưởng nhiệm vụ: độ hảo cảm của bút lông chim +1
【 lựa chọn hai, chiếm luôn bộ sách này làm của riêng 】: Khen thưởng nhiệm vụ: 《 bộ sách đọc sẽ thấy buồn ngủ 》x1, ảnh hưởng dị thường x1
Đôi tai mèo của Lâm Ân khẽ giật giật hai cái.
Hắn nhanh chóng ngậm theo cuốn sách kia, chạy như điên về phía mình vừa xuất phát.
Đương nhiên là lựa chọn 1 rồi, cái bút kia quỷ dị như vậy, nếu thực sự làm cho độ hảo cảm của nó hạ xuống, hay chọc cho nó tức giận, khiến cho trực tiếp viết hắn chết đi… không còn nghi ngờ gì nữa, kiểu gì cũng là mất nhiều hơn được!
Nhưng hiện giờ, nhiệm vụ quan trọng nhất chính là phải mau chóng tìm được Cẩu Nhĩ Nương kia. Tuyệt đối không thể bỏ mặc cô ấy chạy loạn ở nơi này.
Nếu cây bút lông chim kia chính là sinh vật dị thường số【002】, thì e rằng… bên trong mỗi một phòng bệnh ở nơi này, đều ẩn giấu một sinh vật dị thường.
Nếu hắn chậm trễ, để cho Cẩu Nhĩ Nương tới chọc giận những sinh vật khác, e rằng muốn thu dọn tàn cuộc này, tuyệt đối không dễ dàng đâu!
Ngay sau đó, Lâm Ân vội vàng phanh lại ngay phía trước lối rẽ trên hành lang, ánh mắt xoay chuyển không ngừng, vội vàng tìm kiếm xung quanh.
Không phải Cẩu Nhĩ Nương đã bị hắn chọc giận sau đó chạy theo khắp nơi đuổi giết hắn ư?
Người đâu rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận