Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 276: Đây Là Nguyên Nhân Khiến Cho Nguyền Rủa Lan Tràn?

Chương 276: Đây Là Nguyên Nhân Khiến Cho Nguyền Rủa Lan Tràn?
Thời gian nhanh chóng bị Lâm Ân điều chỉnh về phía sau.
Một tiếng gào thét thảm thiết, đầy thống khổ truyền đến từ bên trong tòa tháp cao kia, vang vọng khắp bầu trời đêm u ám.
Đến thời điểm ba con người ấy lại một lần nữa xuất hiện trên hành lang, gương mặt bọn họ vẫn lộ rõ vẻ bệnh hoạn mà bạo ngược, gần như đã rơi vào điên cuồng, không tỉnh táo, chỉ là lúc này, toàn thân bọn họ đều là máu, lưỡi dao cũng bị nhuộm đỏ rồi.
“Tí tách” từng giọt máu tươi rơi xuống, chúng chảy từ bên trong cái giỏ trên tay bọn họ, từng giọt từng từng giọt nhỏ xuống, “Tí tách tí tách” nhuộm đỏ cả hành lang.
"Gấu đi... Giấu đứa con gái đang gào thét thê lương của ta đi... Trong tường... Trong đại sảnh... trong lò sưởi... Các ngươi có nghe được không... rốt cuộc con gái của ta cũng thấy rõ bộ mặt thật của các ngươi rồi... Con bé hận các ngươi... Con bé hận các ngươi..."
Âm thanh nguyền rủa tràn ngập trong hành lang.
Sau đó, những bóng người nọ bắt đầu đào đất, mà cũng chính trong một khắc kia, rốt cuộc Lâm Ân cũng nhìn thấy rõ ràng thứ được đựng trong giỏ...
Rầm ——
Năng lực “ký ức trong quá khứ đã mất đi” vừa kết thúc, khung cảnh trước mắt Lâm Ân lại một lần nữa trở về với hiện tại, cũng chính là đoạn hành lang đang bị hỏa diễm màu máu tươi hừng hực thiêu đốt kia.
Sau khi trông thấy khung cảnh tăm tối lúc trước, kể cả Lâm Ân, một người đã chứng kiến rất nhiều hình ảnh đen tối của thế giới hắc ám này, cũng cảm nhận được cơn phẫn nộ hừng hực đang thiêu cháy trong lòng mình.
Hắn nhanh chóng lao thẳng vào góc tường, nơi bọn họ chôn xác lúc trước.
Một quyền đánh vỡ sàn nhà mục nát.
Dưới sàn nhà, hắn trông thấy một cánh tay nhỏ bé vẫn còn đang chảy máu.
Hận ý… khiến cho thi thể không thể hư thối được.
Mà những mảnh nhỏ thi thể như vậy, lại được phân bố rải rác khắp nơi bên trong tòa lâu đài cổ này!
【 đinh! Ngươi nhận được mảnh nhỏ thi thể của Alice x1】
Đây là nguyên nhân khiến cho nguyền rủa lan tràn?
Chỉ vẻn vẹn là ghen ghét?
Chỉ vẻn vẹn là ác độc?
Lại có thể tàn khốc đến độ biến chính con gái ruột của mình trở thành công cụ báo thù?
Lâm Ân cắn răng, rồi nhanh chóng bước xuống thang lầu trước khi luồng hỏa diễm hừng hực thiêu đốt nọ lan tràn tới.
Bà ta muốn khiến cho con gái của mình cũng biến thành Lệ Quỷ giống bà ta!
Bà ta muốn khiến cho con gái của mình, tự tay hủy diệt ngôi nhà hạnh phúc này thay cho bà ta!
Lâm Ân không ngừng lao thẳng đến những khu vực có mật độ năng lượng nguyền rủa cực kỳ đậm đặc, lại không ngừng thi triển ‘ký ức trong quá khứ đã mất đi’, góp nhặt, chắp vá vô số chân tướng.
"Anh yêu, em cảm thấy có chút không thích hợp, hình như vài ngày rồi Alice còn chưa được ăn cái gì. Nhưng em vẫn còn nhớ giữa trưa hôm nay chúng ta vừa dùng cơm trưa với nhau mà... Hơn nữa, hình như con bé... rất sợ em..."
"Em thề, em không có ngược đãi Alice! Em biết anh rất áy náy vì cái chết của mẹ con bé, còn em... kỳ thật em vẫn luôn cố gắng tiếp nhận cô ta, chỉ là em thực sự không ngờ cô ta lại là một nữ vu... Nhưng không cần biết như thế nào, Thánh Mẫu thánh linh nhân từ... sẽ không khiến em trút nỗi căm giận trong lòng mình lên người một đứa nhỏ..."
"Không đúng... Không đúng... Hình như ta đã quên đi rất nhiều chuyện rồi...Vì sao trên tay ta lại có máu... Tóc... Đây là Alice... Làm sao có thể... Ta... Ta không thể nhớ nổi bất cứ chuyện gì nữa..."
"Đáng chết! Ta đánh con bé ư, ta... Ta còn cắt tóc con bé nữa, Thánh Mẫu thánh linh nhân từ, xin... Xin người hãy khoan dung cho con, con không biết làm sao con có thể... Con... hình như con rất hận con bé, đúng vậy! Rất hận! Con bé chính là con gái của nữ vu kia, nữ vu kia đã mê hoặc chồng con, cho nên con gái của cô ta... Cũng nên chết đi!"
Từng hình ảnh được lần lượt tái hiện trở về…
Lâm Ân đã nhìn thấy từng chút từng chút biến hóa của nữ chủ nhân kia dưới ảnh hưởng của nguyền rủa trong tay Lệ Quỷ.
Từ một người mẹ đỡ đầu từ bi, bà ấy lại dần dần biến thành một người phụ nữ ác độc, với cõi lòng tràn ngập hận ý.
Mà trong đoạn thời gian này, bá tước Carmel và con trai trưởng của nhà bọn họ cũng đồng thời phát sinh biến hóa.
"Ta… làm sao ta có thể hạ mệnh lệnh như vậy... Con bé là con gái của ta, làm sao ta có thể cho phép bọn họ nhốt con bé vào trong lồng... Ta... Đáng chết đáng chết đáng chết! Ta điên rồi hả... Hình như ta... A a a a!"
"Vì sao cả con ta cũng thay đổi rồi, thằng bé vốn là một chàng trai ngay thẳng! Nhưng nó lại đang hành hạ đến chết... Hành hạ đến chết những động vật nhỏ kia... Dường như nó càng ngày càng thường xuyên đi đến kho đông lạnh và tháp cao... Nó nói mình muốn mang quà tới cho Alice? Hi vọng... Hi vọng không phải như những gì ta nghĩ..."
"Ta điên rồi! Ta phát điên rồi, ta có cảm giác mình đã bị nguyền rủa! A a a! Hãy trút lên người ta đây này! Có gì hãy trút cả lên người ta đi! Đừng để ta hành hạ con gái của ta nữa!"
Khi tái hiện đến căn phòng nọ, Lâm Ân lập tức trông thấy bá tước Carmel đang cực kỳ kích động, không ngừng mở rít gào trong khung hình ấy...
Hình ảnh nọ cũng đọng lại ở đây.
Mà đó cũng là một lần cuối cùng bọn họ còn có thể biểu hiện ra lý trí tỉnh táo của mình.
Từ sau thời điểm ấy, bọn họ hoàn toàn không thức tỉnh được nữa.
Chịu ảnh hưởng bởi nguyền rủa từ trong tay con Lệ Quỷ kia, ý chí của bọn họ đã hoàn toàn thay đổi, trở nên vặn vẹo mà bệnh hoạn.
Mà cũng có thể tưởng tượng được, từ sau khi cả gia đình bọn họ hoàn toàn bị nguyền rủa ảnh hưởng, trong đoạn thời gian này, Alice đã phải hứng chịu những trận đòn tra tấn và tâm lý khủng hoảng tới mức nào.
【 đinh! Ngươi nhận được mảnh nhỏ thi thể của Alice x1】
【 đinh! Ngươi nhận được mảnh nhỏ thi thể của Alice x2】
【 đinh! Ngươi nhận được mảnh nhỏ thi thể của Alice x5】
Lâm Ân cắn răng, hắn đang không ngừng di chuyển bên trong tòa lâu đài cổ mục nát này, đang không ngừng đi các nơi, thu thập những mảnh nhỏ của Alice đã bị bọn họ tách rời năm đó.
Cho nên cô bé mới oán hận!
Cho nên cô bé mới khát khao có được người nhà làm bạn bên cạnh mình đến vậy.
Khát vọng trong lòng lớn đến mức… dù đã biến thành ác quỷ, cô bé vẫn muốn kiếm tìm hạnh phúc cho riêng mình.
Đây là ngôi nhà hạnh phúc ư?
Đây là hết thảy những gì cô bé mong đợi ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận