Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 646: Đi Theo Tôi Sẽ Vô Cùng Hung Hiểm!!!

Chương 646: Đi Theo Tôi Sẽ Vô Cùng Hung Hiểm!!!
Nhưng chưa hết, tai họa khủng bố nọ lại dùng một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi, để chạy dọc theo cánh tay đối phương "Rào rào rào" lan tràn ra cả người gã.
Chỉ vẻn vẹn là mấy giây, thân thể vị Dạ Y nọ đã trương lên, mập mạp như một người khổng lồ.
Lượng lớn huyết nhục bị biến dị "Ào ào ào" căng lên, chọc vào chiếc mặt nạ mỏ chim. Thông qua lớp thấu kính, có thể nhìn thấy gương mặt bên trong đã phồng lên, áp sát vào mặt kính, không còn nhìn thấy ngũ quan bình thường nữa.
Độc tính thật đáng sợ!
Bọn họ bị độc tính này uy hiếp nhưng những bộ huyết nhục hình người lại không bị sương mù huyết sắc ảnh hưởng. Cả đám lập tức dùng một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi để lao thẳng về phía bọn họ.
Hiển nhiên, đây cũng là một trong số những sát chiêu chuyên nhằm vào Dạ Y bọn họ.
"Sử dụng dược tề tinh lọc, đừng để khí độc khuếch tán ra ngoài!" Lâm Ân rống to.
Ngay sau khi tiếng rống to của Lâm Ân vang lên, nhóm Dạ Y đang nhanh chóng phá vây chạy ra bên ngoài, cũng phản ứng lại. Bọn họ lập tức lấy ra dược tề tinh lọc, mở thiết bị trên chiếc mặt nạ mỏ chim ra, vội vàng đổ dược tề nhét vào trong đó.
"Ca ca" —— Cùng với âm thanh vang lên do những chiếc bánh răng kết hợp chặt chẽ lại với nhau, bắt đầu chuyển động. Mảnh sương khói màu trắng bắt đầu cuồn cuộn phun ra bên ngoài từ hai bên cạnh sườn của chiếc mặt nạ mỏ chim. Chúng nhanh chóng xây dựng ra một lĩnh vực sương khói màu trắng ở xung quanh, chống đỡ sương mù máu máu đại diện cho ôn dịch huyết nhục tai biến đang khuếch tán ra ngoài.
Nhưng đây chỉ là kế tạm thời. Bởi vì những bộ huyết nhục hình người kia đã lao đến gần, sắp tiếp cận với trận hình của bọn họ!
Đã vậy, những con giun sán kia lại trực tiếp chui ra, vây kín con đường bọn họ tất phải chạy đến nếu muốn rời khỏi nơi này, cũng tương đương với đã phá hỏng con đường phía trước của bọn họ rồi.
"Giết!" Tất cả Dạ Y đều nổi giận, cả đám lập tức lấy những con dao giải phẫu sắc bén của mình ra, không chút do dự đã xông thẳng vào trận địa địch.
Bởi vì bọn họ đều hiểu rất rõ, nếu hôm nay mình không thể thoát khỏi vực sâu này, mà rơi vào trong tay lũ phản bội ấy, cũng không biết bọn họ sẽ bị chúng cải tạo trở thành một con quái vật như thế nào đâu.
Cũng tại khoảnh khắc này, khi nhóm Dạ Y trực tiếp rơi vào trạng thái nổi giận, bọn họ đã bộc lộ ra sức chiến đấu phi thường.
Tại thời điểm một vài bộ huyết nhục hình người tiếp cận, những con dao giải phẫu sắc bén trên tay nhóm Dạ Y trực tiếp vung tới, dùng một loại tốc độ nhanh tới hoa cả mắt, dứt khoát cắt cả đám trở thành từng cục thịt nhỏ.
Đúng vậy, tuy Dạ Y rất yêu hòa bình, nhưng để đối phó với những bệnh nhân không chịu phối hợp điều trị, mỗi một vị bác sĩ khi bước vào hàng ngũ Dạ Y đều phải trải qua quá trình huấn luyện chiến đấu nghiêm khắc.
Đặc biệt là thời điểm giải phẫu cho người ta.
Những động tác trên tay bọn họ thuần thục như vậy, là vì cả đám đều đã trải qua quá trình rèn luyện dựa trên cơ sở là quá trình sinh thiết cho mục tiêu đối diện.
Gần như trong nháy mắt sau đó, nhóm Dạ Y tiên phong chạy tới, đã vây quanh nhóm huyết nhục hình người, kịch liệt giao chiến cùng một chỗ. Trong khi đại bộ đội ở hậu phương của địch nhân lại là đám đông nhưng bộ huyết nhục hình người khác đang cuồn cuộn không ngừng lan tràn tới.
Số lượng của đám này gần như đã gấp vài lần số quân tiên phong Dạ Y.
"Lương Y tiên sinh! Chúng ta liều mạng cùng bọn họ! Hôm nay dù phải chết đi, chúng ta cũng kéo bọn họ đi cùng!"
Đôi mắt của mấy Dạ Y bên cạnh Lâm Ân đã trở nên đỏ bừng, phần đầu kim loại được trang bị trên những ngón tay của bọn họ trực tiếp bật tung ra. Thật hiển nhiên, cả nhóm đã sẵn sàng tư thế sẽ đồng quy vu tận với đám Dịch Y trước mắt rồi.
"Đừng!" Độtt nhiên Lâm Ân đưa tay tới, nâng chiếc kính một mắt của mình lên, nghiêm túc nói: "Tôi đã nói với các anh em từ trước rồi, đừng ham chiến với bọn họ, những bộ huyết nhục hình người này vốn là thứ giết không chết, dù bọn họ có bị chúng ta băm thành cặn bã, cũng sẽ nhanh chóng sống lại mà thôi. Cho nên, điều các anh em phải làm đó là xông lên! Cố gắng hết sức mà phá vây ra ngoài!"
Nói đến đây, Lâm Ân trực tiếp lấy thanh Dạ Ma Đao từ bên trong không gian hệ thống ra ngoài, tay trái lại vung lên, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một thanh kiếm sắc bén.
Ánh mắt hắn chớp động, nói: "Đi mau! Nơi này cứ giao cho tôi, để tôi đến ngăn cản bọn họ!"
Hai vị Dạ Y kia lập tức sững sờ, bọn họ đưa ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc tới khó mà tin được nhìn về phía Lâm Ân bên cạnh, hai mắt lệ nóng doanh tròng.
"Lương Y tiên sinh!"
Đương nhiên, bọn họ có thể nhìn ra được, hành động này của Lương Y tiên sinh là muốn hy sinh chính mình, yểm trợ cho bọn họ lui lại!
Loại phẩm chất này...
Loại phẩm chất chịu hy sinh, loại tinh thần không hề sợ hãi này...
"Không được! Lương Y tiên sinh! Chúng tôi sẽ không bỏ cậu lại nơi này, chúng ta sẽ kề vai chiến đấu cùng cậu!" Hai Dạ Y kia rống to, trực tiếp lao tới, sóng vai đứng cùng Lâm Ân.
Không phải chỉ là liều mạng thôi sao?
Chẳng lẽ bọn họ còn sợ hãi?
"Dù phải chết, chúng tôi cũng sẽ ở bên cậu, cùng nhau thủ vững đến thời khắc cuối cùng, chúng ta tuyệt đối sẽ không lui về phía sau một bước!" Hai người bọn họ cực kỳ kích động, trong đôi mắt tràn ngập quyết tâm và điên cuồng, thề phải ở lại tử chiến đến cùng.
Lương Y tiên sinh đã đứng ra làm gương như vậy, làm sao bọn họ có thể làm một kẻ vô lại ham sống sợ chết đây?
Lâm Ân nâng mặt nạ lên, nghiêm túc hỏi: "Các anh khẳng định chứ? Nhưng đi theo tôi sẽ vô cùng hung hiểm đó!"
Hai người bọn họ lại nhiệt huyết sôi trào, cắn răng nói: "Chúng tôi không sợ! Đối phương nhiều người thì đã làm sao? Chúng tôi tuyệt đối sẽ ở lại nơi này kề vai chiến đấu cùng cậu!"
"Không phải." Lâm Ân thuần thục mở mặt nạ Dạ Y ra, sau đó trực tiếp rót một bình phấn dược tề màu đỏ và một bình dược tề màu vàng vào, cuối cùng là "Ca ca" đóng mặt nạ xuống, nghiêm túc nói: "Tôi không nói bọn họ hung hiểm, tôi chỉ nói là đi theo tôi sẽ vô cùng hung hiểm mà thôi. Điểm quan trọng ở chỗ này là tôi, không phải bọn họ."
"Hả?" Hai người kia lập tức sửng sốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận