Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 219: Thầy Không Hổ Là Thầy!

Chương 219: Thầy Không Hổ Là Thầy!
Ba ——
Lâm Ân khiếp sợ nhìn đỉnh đầu của thầy còn đang “Ù ù” bốc hơi nghi ngút, hắn có chút rón rén vươn tay chọc chọc vào người ông ấy, lại nhanh chóng thu hồi ngón tay trở về, không dám động thêm nữa.
Phu nhân con rối nhắm mắt lại, "Ca ca" nắm chặt tay, sóng lớn cuộn trào mãnh liệt: "Ông không thể dùng một từ nào đó nho nhã hơn ư?"
Lâm Ân quá đỗi kinh ngạc.
Thì ra là thế.
Quả nhiên … thầy không hổ là thầy!
Hóa ra thầy cũng có thói quen lái xe lớn này!
Hơn nữa quan sát loại kỹ thuật này, nếu không có vài chục năm rèn luyện, tuyệt đối không thể đạt được đâu.
May mà hắn không có đam mê trên phương diện này.
Thầy thật biến thái mà!
Hơn nữa vì sao hắn lại có liên tưởng đến một vị phu nhân nào đó cao tám thước [1] nhỉ?
Chuyện này...
Lâm Ân lại theo bản năng mà bắt đầu quay sang đập ruồi trên quầy...
"Đúng vậy." Cưa Máu bò dậy từ dưới mặt đất, sờ sờ dấu ấn bàn tay đỏ ứng, trống trơn, còn đang bốc hơi nghi ngút trên đầu, nghiêm túc nói: "Một tổ chức lớn như hiệp hội Ma Nhân lại bị tiêu diệt chỉ trong một ngày ngắn ngủi. Nhóc con kia, làm sao con có được năng lực lớn như vậy chứ? Đây hoàn toàn không giống con của trước kia nha!"
Nói cho cùng, ở trong ấn tượng của ông ấy, trước kia nhóc đồ nhi này vẫn luôn là một đứa nhỏ khôn khéo hiểu chuyện, lại vô cùng nghe lời…
Lâm Ân thở dài một tiếng, nói: "Xem ra hai người đều biết cả rồi..."
Hắn buồn bã thở dài một hơi, lập tức kể lại toàn bộ những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày vừa rồi, đơn giản mà rõ ràng, nói cho thầy cùng với nhân tình của ông ấy biết.
Đương nhiên, trong này đã lược bỏ khá nhiều chi tiết không cần nhắc đến.
Ví dụ như hệ thống của hắn chẳng hạn.
Để giải thích cho đám dược tề mạnh mẽ sẽ khiến người sử dụng nó sinh ra biến dị, hắn chỉ đơn giản nói rằng mình ngẫu nhiên đạt được nó từ một trong tay một vị thương nhân tình cờ đi ngang qua nơi này.
Sau khi cố gắng bịa cho những chuyện đã xảy ra kia một lý do để chúng trở nên logic và kín kẽ nhất có thể, Lâm Ân cũng không quên thêm mắm dặm muối để cuộc hành trình trong mấy ngày qua trở nên vô cùng phấn khích.
Nghe xong, đôi mắt của Cưa Máu và phu nhân con rối lập tức ánh lên vẻ kinh dị.
Đặc biệt là phân đoạn kể vể cuộc đại chiến giữa hắn và bộ Khôi Lỗi Huyết Nhục kia, bởi vì qua lời kể lại của Lâm Ân, ngay cả hai người bọn họ cũng có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi tới kinh tâm động phách.
"Đây là... nguyên nhân khiến con lập tức viết thư cho thầy ngay đêm hôm đó?" Cưa Máu kinh ngạc.
Lâm Ân ngẩng đầu, nhắm hai mắt lại, buồn bã nói: "Đúng vậy, thật ra ở thời điểm viết thư cho thầy, đồ nhi thật sự đã rơi vào tình trạng bất lực, trong lòng không có lấy một chút hy vọng nào, cả đêm trằn trọc không yên."
"Nếu không phải Kẻ Săn Đầu kia nhận được thư của con, rồi nhanh chóng bị con dụ dỗ tới đây, thì thứ hiện tại mà thầy trông thấy, tuyệt đối không phải con còn nguyên vẹn hoàn chỉnh đâu."
"Mà là một đống thịt, muốn chắp vá cũng không chắp vá được thành hình."
Lâm Ân lau hốc mắt hồng hồng, tiếp tục nói: "Còn những chuyện phát sinh sau đó, toàn bộ đều vì hiệp hội Ma Nhân quá mức không coi ai ra gì, bọn họ đã chọc giận người nhà của Kẻ Săn Đầu kia. Ngay từ giây phút đó, kết cục của bọn họ gần như đã được định sẵn rồi!"
Cưa Máu và phu nhân con rối đưa mắt nhìn nhau, cứ có cảm giác câu chuyện này hơi khó tin. Ừm… nhưng có vẻ như hết thảy mọi tình tiết lại rất logic, không phát sinh vấn đề gì quá lớn.
Bởi vì không cần biết trí tưởng tượng của người nghe phong phú tới cỡ nào, bọn họ cũng không thể nghĩ ra được lý do, khiến một tên học đồ phổ thông bình thường của tiệm dược tề có thể quen biết và trở nên khá là thân thiết với một loại quái vật khủng bố như Kẻ Săn Đầu kia.
Chẳng lẽ... Nguyên nhân chân chính của mối quan hệ này, chính là năng lực phản ứng nhạy bén và tấm lòng ngay thẳng, tận tụy mà chuyên nghiệp của thiếu niên trước mắt này?
"Thầy, vậy còn thầy thì sao?" Lâm Ân khoanh chân ngồi dưới đất, tò mò hỏi.
"Ngày hôm ấy, thầy có nói mình muốn ra ngoài một chuyến, vì sao chuyện ấy lại có liên quan đến hiệp hội Ma Nhân kia?"
Cưa Máu cười khổ một tiếng, nói: "Ai, ngọn nguồn của tai họa này nằm ở thầy, hẳn là con còn không biết, trước kia thầy chính là một vị nguyên lão của hiệp hội Ma Nhân."
Lâm Ân gật đầu, bày ra dáng vẻ chăm chú lắng nghe.
Hắn cũng không kinh ngạc.
Phải biết rằng, từ những tin tức nhận được trong mấy ngày vừa qua, hắn đã đại khái biết được thân phận của thầy rồi.
Cưa Máu ngẩng đầu, nói: "Mấy ngày hôm trước, đột nhiên ta nhận được lời mời của một người bạn cũ, nói là gần đây nội dung mà ta vẫn một mực nghiên cứu kia đã có được đột phá rất lớn, muốn mời ta đến Tháp Treo Ngược gặp mặt."
"Ta cũng không suy nghĩ nhiều, tuy đã mười năm rồi ta không quay về Tháp Treo Ngược, nhưng nói gì thì gì, ta cũng từng là nguyên lão của hiệp hội Ma Nhân, trong lòng hoàn toàn không phòng bị bọn họ. Ai ngờ, thứ chờ đợi ta lại không phải nội dung nghiên cứu tham thảo gì, mà là một vở kịch bức vua thoái vị."
Nói đến đây, trong đầu ông ấy lại một lần nữa hiện ra cảnh tượng từng xảy ra ngay lúc đó.
Bao gồm cả Cưa Máu, toàn bộ những vị nguyên lão năm đó từng đi theo lão hội trưởng khai sáng nên hiệp hội Ma Nhân, sau đó thoái ẩn, đều được mời đến Tháp Treo Ngược.
Mà chính tại nơi này, Phệ Tâm Ma kẻ đã kế thừa vị trí hội trưởng hiệp hội, lập tức tuyên bố với bọn họ về hành động mới của gã, đó là khởi động lại "Kế hoạch Cự Tượng".
"Kế hoạch Cự Tượng?" Lâm Ân nghe đến đây, thoáng do dự một chút, nhưng rất nhanh trong lòng khẽ động.
"Đúng vậy." Cưa Máu thở dài, âm thanh trầm thấp: "Nếu hiệp hội Ma Nhân đã mất rồi, có nói cho con biết cũng không sao."
-----------------
[1] : Bát Xích Phu Nhân (hoặc Lady Dimitrescu, Alcia Dimitrescu) là nhân vật trong tựa game Resident Evil 8 Village. Nhờ được cấy ghép kí sinh Cadou nên bà mang vẻ đẹp trẻ mãi không già. Cadou cũng khiến cơ thể bà trở nên khổng lồ, khoảng chừng 2m9. Bà sở hữu sức mạnh cũng như có khả năng phục hồi vết thương một cách nhanh chóng. Để duy trì nhan sắc của mình bà ta phải uống một loại rượu vang đỏ Sanguis Virginis (Huyết trinh nữ) được làm từ máu người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận