Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 99: Vì Sao Đêm Qua Chị Không Tới Tìm Tôi Chứ?

Chương 99: Vì Sao Đêm Qua Chị Không Tới Tìm Tôi Chứ?
Ông ——
Con ngươi thật lớn rực rỡ hồng quang nọ, đột nhiên nâng lên, ánh mắt rơi vào trần nhà.
Mà cũng chính trong nháy mắt đó, thân thể khổng lồ của nó lập tức xuyên thấu trần nhà, để rồi sau khi một tiếng “Ầm ầm” vang lên, nó đã đứng thẳng trên lầu hai của tòa nhà ấy.
Ánh mắt nó đảo qua vách tường và mặt đất ngập ngụa máu tươi.
Nhưng ở nơi đó đã không còn bóng dáng của Lâm Ân nữa.
"Tập trung vào mục tiêu... ưu tiên cắn nuốt cấp cao nhất... Mở ra tầm nhìn ác linh..."
Đột nhiên một viên nhãn cầu trên người nó chuyển thành hư ảo.
Ngay sau đó, nó chợt xoay người, nhảy ra ngoài.
...
Cùng thời điểm này, phía trên con đường tràn ngập sương mù màu đen cuồn cuộn.
Lâm Ân khoác áo choàng không ngừng “Ca ca ca” vặn vẹo, thất tha thất thểu chạy dọc theo con đường nọ, tiến về phía trước
Con Não Xà chui ra từ giữa hốc mắt vẫn đang tranh đấu cùng trái tim Vô Diện Ma một mực đính trên ngực hắn, nhưng tại một khắc cuối cùng kia, xương sống của hắn đã được dược tề tăng sinh huyết nhục chữa trị xong, giúp hắn giành lại được quyền khống chế thân thể.
Hắn đang gắt gao cắn chặt răng, điên cuồng chạy về phía căn nhà số 44, loại đặc tính liều mạng hung ác trong cơ thể đã bộc phát ra ngoài.
Bởi vì hắn biết, khẳng định là con quái vật kia sẽ không bỏ qua cho hắn, nếu hắn muốn sống sót, cũng chỉ có thể đi nhờ vả con quỷ cũng có cấp SSS trong căn nhà kia hỗ trợ!
Rốt cuộc, ngay tại một khắc khi hắn phá tan mảnh sương mù bên ngoài kia, giữa tầm nhìn cũng xuất hiện một bóng dáng yểu điệu.
Tiếng ca nhẹ nhàng thanh thoát mơ hồ truyền đến từ phía trên con đường xa xa.
Chỉ thấy một người phụ nữ mặc váy dài màu huyết hồng, khóe miệng khẽ mỉm cười, bàn tay ôm chặt đứa nhỏ trong lòng, đang ung dung đặt từng bước chân ưu nhã xuống con đường xám xịt, từ tốn đi đến nơi đây.
Toàn thân cô ta đầy máu, gương mặt lại mỉm cười, biểu cảm thản nhiên, trên bàn tay còn cầm theo ba cái đầu, bên trên có cắm ống hút.
Huyết Y Ác Linh cũng liếc mắt một cái đã trông thấy Lâm Ân đang thất tha thất thểu mà chạy về phía này, gương mặt thoáng lộ vẻ sửng sốt.
"Nhóc con láu cá của tiệm dược tề kia?" Trong lời nói có mang theo một chút kinh ngạc.
Mà trong nháy mắt, cô ta cũng trông thấy cơ thể đầy máu màu đen của Lâm Ân, cả mấy nhánh xúc tu đã gãy lìa sau lưng hắn và con rắn mọc ra từ trong hốc mắt.
Hình dung quỷ dị tới cực hạn.
“Tạo hình hôm nay của cậu rất khác biệt nha? Thân ái, cậu đang thực hiện một hành vi nghệ thuật kỳ quái nào đó ư?"
Cô ta ôm cô bé đáng yêu trong tay, ưu nhã ngừng lại bên người Lâm Ân, sau đó dùng ánh mắt đầy hứng thú lệch lạc, đánh giá hắn từ trên xuống dưới.
Lâm Ân vốn đang kịch liệt hô hấp, cuối cùng cũng thở nhẹ được một hơi, hắn lau vết máu trên mặt, nhếch môi nở nụ cười tươi nói: "À! Cứ xem như thế cũng được, nguyền rủa trên người chị không khôi phục sao? Vì sao đêm qua chị không tới tìm tôi chứ?"
Huyết Y Ác Linh nhẹ nhàng ôm đứa nhỏ, đôi môi màu đỏ tươi khẽ nhếch lên, mị nhãn như tơ nói: "Làm sao? Nhanh như vậy cậu đã không chờ nổi rồi hả? Đang hồi tưởng lại ôn nhu hương [1] ngày hôm qua ư?”
[1] : có thể hiểu là sắc đẹp làm người ta trầm mê, không thoát nổi. Từ này xuất phát từ điển cố có liên quan tới Hoàng hậu Triệu Phi Yến của Hán Thành Đế, nàng biết cách nắm chắc trái tim của Hoàng đế khiến đối phương chỉ sủng ái một mình mình giữa hậu cung ba ngàn giai nhân mỹ lệ.
Cô ta quyến rũ cười, dường như tạo hình đầy máu tươi của Lâm Ân lúc này, càng phù hợp với gu thẩm mỹ của cô ta hơn.
"Chị không ở nhà hả?" Lâm Ân trố mắt hỏi.
Cô ta nâng ba cái đầu trong tay mình lên, sau đó ngọt ngào vuốt ve gương mặt mình, nghiêng đầu nói: "Đúng vậy, thật là hao tổn tâm trí mà ~ hiện tại đang là thời điểm con gái tôi phát triển thể chất, nếu không có sản phẩm đầy đủ dinh dưỡng một chút đến bổ sung, nó sẽ phát dục không tốt. Haizz.. người làm mẹ như tôi đây chỉ có thể tự mình ra tay thôi~ "
"Âu lạp ~ " Cô bé đáng yêu (๑>︶<) و rung rung hai lỗ tai, lập tức cầm ống hút ôm lấy một đầu “Sột soạt” hút một hơi.
【 giá trị tinh thần của Lâm Ân -10】
Huyết Y Ác Linh lại chăm chú tạo hình của Lâm Ân từ trên xuống dưới, sau đó mỉm cười hỏi: "Nói đi, thân ái của tôi, cậu vừa gặp được chuyện gì đó mà bản thân không giải quyết nổi phải không? Bằng không, với tính tình của cậu, sẽ không ồn ào, rêu rao mà chạy đi tìm tôi như vậy đâu?"
Lâm Ân cố gắng dời ánh mắt khỏi cái ống hút trên ba cái đầu trong tay cô ta kia, sau đó vẻ mặt trở nên nghiêm túc, thở nhẹ một hơi nói: "Đúng là tôi gặp phải một chút phiền toái, không, là phiền toái rất lớn mới đúng. Tôi đã muốn tự mình giải quyết, nhưng chị cũng thấy đấy..."
Hắn xòe hai tay của mình ra, vẻ mặt vô tội, nói: "Tôi đã tổn thất ít nhất là một tấn máu rồi."
Huyết Y Ác Linh cười khanh khách nói: "Xem ra, ông chủ tội ác chất chồng của tiệm dược tề chúng ta, cũng có chuyện không giải quyết được?"
Lâm Ân nghiêm túc nâng con rắn bên trong hốc mắt của mình lên, nghiêm túc nói: "Đúng vậy, cho nên, hai chúng ta làm giao dịch đi. Tôi biết quý bà là tồn tại mạnh đến siêu cấp, nếu chị có thể xử lý giùm con quái vật đang đuổi giết tôi kia, tôi sẽ miễn phí phục vụ chị trong vòng năm tháng, chị thấy thế nào?"
"Giá trị vô cùng thực dụng, chỉ một lần thôi, đừng bỏ qua cơ hội này ~ "
Huyết Y Ác Linh vẫn cười khanh khách như cũ, không hề có ý định động tay: "Cậu đã nói mình bị đuổi giết, vậy mà còn bình tĩnh đứng ở chỗ này nói chuyện phiếm cùng tôi như vậy, chẳng lẽ cậu không sốt ruột một chút nào sao?"
Lâm Ân xoa xoa huyệt Thái Dương, nghiêm túc nói: "Sốt ruột có thể giải quyết được vấn đề không?"
Huyết Y Ác Linh cười càng thêm tươi tắn.
Phía sau lưng bọn họ, mảnh sương mù màu máu dày đặc đang cuồn cuộn không ngừng thổi quét về bên này.
Đông ——
Đông ——
Một tiếng nổ giống như động đất vang lên.
【 cảnh báo! Cảnh báo! Nguy cơ đang nhanh chóng tới gần! 】
【 cảnh báo! Cảnh báo! Nguy cơ đang nhanh chóng tới gần! 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận