Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 638: Nơi Đóng Quân Số Ba!!!

Chương 638: Nơi Đóng Quân Số Ba!!!
Sau khi liên tiếp kéo lại gần mình thêm mấy mét, bàn tay Lâm Ân lập tức chạm vào một bàn tay nhỏ nhắn trong suốt, lạnh lẽo vừa bị hắn kéo qua.
Đúng vậy, xúc cảm cũng giống y như thời điểm hắn có ý đồ xâm phạm tiểu thư con rối lúc trước.
Thật hiển nhiên, tiểu thư con rối đang ở ngay bên cạnh hắn, ở đầu bên kia của sợi tơ cũng đang quấn quanh ngón tay út của cô ấy.
Lâm Ân lập tức có một loại cảm giác đang nắm tay hai cô bé vô tư nhà bên đi dạo hội chùa như khi còn nhỏ, bởi vì sợ bị lạc mất, cho nên hắn đã cẩn thận buộc lên cổ tay mỗi cô một sợi dây thừng, chỉ cần túm một cái, mà nhóc con kia sẽ lạch bạch lạch bạch chạy tới cho hắn cắn một miếng kem que.
Lâm Ân ( ̄▽ ̄)/ vui vẻ nói: "Như vậy tôi cảm thấy yên tâm hơn nhiều rồi, tiểu thư con rối, chủ tớ một lòng, có thể phát huy ra lực lượng rất lớn!"
Hắc Huyền Nguyệt: "..."
...
Hồi lâu sau, khi đoàn người đi được gần ba tiếng đồng hồ, cuối cùng bọn họ cũng tới địa điểm tập hợp đã dự định từ trước.
Nơi này vẫn thuộc khu vực ngoài thành, là vùng đồi núi nằm ở biên giới phía Tây của tòa thành bị nguyền rủa nọ.
Vốn dĩ ở nơi này có rất nhiều đá vụn, nhưng tới hiện tại, nó đã bị Leviathan Huyết Nhục ảnh hưởng, khiến bên trên xuất hiện rất nhiều u nang tai biến rải rác khắp nơi xung quanh, mang đến cho người ta một loại cảm giác vô cùng âm trầm khủng bố.
"Chính là nơi này." Bạch Dạ lập tức ngừng lại, có chút nghiêm túc mà quét mắt ra xung quanh, sau đó lại nhìn vào chiếc đồng hồ quả quýt của mình, nói: "Có vẻ như đội ngũ bên trong nơi đóng quân số ba còn chưa tới. Tất cả nghỉ ngơi và hồi phục tại chỗ, nhưng đừng thả lỏng cảnh giác. Giải tán!"
Nhóm Dạ Y đeo mặt nạ mỏ chim vừa nghe mệnh lệnh xong đã lập tức tản ra bốn phía, ai nấy đều cực kỳ cảnh giác đi kiểm tra tình huống xung quanh, phòng ngừa bất cứ tình huống ngoài ý muốn nào đó sẽ phát sinh.
Lâm Ân liếc mắt nhìn Bạch Dạ một cái, chợt lên tiếng hỏi: "Tại nơi đóng quân số 3 cũng có một vị bát tự nguyên huân tọa trấn?"
Bạch Dạ gật gật đầu, hít sâu một hơi nói: "Đúng vậy, đối phương chính là một vị tiền bối của tôi, là một vị nguyên lão có thâm niên lâu đời, danh hiệu Thánh Đồ. Ở thời điểm, tôi vừa mới tiến vào thành Hắc Dạ, chính vị tiền bối kia đã giới thiệu tôi."
Lâm Ân lại đưa mắt nhìn kỹ xung quanh, nói: "Có thể nhìn ra ông rất tôn kính đối với vị tiền bối nọ."
Bạch Dạ nở nụ cười cười, nói: "Mối quan hệ giữa vị ấy và tôi cũng giống như giữa tôi và cậu vậy. Trong vài chục năm đó, ông ấy đã mang đến ảnh hưởng rất rất lớn với tôi. Có thể nói, tôi có được thành tựu như ngày hôm nay, không thể không nhắc đến công lao của Thánh Đồ tiền bối."
Nói đến đây, trong ánh mắt của Bạch Dạ lập tức lộ ra một tia kính ngưỡng, hiển nhiên dù bao nhiêu năm đã trôi qua nhưng ông ấy vẫn một mực nhớ ơn dìu dắt của vị tiền bối kia.
Lâm Ân gật gật đầu, cũng không tiếp tục nhiều lời thêm nữa.
Thời gian chậm rãi trôi qua, sau khi bọn họ chờ đợi được gần mười phút, đột nhiên ở bên trong mảnh sương mù màu đen phía xa xa kia đã chậm rãi truyền đến một tiếng bước chân.
Nhóm Dạ Y lập tức xoay người, nhìn về phương hướng kia: "Là khí tức của Thánh Đồ tiền bối."
Bạch Dạ đi nhanh về phía trước, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nói: "Xem ra bọn họ đã tới rồi."
Mà cũng chính tại một khắc này, bên trong mảnh sương mù màu đen cuồn cuộn ấy, chợt xuất hiện một vị Dạ Y đeo mặt nạ mỏ chim, mặc áo da màu đen, trên ngực có khắc tám chữ thập, nhẹ nhàng bước tới.
Ngay khi đối phương xuất hiện, có thể rõ ràng nhìn thấy quần áo trên người đầy vết rách nát, tổn hại, giống như không lâu trước đó, người này vừa phải trải qua một hồi đại chiến.
Khí tức do lão tản ra, cũng mang đến cho người khác một loại cảm giác vô cùng mạnh mẽ.
"Thánh Đồ tiền bối! Rốt cuộc mọi người cũng đến đây rồi! Tình huống nơi đóng quân bên kia của ngài ra sao?"
Bạch Dạ lập tức tháo mặt nạ mỏ chim xuống, ánh mắt ngưng trọng, đi nhanh về phía vị Dạ Y nguyên huân kia.
Bên dưới chiếc mặt nạ mỏ chim của Thánh Đồ truyền đến một giọng nói tang thương mà già nua, lão khàn khàn nói: "Thật vui khi lại được nhìn thấy mọi người, tình huống bên kia không được tốt lắm. Sự xuất hiện của Leviathan Huyết Nhục đã nằm ngoài dự đoán của chúng tôi, trong lúc chúng tôi vội vàng ứng phó, đám Dịch Y vẫn một mực ẩn giấu bên trong nơi đóng quân của chúng tôi đột nhiên bộc phát gây khó dễ, khiến cho chúng tôi tổn thất rất nhiều anh em."
Nói đến đây, lão lập tức đi nhanh hơn, muốn tới gần Bạch Dạ, còn vươn tay về phía ông ấy. Nhưng lão lại không chú ý tới, Lâm Ân đang đứng trong đám người phía sau kia, đang dùng ánh mắt chăm chú, yên lặng quan sát lão.
"Chúng tôi đã đánh lui được nhóm Dịch Y tập kích, nhưng tình huống vẫn không mấy lạc quan." Thánh Đồ khàn khàn nói: "Rất nhiều người đều bị thương vô cùng nghiêm trọng, bọn họ đang ở ngay tại nơi đóng quân phía trước. Mọi người mau theo tôi đi qua. Về tình huống cụ thể, cứ chờ chúng ta dàn xếp ổn thỏa lại thảo luận sau."
Bạch Dạ gật đầu, ông ấy cũng biết hiện giờ không phải thời điểm nói chuyện, vì vậy cũng tiến lên, còn nhẹ nhàng vươn tay muốn cầm lấy bàn tay đang đưa tới của Thánh Đồ.
Nhưng đúng vào lúc này, “Phanh” —— Chỉ nghe một tiếng súng vang lên.
Ngay dưới cái nhìn chăm chú đầy kinh ngạc của mọi người ở đây, viên đạn kia trực tiếp bay từ phía sau tới, xẹt qua gương mặt Bạch Dạ, sau đó bắn thẳng vào khu vực mi tâm trên chiếc mặt nạ mỏ chim của Thánh Đồ.
Bạch Dạ kinh hoảng, vội vàng quay đầu lại. Tới lúc này, ánh mắt của mọi người cũng lập rơi thẳng xuống người cậu thiếu niên đang đứng trong đám đông, vừa nổ phát súng kia.
"Lâm Ân, cậu làm gì vậy hả?" Bạch Dạ quá mức sợ hãi, vội vàng hét lên.
Lâm Ân vẫn bình tĩnh đứng ở nơi đó, khẩu Súng Lục Săn Ma trong tay hắn vẫn chĩa thẳng vào người vị Dạ Y có danh hiệu Thánh Đồ đang đứng trước mặt Bạch Dạ kia.
Cuồng phong thổi quét tới, sương mù màu đen bốc hơi, bên trong mi tâm của vị Dạ Y kia đang chậm rãi chảy xuống một dòng máu đen.
"Thật có lỗi." Lâm Ân trấn định nắm chắc khẩu súng lục trên tay, nói: "Có lẽ nơi đóng quân số 3 đã đổi chủ rồi, tôi nói có đúng hay không hả Dịch Y tiên sinh tôn kính?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận