Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 462: Tồn Tại Đứng Ở Đỉnh Thế Giới Hắc Ám?

Chương 462: Tồn Tại Đứng Ở Đỉnh Thế Giới Hắc Ám?
Nữ quỷ kia ôm đầu, (o﹏o? ) nói: "Đúng vậy. Hắn là một tồn tại rất mạnh mẽ, trong tay nắm giữ rất nhiều loại thuật pháp quỷ bí. Từ sau khi bước vào thế giới này, toàn bộ nhóm quỷ hồn chúng tôi đều bị hắn mạnh mẽ đánh thức và điều khiển, cho nên chúng ta không thể không nghe theo mệnh lệnh của hắn mà làm việc."
Vừa nghe được điều này, linh môi kia thoáng chau mày, nặng nề nhìn về phía nữ quỷ nọ, nói: "Vậy thần giáo Huyết Nhục kia là tổ chức như thế nào, mục đích của bọn họ là gì? Cô nói mau đi!"
Nữ quỷ kia ôm đầu, run rẩy nói: "Tôi cũng không biết quá nhiều, chỉ biết rằng, bọn họ thờ phụng một vị Tà Thần tên là huyết nhục chi phối giả. Hơn nữa, bọn họ còn có thể thông qua một loại nghi thức đặc thù, hiến tế nhân loại cho vị tồn tại kia để đổi lấy khen thưởng và ân trạch."
"Hơn nữa, không riêng gì Ma Đô, mà ở khắp nơi trên thế giới, đều có phân bộ của bọn họ. Đó là một tổ chức vô cùng khổng lồ mà nghiêm ngặt."
Toàn bộ những người trừ ma xung quanh đều nhíu mày, cảm thấy da đầu mình đang run lên.
"Huyết nhục chi phối giả..."
Chẳng lẽ đám người kia lại muốn vị Tà Thần mà bọn họ thờ phụng buông xuống thế giới này?
Nhưng chỉ cần nghe cái tên kia thôi cũng đủ hiểu, vị Tà Thần mà bọn họ thờ phụng kia tuyệt đối là một tồn tại tà ác khó có thể tưởng tượng nổi.
Ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn về phía Lâm Ân, bởi vì bọn họ biết, Lâm Ân cũng là một tồn tại đến từ địa ngục, có lẽ hắn biết chút gì đó về huyết nhục chi phối giả kia.
Vẻ mặt Lâm Ân rất bình tĩnh, hắn chậm rãi nói: "Đúng là tôi có biết một chút về cái tên huyết nhục chi phối giả trong miệng bọn họ kia. Hắn là một tồn tại cấp căn nguyên bên trong thế giới kia của chúng tôi, nhưng tôi không có liên hệ qua lại với hắn."
"Cấp căn nguyên ư?" Mọi người đều có chút ngạc nhiên đối với danh từ vô cùng xa lạ này.
Lâm Ân nhanh chóng mở miệng giải thích: "Mọi người có thể hiểu rằng, bọn họ là một nhóm tồn tại mạnh nhất thế giới hắc ám. Bọn họ đại biểu cho cấm kỵ, khó giải, tai nạn, không chỉ ở nơi này, ngay cả bên trong thế giới hắc ám, bọn họ cũng là tồn tại đứng ở đỉnh Kim Tự Tháp."
Cả đám người nghe mà chấn động toàn thân.
Tồn tại đứng ở đỉnh thế giới hắc ám?
Đây rõ ràng là khái niệm vượt quá phạm vi nhận thức của bọn họ rồi.
Mà nghe giọng điệu không vội không chậm của Lâm Ân, trong lòng bọn họ cũng sinh ra một loại cảm giác kỳ quái, như thể Lâm Ân hắn cũng không quá mức sợ hãi một tồn tại như vậy.
Hồi lâu sau, nữ linh môi kia mới nuốt một ngụm nước miếng xuống, nôn nóng mở miệng hỏi han: "Vậy... Vậy còn ngài thì sao? Ngài cũng là tồn tại cấp căn nguyên ư?"
Lâm Ân lắc lắc đầu, vui vẻ nói: "Đương nhiên là không phải rồi. Cô hãy động não một chút đi, nếu tôi là tồn tại cấp căn nguyên, mọi người cho rằng Bạch Dật có thể tùy tiện triệu hồi tôi đến nơi này ư?"
Mọi người lập tức cảm thấy xấu hổ.
Nói cũng đúng. Bọn họ hỏi vấn đề này đúng là quá ngốc nghếch mà.
"Nhưng đại ca và bác gái của tôi lại là tồn tại cấp căn nguyên, vị hôn thê của tôi cũng vậy. Ừm… một bà chị là thiên sứ mới quen gần đây, nhưng đối xử khá tốt với tôi, cũng là tồn tại cấp căn nguyên."
Mọi người: "?"
Lâm Ân khoát tay áo, lắc đầu nói: "Cho nên mọi người không cần phải sợ. Nơi này cũng coi như một nửa quê hương của tôi rồi, nếu tên huyết nhục chi phối giả kia thật sự dám buông xuống nơi này, tôi sẽ nói với đại ca của mình một tiếng, bảo anh ấy san phẳng hắn ra. Đại ca của tôi sẽ vui lòng giúp tôi làm chuyện đó thôi."
Mọi người đều ngây dại há to miệng nhìn hắn, ngay cả Bạch Dật cũng không khỏi ngây dại nhìn Lâm Ân.
Gã chỉ biết vị đại ca này của mình lăn lộn cực kỳ thuận buồm xuôi gió bên trong thế giới hắc ám, nhưng thực sự không ngờ, hắn còn sống thoải mái hơn những gì gã tưởng tượng rất nhiều.
Chưa nói đến đại ca của đại ca, gã chỉ muốn biết vị hôn thê cấp căn nguyên là chuyện gì vậy?
Đại ca đã dũng mãnh đến trình độ, ngay cả tồn tại cấp bậc này cũng có thể ngâm sao?
Mọi người đều ngây ngốc đến thất thần, chỉ có thể máy móc mà gật đầu như giã tỏi.
Tuy bọn họ còn không hiểu mấy, nhưng đúng là tâm trí đã bị tin tức kia làm rung động cực lớn rồi.
Lâm Ân quay đầu, lạnh nhạt nhìn nữ quỷ đang bị mình khiêng trên vai, hỏi: "Thành thật nói cho tôi nghe, ở nơi này còn người sống nào khác hay không?"
Nữ quỷ kia o(╥﹏╥)o thổn thức nói: "Có! Có, vẫn còn một nhóm người trừ ma và nhân loại bị chúng tôi phân tách, rồi bao vây trong vài khu vực riêng lẻ, nhưng bọn họ vốn không phải mục tiêu của chúng tôi, nên chúng tôi cũng không phân phối quá nhiều nhân thủ đi đối phó với bọn họ."
Lâm Ân ngẩng đầu, hai bên sườn của chiếc mặt nạ mỏ chim lại phun ra hai luồng sương khói: "Được, chúng ta đi xem."
...
Khu vực số 5 dưới lòng đất.
Bên trong một đại sảnh phía cuối hành lang, có thể nhìn thấy một đám nhân viên văn phòng với sắc mặt tái nhợt đang trốn trong góc đại sảnh, mười mấy người bộ đội đặc chủng đang cầm súng ống trong tay, gắt gao nhìn chằm chằm vào dãy hành lang hắc ám trước mặt, trong lòng bàn tay đang cầm súng đã tuôn đầy mồ hôi lạnh.
Mà ở vị trí trung tâm đại sảnh, lại có một vị trung niên mặc đạo bào màu vàng đang ngồi xếp bằng.
Trên tóc của ông ấy là một mảnh xám trắng, ánh mắt ngưng trọng vô cùng. Trên mặt đất trước mặt có cắm một thanh mộc kiếm, bên trên đầy vết rạn và những tấm phù lục màu vàng.
Từ chỗ sâu trong hành lang hắc ám, liên tục có những luồng âm phong gào thét, một mực thổi tới, nhưng nơi này vốn là lòng đất, căn bản không thể xuất hiện những luồng âm phong lạnh lẽo như vậy.
"Đạo trưởng Vương Triều Bắc, ngài còn có thể chống đỡ được không?" Một người bộ đội đặc chủng kịch liệt thở dốc nói.
Bọn họ vừa trải qua năm đợt tấn công liên tiếp của những con quái vật và yêu ma quỷ quái kia, nếu còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ sẽ có càng nhiều người thương vong hơn. Bởi vì ngay đợt tấn công vừa rồi, đã có ba vị đạo trưởng do cạn kiệt thể lực, mà bị những con quái vật kia kéo vào bên trong hắc ám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận