Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 105: Diện Mạo Thật Của Tiểu Bảo Bối!!!

Chương 105: Diện Mạo Thật Của Tiểu Bảo Bối!!!
【 Tiểu Bảo Bối 】
【 cấp bậc 】: ???
【 trận doanh 】: Trận doanh tà ác
【 chủng tộc 】: ???
【 năng lực chiến đấu 】: ???
【 giới thiệu 】: Một cái ... đầu lưỡi ẩn núp trong căn hầm của Tiệm Dược Tề Cưa Máu, có vẻ như nó chính là bộ phận thân thể của một tồn tại nào đó, bởi vì nguyên nhân không biết mà tự nguyện bị Cưa Máu chăn nuôi. Bình sinh nó ghét nhất ăn phải thứ dược tề quá thời hạn giống hệt như phân kia, và thiếu niên Nhân tộc đã cho nó ăn phân cả hai năm ròng rã nữa...
"Tiểu Bảo Bối?" Lâm Ân lẩm bẩm nói.
Tê tê ——
Cái đầu lưỡi thật dài thật lớn kia nhìn xuống Lâm Ân, phía trên đầu lưỡi có chỗ nứt ra, bên trong lại phun ra nuốt vào một cái đầu lưỡi giống bề ngoài của nó như đúc, mà bên trong cái đầu lưỡi nhỏ vốn đang phun ra nuốt vào ấy, lại có một cái đầu lưỡi cũng phun ra nuốt vào giống nó như đúc…
Nó dùng một loại phương thức cực kỳ quái đản và đầy kỳ cục, xuất hiện trước mặt Lâm Ân.
"Tê tê tê (cnm)—— "
Nó nhìn chằm chằm vào Lâm Ân.
Cũng không biết vì sao, vừa nghe một cái Lâm Ân đã hiểu được ý tứ bên trong những âm thanh “Tê tê tê” của nó rồi.
Lâm Ân (艹皿艹) vươn tay tới, lập tức túm vào bựa lưỡi của nó, nói: "Ngươi lại mắng một câu nữa ta xem? !"
"Tê tê tê (cnb)—— "
Lâm Ân "Ca ca" nghiến răng, (艹皿艹) hung hăng túm chặt bựa lưỡi của nó, nói:
"Được lắm! Thích mắng thì cứ mắng đi! Nhưng hiện tại là thời khắc nguy cơ, bạn của ta đang đánh nhau cùng con quái vật kia bên ngoài. Ta nói cho ngươi biết, con quái vật kia đến đây vì chúng ta đó!"
"Tuy ngươi vừa xấu vừa hèn nhát, nhưng dẫu sao ngươi cũng là một thành viên của Tiệm Dược Tề Cưa Máu chúng ta! Hơn nữa, ngươi còn là thứ mà ta dọn phân dọn nước tiểu cực kỳ vất vả nuôi lớn lên!"
"Ngươi suy nghĩ một chút đi, nếu bạn của ta toang, ta cũng toang, thì đứa toang tiếp theo là ai nhỉ? !"
"Đúng vậy! Chính là cái lưỡi vừa xấu vừa hèn nhát là ngươi đó!" Lâm Ân hung hăng rít gào với nó.
【 đinh! Độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối đối với ngươi -10】
【 đinh! Độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối đối với ngươi -10】
"Tê tê tê tê (nwws)—— "
"..."
"..."
Lâm Ân (艹皿艹) túm chặt cuống lưỡi của nó, nói:
"Đó không phải phân! Là dược tề! Mặc dù có chút quá thời hạn, nhưng nó tuyệt đối là dược tề, là dược tề một trăm phần trăm!"
"Tê tê, tê tê tê tê (ntt, wws)—— "
Lâm Ân bực bội (〃´ 皿 `)q túm chặt cuống lưỡi của nó nói: "Được lắm! Nếu bây giờ ngươi đi theo ta thì hai tháng tiếp theo, mỗi ngày ta đều cho ngươi uống dược tề thượng đẳng, cho ngươi uống loại dược tề cực tốt, làm ngươi vô cùng high! Thế nào?"
Không khí tạm thời yên tĩnh xuống.
"Tê tê (cj)—— "
【 đinh! Độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối đối với ngươi đề cao 0. 001】
Mà ngay một khắc sau đó, cái đầu lưỡi lớn giống như con rắn kia lập tức “Hoa lạp lạp” chui từ bên trong căn hầm ra, bắt đầu điên cuồng duỗi dài người, trực tiếp cuốn lấy Lâm Ân, và chỉ trong nháy mắt đã lao ra bên ngoài cửa hàng.
Ừm… đúng là một cái đầu lưỡi vô cùng linh hoạt!
...
Trên đường.
Chỉ vẻn vẹn không đến năm giây, Lâm Ân đã cùng cái đầu lưỡi lớn kia xuất hiện tại chiến trường.
Mà ngay khi nhìn thấy một màn trên con đường nọ, trong đầu Lâm Ân vang lên một tiếng “Ong” chấn động tâm thần.
Bởi vì ngay lúc này, cả con đường đã sớm hoàn toàn thay đổi, trên mặt đất đầy rẫy những dấu vết chiến đấu.
Mà ở vị trí trung tâm nhất trên con đường, con quái vật vốn bị vô số cánh tay bao phủ lấy, đang không ngừng co rút và bành trướng.
"Tiến độ cắn nuốt toàn diện... 54%... 55%..."
"Kiểm tra đo lường thấy mục tiêu số một tới gần... Hoán đổi mục tiêu ưu tiên săn giết cấp cao nhất..."
Hoa lạp lạp ——
Trong nháy mắt, từng nhánh xúc tu thật lớn mọc đầy những con ngươi dựng thẳng lại điên cuồng mọc ra từ dưới lòng đất.
Đầu lưỡi lớn: "!!!"
Không chút do dự, cái đầu lưỡi kia lập tức quay đầu muốn chạy.
"Ba tháng! !" Lâm Ân (艹皿艹) nhanh tay lẹ mắt hung hăng bám lấy phần đầu của cái đầu lưỡi lớn kia, nói: "Cứu bạn của ta ra! Trong ba tháng kế tiếp, mỗi ngày ta đều cho ngươi dùng dược tề phẩm chất cao!"
【 đinh! Độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối với ngươi đề cao 0.01】
"Tê tê (cj)—— "
Ngay sau đó, đột nhiên cái đầu lưỡi kia bắt đầu cong mình.
Lâm Ân lập tức đặt cô bé đáng yêu qua một bên, búng búng cái tai thú của cô bé, rồi đột nhiên quay đầu cắn răng, nói: "Chúng ta xông lên!"
Chỉ trong nháy mắt, Lâm Ân (艹皿艹) đã cầm theo con dao, rồi cùng cái đầu lưỡi kia lấy tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi, nhanh chóng lao về phía cái kén ở vị trí trung tâm chiến trường.
"Giao cho ngươi những cái xúc tu này! Chỉ cần để cho ta tới bên người con quái vật kia là được, ta có biện pháp cứu bạn của ta ra!" Lâm Ân rít gào.
Cái đầu lưỡi kia nghe vậy, lập tức xoay quanh Lâm Ân mấy vòng, rồi vung đầu lưỡi lên, không ngừng phun ra nuốt vào, đánh nổ từng nhánh xúc tu ở xung quanh.
Mà cũng chính tại một khắc này, những con mắt dựng thẳng phía trên từng nhánh xúc tu nọ cũng phát động công kích với bọn họ.
"Tiến công!" Lâm Ân rít gào một tiếng, tay cầm dao, tay chỉ thẳng về phía trước.
Hoa lạp lạp ——
Trong nháy mắt, cái đầu lưỡi thật dài lại linh hoạt kia đã dùng một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi, trực tiếp liếm lên một nhánh xúc tu gần đó.
Sàn sạt ——
Âm thanh liếm láp vang lên cực kỳ rõ ràng.
Sau đó ngay dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Ân, nhánh xúc tu khổng lồ dính đầy nước miếng nọ, trực tiếp hóa thành một bãi máu loãng tang tưởi, dấp dính.
【 đinh! Hương vị như phân, độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối với ngươi -1】
【 đinh! Không muốn liếm tí tẹo nào, độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối với ngươi -1】
"Tốt lắm!" Lâm Ân hưng phấn la lên.
Hắn cũng không do dự, lập tức đội mũ trùm đầu vào, lại một lần nữa đề cao tốc độ của chính mình.
Ven đường, toàn bộ những nhánh xúc tu tiến lên ngăn cản hắn đều bị Tiểu Bảo Bối dùng thái độ vô cùng chán ghét, liếm liếm vài cái, rồi không ngừng mà hóa thành máu loãng và dịch nhầy.
Một trăm mét!
Tám mươi mét!
Ba mươi mét!
Gần!
Càng ngày càng gần rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận