Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 366: Bạo Kích! Bạo Kích! Bạo XX!

Chương 366: Bạo Kích! Bạo Kích! Bạo XX!
"Đẹp... Đẹp trai quá..."
Con quỷ hút máu kia lập tức (✪‸✪) chắp hai tay làm một, tim đập bang bang. Hiển nhiên, đối phương đã bị một bộ thao tác cưa điện cắt bào tử lưu loát sinh động, như mây bay nước chảy của Lâm Ân kia, trực tiếp thuyết phục rồi.
“Một đám đứng ngây ngốc ở đây làm gì? Chỉ còn mười lăm phút cuối cùng, không nhanh giải phẫu cho các tiền bối của mấy người đi?" Quan chủ khảo thực sự không nhìn nổi nữa, lập tức giận dữ chỉ vào một đám đệ tử kia, hét lớn.
Tới lúc này, những đệ tử kia mới phản ứng lại, cả đám vô cùng sợ hãi, đưa mắt nhìn thời gian, rồi không nói năng câu nào đã gấp rút quay sang tiến hành trị liệu cho bệnh nhân của mình.
Mà ở phía trước giường bệnh số bốn, Lâm Ân chợt xoay người, nghiêm túc nhìn về phía quan chủ khảo, nói: "Báo cáo giáo quan! Giải phẫu đã thành công, mời anh qua kiểm nghiệm!"
Ây chà, một đứa nhỏ thật là chuyên nghiệp và lễ phép!
Quan chủ khảo vui mừng đi tới, tiến hành một phen chẩn đoán bệnh đối với bệnh nhân số bốn đang nằm trên giường bệnh (((;꒪ ꈊ ꒪;))), rồi lập tức xoay người nhìn về phía Lâm Ân, trong mắt không che giấu được tán thưởng.
"Không tồi! Không tồi! Có thể dùng loại công cụ như cưa điện này hoàn thành một lần giải phẫu ít xâm lấn cho người bệnh trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, đúng là nằm ngoài dự kiến của tôi. Nhóc con, tôi coi trọng cậu đó!"
Lâm Ân nghiêm túc bắt tay quan chủ khảo, nói: "Trị bệnh cứu người là thiên chức của bác sĩ, là một thiên sứ áo trắng, đây là nghĩa vụ chúng ta cần phải làm tròn! Cảm tạ trưởng quan!"
【 đinh! Độ hảo cảm của quan chủ khảo đối với ngươi +10】
【 đinh! Độ hảo cảm của quan chủ khảo đối với ngươi +10】
Nhìn một cái!
Nhìn một cái xem này!
Cực kỳ lễ phép! Nhiều năng lượng tích cực đến cỡ nào chứ! Đây mới là bác sĩ chân chính à nha!
Quan chủ khảo cũng không nhịn được lập tức xúc động đến rơi lệ.
Dạ Y bọn họ đang thiếu những thành viên trẻ trung, nhiệt huyết như này!
Quan chủ khảo không kìm được xúc động, lập tức quay đầu nhìn về phía bệnh nhân số bốn, mỉm cười nói: "Số bốn, hãy tới chấm điểm cho người trẻ tuổi vừa giải phẫu cho anh đi. Vừa nãy, tôi đã được chứng kiến một ca phẫu thuật hoàn mỹ, mãn nhãn. Chắc là trong lòng anh lúc này cũng đang dạt dào cảm xúc, cực kỳ vui sướng phải không?"
Nhưng bệnh nhân số bốn lại đang ở trong trạng thái tê liệt, (((;꒪ ꈊ ꒪;))) nói không nên lời.
Giờ khắc này, hình ảnh cây cưa máy thẳng thắn, trực tiếp vẫn không ngừng quanh quẩn trong đầu gã, cùng với từng màn lưỡi cưa đi lướt qua tiểu xx của gã, mỗi một lần đều chính xác tới từng milimet.
Mỗi một lần đều mang đến cho người ta cảm giác hai thứ chuẩn bị ma sát với nhau rồi, nhưng lại không hề va chạm...
Giống như bản thân không ngừng nhảy qua nhảy lại giữa lằn ranh tuyệt tử tuyệt tôn, nhưng tới cuối cùng vẫn bình yên bảo toàn tánh mạng vậy.
Gã có cảm giác, trải qua quá trình này, bản thân đã thăng hoa rồi...
Nếu bảo gã dùng hình tượng gì để miêu tả loại cảm giác lúc bấy giờ, gã cũng chỉ có thể nghĩ tới tình huống như sau thôi...
【 lượng máu +50】
【 tinh thần thương tổn +99! 】
【 bạo kích! 】
【 tinh thần thương tổn +999! 】
【 lượng máu +60】
【 tinh thần thương tổn +100! 】
【 bạo kích! Bạo kích! Bạo xx! 】
Cứ thế, không ngừng lặp đi lặp lại, tới tới lui lui.
(((;꒪ ꈊ ꒪;)))
"Bệnh nhân số bốn, anh có thể nghe được những lời tôi nói hay không?" Quan chủ khảo có chút nghi hoặc, không khỏi tiến đến sát bên tai gã, cẩn thận lắng nghe, nhưng hồi lâu sau, vẫn không nghe được bất cứ âm thanh gì.
"Có lẽ tác dụng của thuốc tê vẫn chưa chấm dứt." Quan chủ khảo vẫy vẫy tay, mỉm cười phân phó người ta tới nâng bác sĩ số bốn vẫn còn tê dại (((;꒪ ꈊ ꒪;))) đi xuống tĩnh dưỡng, rồi lập tức đi tới bắt tay Lâm Ân, nói: "Nếu bệnh nhân số bốn vẫn cần nghỉ ngơi, vậy để tôi chấm điểm cho cậu đi. Không cần phải nghi ngờ, cũng chỉ có điểm 10 viên mãn mới xứng đáng với biểu hiện xuất sắc của cậu thôi. Chúc mừng cậu! Sứ Giả Hòa Bình!"
"Cậu đã thành công vượt qua nội dung khảo hạch này rồi!"
Lâm Ân (❁´◡`❁) vui vẻ vươn tay tới, nói: "Cám ơn."
...
Rất nhanh, nửa tiếng quy định dành cho giải phẫu đã nhanh chóng kết thúc.
Đang đang —— "Đã đến giờ, tất cả các đệ tử buông công cụ trong tay xuống, chờ đợi giám khảo đi kiểm nghiệm kết quả."
Cùng với một tiếng hét lớn, chín đệ tử khác lập tức ngừng lại, có người lộ ra vẻ mặt vô cùng phấn khích, có người lại ủ rũ, có người trừng lớn hai mắt, hiển nhiên là kết quả giải phẫu của phần lớn đệ tử cũng không được tốt lắm.
Quan chủ khảo với vẻ mặt nghiêm túc, lần lượt kiểm nghiệm của thành quả chín đệ tử khác.
Nói thật, đứng trước tình cảnh này, ngay cả một người dày dặn kinh nghiệm như gã, khóe mắt cũng không nhịn được, lập tức run rẩy hồi lâu.
"Mau! Người tới! Nhanh nâng người bệnh xuất huyết quá nhiều này đi xuống! Máu của anh ấy đã chảy cmn nửa tiếng rồi!"
"Còn người bị thủng bàng quang kia, nhanh tới hỗ trợ khâu lại một cái! Đã văng tung tóe khắp nơi rồi!"
"Người bệnh số bảy? Anh bị làm sao vậy? Tôi thấy quá trình giải phẫu của anh rất thuận lợi nha, thí sinh vừa khâu lại vết thương cho anh, anh đi cắt chỉ làm gì?" Quan chủ khảo có chút nghi hoặc đi tới trước mặt người bệnh số bảy.
Người bệnh số bảy nhắm mắt lại, “Ca ca ca” mà nắm chặt hai tay, nói: "Đúng là giải phẫu không tệ, khi cậu ấy khâu cho tôi cũng không có vấn đề gì quá lớn."
"Vậy anh muốn làm gì?"
Người bệnh số bảy bất đắc dĩ nhắm mắt lại, rồi vươn tay lắc lắc cái bụng của mình. Bên trong lập tức truyền đến âm thanh kim loại va chạm vào nhau “Loảng xoảng loảng xoảng”.
"..."
"..."
"Mau! Mau! Người đâu mau tới mổ ra cho anh ấy đi!"
Tới cuối cùng, sau khi nghiêm khắc bình phán thành quả giải phẫu của mười đệ tử, giai đoạn thứ nhất của khảo hạch đã kết thúc.
Lâm Ân và máy móc khôi lỗi số một lấy được điểm cao nhất, lần lượt là 10 điểm và 9 điểm.
Một Ám Tinh Linh và một quái khâu, bởi vì không hoàn thành giải phẫu trong nửa giờ, lại khiến cho bệnh nhân bị xuất huyết quá nhiều, trực tiếp đào thải.
Những đệ tử còn lại được thống nhất tiến vào giai đoạn khảo hạch tiếp theo.
Thời gian vô cùng gấp rút, bên trên không cho bọn họ có bất cứ cơ hội nghỉ ngơi nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận