Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 277: Đầu Sỏ Tội Ác!

Chương 277: Đầu Sỏ Tội Ác!
Oanh ——
Lâm Ân đánh một quyền, làm nổ nát mảnh sàn nhà trong góc đại sảnh, lập tức trông thấy nửa cái đầu vẫn còn chảy máu và rơi lệ của cô bé kia.
【 đinh! Ngươi nhận được mảnh nhỏ của Alice x1】
Nhưng cũng chính tại một khắc này, đột nhiên phía sau lưng hắn truyền đến một giọng nói dữ tợn.
"Ngươi đang tìm... Cái gì?"
Lâm Ân lập tức quay đầu nhìn lại, rồi phát hiện cô bé kia đã đứng sau lưng hắn rồi.
Nhưng vào thời khắc này, trên thân thể cô bé đang bị hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, vẻ mặt của cô bé cũng không còn trống rỗng như trước kia, mà là một mảnh dữ tợn.
Lâm Ân biết, hiện tại con ác linh đang chiếm lấy thân xác Alice chính là con Lệ Quỷ kia, kẻ gây nên toàn bộ những tấm bi kịch này!
Cũng chính là nữ vu bị thiêu cháy năm đó!
Mẹ đẻ của Alice.
Rầm ——
Trong nháy mắt, cô bé kia dữ tợn nâng tay lên, Lâm Ân lập tức bị một luồng lực lượng vô hình bóp nghẹt cổ họng, bị đối phương trống rỗng nâng lên.
Hắn cắn răng, đột nhiên trên mặt xuất hiện một nụ cười.
"Alice! Tôi đang... Tìm thi thể của cô!"
Vẻ mặt dữ tợn của cô bé ấy đột nhiên biến thành ngây dại, nhãn cầu vốn đã bể tan tành lại đột nhiên chuyển động.
"Tôi là bác sĩ của cô mà... Đương nhiên... Nếu cô thật sự hi vọng... Chúng ta cũng có thể trở thành..."
"Người nhà!"
Ngay trước mặt mình, Lâm Ân lập tức trông thấy giao diện của Alice và phu nhân Mary bắt đầu chuyển đổi với tần suất cực cao. Và đó cũng là phương pháp duy nhất giúp hắn phán đoán được tồn tại mình đang đối mặt là ai.
Nhân cơ hội này, Lâm Ân hét lớn: "Trái Trái!"
Ngay một khắc khi hắn hô to cái tên Trái Trái, giống như là ngầm hiểu, đột nhiên tay trái của hắn lại hòa tan thành vô số dịch nhầy tối đen, và “Rào rào rào” chảy tràn ra đất.
Những đứa hài nhi há miệng khóc to lập tức xuất hiện bên trong lớp dịch nhầy nọ, làm cho cả đại sảnh tràn ngập thứ âm thanh có thể gây ô nhiễm tinh thần kia.
"A ———— "
Một tiếng thét chói tai thê lương truyền đến.
Cô bé kia lập tức buông lỏng thứ lực lượng đang trói buộc Lâm Ân, để dùng sức mà bịt chặt lỗ tai mình.
Có vẻ như tinh thần của hai con Lệ Quỷ nọ đã bắt đầu sụp đổ không ngừng dưới ảnh hưởng của năng lực ô nhiễm tinh thần quy mô lớn.
Lâm Ân không chút do dự, nhanh chóng thu gom Trái Trái của mình lại, rồi cắn răng, chuyển hóa toàn bộ đám xúc tu ra ngoài, và điên cuồng lao thẳng về phía phòng bếp.
Bởi vì ở nơi này, vẫn còn một mảnh nhỏ cuối cùng của Alice!
Trên thực tế, ngay khoảnh khắc hắn biết được mình đang phải đối mặt với hai con Lệ Quỷ trong cùng một cơ thể, cũng như hiểu được cả lâu đài cổ này đều được cấu tạo từ nguyền rủa, hắn đã biết rằng, lực lượng hiện tại của bản thân hoàn toàn không đủ để giải quyết con Lệ Quỷ nọ!
Bởi vì đó là hận ý!
Là oán độc!
Là tồn tại vô cùng đáng sợ mà ngươi không thể dùng thủ đoạn vật lý để xóa sổ đối phương!
Mà ngoại trừ năng lực ô nhiễm tinh thần của Trái Trái, hắn không có bao nhiêu phương pháp ứng phó lại ác linh và nguyền rủa.
Tuy hắn có thể phát động năng lực xóa bỏ thời gian nguyền rủa, nhưng hắn biết, nếu hận ý và oán niệm không bị tiêu trừ, thì hắn có làm cái gì chăng nữa, cũng không thể tạo nên một chút ảnh hưởng mang tính thực chất nào đối với hai con Lệ Quỷ kia.
Bởi vì hận ý và oán khí mới là chủ thể!
"Ta muốn ngươi chết!"
Lâm Ân vừa bước vào hành lang, lập tức nghe được tiếng rít dữ tợn truyền đến từ phía sau kia.
Cũng tại khoảnh khắc đó, dãy hành lang trước mặt hắn cũng nhanh chóng biến đổi. Ngọn lửa hừng hực bốc lên, liệt hỏa màu máu đỏ cuồn cuộn lao thẳng về phía hắn.
Mà ở phía sau, cô bé dữ tợn đã thoát khỏi ô nhiễm kia cũng chạy đến gần trong gang tấc.
Giờ khắc này, Lâm Ân không dám trì hoãn một phút giây nào, đột nhiên hắn vươn tay tới, lấy ra phần thưởng mình mới nhận được.
【 khăn che mặt của ma nữ! 】
Tại khoảnh khắc đeo chiếc khăn che mặt kia lên, Lâm Ân dứt khoát xông thẳng vào đám cháy còn đang hừng hực thiêu đốt.
Một bước một thiêu đốt.
Một bước một tiêu tan!
Từng nhánh xúc tu lại dùng sức mà leo lên vách tường xung quanh, sau đó kéo thân thể hắn tiến về phía trước.
Nhưng ngay khi Lâm Ân sắp đi tới phòng bếp kia, đột nhiên con ngươi trong mắt hắn chợt co rụt lại.
Hắn lập tức phát hiện ra thứ xúc cảm nóng bỏng mà băng hàn truyền đến từ phía sau lưng mình.
Chỉ thấy một bàn tay máu trực tiếp xuyên qua phía sau lưng hắn, và không chút trở ngại, đã nắm lấy trái tim hãy còn đập mạnh kia.
Thứ cảm giác nóng bỏng kịch liệt, truyền đến từ trái tim kia, khủng khiếp đến mức toàn thân hắn cũng muốn cháy rụi.
Lâm Ân không chút do dự, đột nhiên rút Dạ Ma Đao ra, cắn răng, đâm một đao xuyên thẳng qua lồng ngực mình.
Ngay khoảnh khắc trước khi bàn tay nọ bóp nát trái tim hắn, thanh Dạ Ma Đao đã được bôi nước thuốc hiện hình ác linh, cũng trực tiếp đâm thủng bàn tay kia.
Phía sau truyền đến một tiếng rít gào bén nhọn của ác linh.
Lâm Ân co người, lăn mạnh xuống đất.
Chỉ trong nháy mắt, bàn tay máu gãy lìa của cô bé đang không ngừng điên cuồng gào thét phía sau lưng hắn, đã phục hồi như cũ.
Thật hiển nhiên, một dao kia của hắn vốn không tạo thành bất cứ thương tổn mang tính thực chất nào cho đối phương.
"Hội tụ!"
Ngay khi con Lệ Quỷ nọ sắp lao tới, trực tiếp xé nát Lâm Ân, hắn lại nhanh như cắt nhét nhãn cầu hội tụ vào hốc mắt, rồi dữ tợn mà ngang nhiên phát động kỹ năng của mắt trái.
Ông ——
Giây tiếp theo, nguyền rủa từ bên trong viên nhãn cầu tối đen nọ nhanh chóng phun ra, khiến cho toàn thân con Lệ Quỷ ấy khựng lại, bắt đầu tan chảy.
Tiếng thét chói tai đầy thảm thiết lại một lần nữa vang vọng cả hành lang.
Nhưng Lâm Ân biết, kể cả nhãn cầu hội tụ cũng chỉ có thể ngăn cản được đối phương một chốc lát thôi!
Bởi vì cả lâu đài cổ này đều là sản phẩm do hận ý và oán niệm của Alice biến thành, cô bé là địa phược linh của nơi này, chỉ cần lâu đài cổ còn tồn tại, thì cô bé cũng không thể bị tiêu diệt được!
Mà hiện tại, con Lệ Quỷ kia lại đang cộng hưởng nguyền rủa và oán hận của nơi này, cùng Alice!
Lâm Ân cắn răng, đột nhiên bắn ra nột nhánh xúc tu, hắn muốn dùng nó để lôi kéo chính mình, rồi dựa vào tốc độ thật nhanh này, ầm ầm đâm thẳng vào phòng bếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận