Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 342: Biện Pháp!!!

Chương 342: Biện Pháp!!!
Ông ——
Tầm nhìn bên trong Con Ngươi Nguyền Rủa trực tiếp tập trung lại.
Độ Nha đang bị nó nhìn chằm chằm vào, lập tức cảm nhận được từng luồng khí tức âm lãnh bốc lên từ bên trong thân thể của chính mình, giống như trong nháy mắt này, bên tai gã lập tức vang lên đầy những tiếng rít gào và kêu khóc của vô số ác linh.
Ngay sau đó, cái đầu của gã nổ tung ra. Theo đó là vô số những nhánh xúc tu mọc đầy gai ngược “Rào rào rào” xuất hiện rồi điên cuồng phun ra từ chính giữa vết nứt trên đầu đó.
"Độ Nha tiên sinh!" Hắc Lô quá mức sợ hãi, vội vàng hét lên.
Đó là nguyền rủa!
Là nguyền rủa cuồng loạn của ác linh thể tụ hợp!
Chờ đến thời điểm gã lại một lần nữa quay đầu nhìn về phía Lâm Ân, ở vị trí ấy, chỉ còn lại một nhúm lông chim đã mất đi khả năng khống chế, còn bóng dáng của Lâm Ân đã biến mất không nhìn thấy nữa rồi.
"Oa nha —— oa nha —— "
Bên trên những nhánh xúc tu mọc ra từ trên người Độ Nha, lập tức xuất hiện từng cái mặt người, chúng mở miệng, không ngừng phát ra những âm thanh gào khóc thảm thiết.
Độ Nha cứng rắn ép bản thân phải ngồi xuống, cố định lại. Ngay sau đó, gã trực tiếp ấn thẳng từng cái phù văn vừa được xây dựng trên tay, xuống đầu mình, nhanh chóng ngăn chặn năng lượng nguyền rủa đang quấy nhiễu thân thể.
Gã cắn răng, nói:
"Là chúng ta quá coi thường thằng nhóc ấy rồi. Tôi thực sự không ngờ hắn lại có nhiều năng lực quỷ dị như vậy!"
Hắc Lô vội vàng vọt tới bên người gã, chau mày, nói: "Anh có biết thứ nguyền rủa bên trong cơ thể hắn là cái gì không? Ngay từ đầu, tôi vẫn có cảm giác nó hoàn toàn không phải một dạng thác loạn thông thường!"
Ánh mắt Độ Nha lóe sáng, nói: "Chấp hành giả đã nói tất cả cho tôi biết rồi."
"Nếu tôi không đoán sai..." Gã nặng nề nói: "Đó hẳn là một loại nguyền rủa có thể khai quật và phóng đại những dạng cảm xúc tiêu cực dị thường trong lòng hắn. Theo tình huống bình thường, cần phải có một loại hoặc nhiều loại môi giới mới có thể phát động loại nguyền rủa này, mà một khi đã được phát động, nó sẽ trở nên hung mãnh vô cùng."
Hơn nữa, nếu mấy người chấp hành giả thật sự trông thấy hình bóng của một thằng hề ở bên trong thân thể hắn, thì tình huống này cực kỳ tương tự với một loại nguyền rủa mà gã từng biết tới.
Có điều… loại nguyền rủa này vô cùng hiếm thấy.
Bên trong đống tài liệu cũ của Dạ Y cũng không ghi chép quá nhiều về nó, ngược lại, chỉ có duy nhất một phần nội dung có đề cập đến loại nguyền rủa này, còn là một đoạn bút ký từ mấy chục năm về trước. Bên trên có ghi lại cảnh tượng do một vị Dạ Y nhìn thấy khi đối phương đi du lịch đến một tòa mê vụ chi thành.
Trong bút ký ấy có miêu tả, bởi vì tòa cổ thành tọa lạc bên trong thế giới hắc ám nọ đã thả ra một tồn tại cổ xưa mà quỷ dị, khiến cho nguyền rủa hoàn toàn bộc phát bên trong thành, dẫn tới hơn một ngàn sinh vật bị nguyền rủa bao phủ, trực tiếp phát điên lên.
Mà thứ bọn họ mắc phải chính là thằng hề nguyền rủa này.
Theo thời gian trôi qua, nhận thức của mỗi một người trúng nguyền rủa, đều sẽ trở nên hỗn loạn.
Hơn nữa dưới ảnh hưởng của nguyền rủa, môi giới bên trong thân thể sẽ dần dần làm cho bọn họ trở nên điên cuồng, nóng nảy và cực kỳ kích động, khiến cho năng lượng nguyền rủa trong cơ thể cứ một mực phát triển, liên tục không ngừng, không thể khống chế được.
Nếu người trúng nguyền rủa, không thể thoát khỏi ảnh hưởng của nguyền rủa trước khi bản thân bọn họ toàn diện mất đi khống chế, thì những cảm xúc tiêu cực đã mất khống chế ấy, sẽ chậm rãi hình thành nên một loại ý chí điên cuồng, hoàn toàn mới ở bên trong cơ thể của ký chủ, sau đó, hoàn toàn thay thế người kia!
Đây cũng là điểm đáng sợ nhất của loại nguyền rủa này!
"Bởi vì theo những lời đồn đại, ngọn nguồn của loại nguyền rủa này chính là một thằng hề tà ác đã được tòa cổ thành ấy thả ra ngoài, lại bởi vì biểu hiện ra ngoài của những người trúng nguyền rủa chính là nhận thức điên cuồng đến dị thường, cho nên, loại này nguyền rủa này được gọi là..."
"Chú Hề Khóc Lóc!"
Độ Nha sâu kín nói.
...
Vài phút sau, hai người vừa tạm thời áp chế được nguyền rủa trong cơ thể mình, đang nhanh chóng bước đi trên đường, chỉ có hai người bọn họ bởi vì chấp hành giả đã được Độ Nha phái đi tiếp ứng một Dạ Y khác rồi.
Hắc Lô quay đầu, ngưng trọng nhìn về phía Độ Nha, khàn khàn nói: "Trưởng quan, nếu nó thực sự là loại nguyền rủa như anh vừa nói, thì chúng ta nên ứng phó như thế nào?"
Độ Nha nặng nề nói: "Đầu tiên, chúng ta cần phải hiểu được điều này, phần lớn những loại nguyền rủa đều bị lực lượng thần thánh khắc chế, mà nguyền rủa trong cơ thể thiếu niên kia vừa mới lộ ra dấu hiệu mất khống chế, hiển nhiên thời gian hắn trúng phải nguyền rủa cũng không dài. Một khi đã như vậy, chúng ta còn có biện pháp loại trừ giùm hắn."
Hắc Lô do dự hỏi: "Lực lượng thần thánh... Anh muốn nói đến?"
"Nếu ở những nơi khác, chuyện này thực sự khó giải quyết, nhưng ở trong này..." Độ Nha ngẩng đầu, lập tức đưa mắt nhìn về phía tòa giáo đường nằm ngay trung tâm tiểu trấn ở phía xa xa kia, ánh mắt trở nên thâm thúy: "Ở bên trong tòa tiểu trấn này có một kiện di vật đến từ thế giới thần thánh."
Từng con quạ núi không ngừng bay qua tầng đỉnh của giáo đường, nơi có đặt một cái giá hình chữ thập.
Tòa giáo đường kia vẫn sừng sững đứng giữa mảnh sương mù màu đen, lộ ra hình dáng rách nát, hoang tàn.
...
Mà giờ khắc này, ở bên trong giáo đường
Trưởng trấn với ánh mắt ngưng trọng, đang chống quyền trượng đứng thẳng tại nơi này, phía sau là mấy trăm cư dân tiểu trấn đã lo lắng đến tiều tụy, héo hon.
Phần lớn cư dân đã chớp lấy thời cơ không ai chú ý đến mình trước đó, để di chuyển vào bên trong giáo đường, còn những cư dân bị cậu thiếu niên kia đụng vào mà bị lây nhiễm bệnh hiểm nghèo, cũng được bọn họ bố trí thỏa đáng cả rồi.
"Trưởng trấn! Rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra vậy?"
"Vì sao bác sĩ Lâm lại đột nhiên biến thành dáng vẻ kia? Hơn nữa, toàn bộ những người bị bác sĩ Lâm chạm vào, đều xuất hiện các loại bệnh trạng dị thường như vậy..."
Sắc mặt của nhóm cư dân tiểu trấn xung quanh đều trở nên tái nhợt, hoảng loạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận