Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 236: Nhiệm Vụ Khám Bệnh Tại Nhà!

Chương 236: Nhiệm Vụ Khám Bệnh Tại Nhà!
Mà cũng chính vào lúc này, đột nhiên Bạch Dật phát hiện ra một điều dị thường. Là bắt đầu từ vừa nãy, gã lại có cảm giác trọng tâm thân thể của mình có chút bất ổn, giống như đang phải cõng một thứ gì đó vậy.
Gã theo bản năng mà quay đầu lại, nhìn về phía vai trái của mình.
Ngay lập tức, bốn mắt nhìn nhau.
Hai mắt của gần như đã đối diện với hai mắt của cái đầu phụ nữ trên vai mình.
Ông ——
Hai mắt Bạch Dật trực tiếp chuyển thành trống rỗng.
Bởi vì gã nhận ra cái đầu kia, nó chính là cái đầu của cô gái gã từng gặp được lúc trước.
Mà hiện tại, cái đầu của cô ta lại trực tiếp mọc trên bả vai gã, bởi vậy dọc theo con đường này, gã mới có cảm giác trọng tâm của mình bất ổn.
Hóa ra... Cô ta vẫn một mực đi theo gã...
Hoa lạp lạp ——
Gương mặt cô gái thuần một màu trắng như đeo mặt nạ kia lập tức mở miệng, thật nhiều máu loãng từ trong khoang miệng ấy tràn ra bên ngoài, tô điểm cho nụ cười nọ trở nên diễm lệ dị thường.
"Cậu đang chạy trốn tôi sao?"
"A!!!"
Một tiếng thét chói tai mang theo nỗi thê lương đến tột cùng truyền đến.
Bạch Dật lại một lần nữa phải chịu đựng nỗi kinh hoàng vượt quá giới hạn chịu đựng của bản thân, để rồi vừa khóc, vừa hoảng sợ chạy về phía trước.
Mà sau lưng gã lại không ngừng truyền đến tiếng cười hì hì của bé gái kia: "Đại ca ca không phải sợ! Hai cái đầu cùng nói chuyện với nhau! Từ nay về sau anh đã có bạn rồi! Bạn tốt nha, bạn tốt nha!"
Huyết Oa Oa ôm theo con búp bê trên tay, nhảy nhót không ngừng giống như quỷ mị, cứ một mực không xa không gần mà quay chung quanh Bạch Dật, chiếc chuông nhỏ trên chân phát ra tiếng vang trong trẻo.
Xoẹt xoẹt——
Đột nhiên một tia chớp cắt qua mảnh sương mù dày đặc tối đen.
Bạch Dật kịch liệt thở hổn hển, đột nhiên lao đến phía cuối con đường, ngẩng đầu nhìn lên, bên trong đôi mắt hoảng sợ của gã ánh lên một tòa lâu đài thật lớn.
Mà kỳ quái chính là, ngay khoảnh khắc gã bước đến nơi này, cái đầu vừa nãy còn ở nguyên trên vai gã, cùng với tiếng cười quỷ dị của con bé kia, đột nhiên biến mất sạch.
Một hàng chữ được khắc trên tòa lâu đài này cũng lập tức phản chiếu vào trong mắt Bạch Dật, gã không biết loại văn tự kia, nhưng không biết vì sao, gã lại có cảm giác mình hiểu được ý tứ của những chữ nọ.
【 ngôi nhà hạnh phúc 】
Ken két——
Âm thanh mở cửa vang lên.
Cánh cửa chính của tòa lâu đài cổ mục nát chậm rãi nhưng tự động mở ra trước mặt Bạch Dật.
Giống như là một loại mời chào, một lời kêu gọi quỷ dị.
Gã nỉ non một tiếng. Rồi ngay sau đó, hai chân như bị một loại lực lượng quỷ bí không biết nào đó điều khiển, và không tự chủ được bắt đầu bước đi.
"Hoan nghênh quang lâm..."
...
Mấy ngày sau.
Tiệm Dược Tề Cưa Máu.
【 đinh! "Thuật Mổ Bụng Bằng Cưa Điện" của ngươi đã đạt tới giai đoạn sơ cấp! Ngươi nhận được 100 kinh nghiệm cơ sở! 】
【 đinh! "Đao Pháp Lóc Xương Mổ Xẻ" của ngươi đã đạt tới giai đoạn sơ cấp! Ngươi nhận được 100 kinh nghiệm cơ sở! 】
【 đinh! "Thuật Giải Phẫu" của ngươi đã đạt tới giai đoạn sơ cấp! Ngươi nhận được 100 kinh nghiệm cơ sở! 】
【 đinh! "Thủ Pháp Chuyển Đổi Hai Mắt" của ngươi đã đạt tới giai đoạn sơ cấp! Ngươi nhận được 100 kinh nghiệm cơ sở! 】
Cùng với bên tai không ngừng truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Lâm Ân đã khoác lên mình chiếc áo dài màu trắng, sau lưng cõng một cây cưa điện, trên thắt lưng giắt theo con dao giải phẫu Dạ Ma Đao, gương mặt đeo chiếc kính một mắt, toàn thân toát lên vẻ trấn định đứng trước cửa, mở miệng chào tạm biệt thầy.
"Đi thôi!" Cưa Máu lắc lắc cần cổ sang hai hướng, "Ca ca" hoạt động phần cơ bắp cường tráng trên cổ mình, nặng nề nói: "Một vị bác sĩ chân chính chỉ học lý luận thôi là tuyệt đối không đủ! Bởi vì chỉ có trải qua thực chiến, mới cho thấy con là một bác sĩ tốt!"
"Thông qua Thị Giới, thầy đã nhận cho con một đơn đặt hàng đến khám bệnh tại nhà với mức tiền đặt cọc là 500 tiền khô lâu, nếu con hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lần này, khách hàng sẽ trả thêm 1500 đồng tiền còn lại! Con có tin mình sẽ lấy được phí khám bệnh tại nhà này hay không?"
Lâm Ân lộ ra ánh mắt kiên định, bình thản đẩy chiếc kính một mắt lên, nói: "Có! Hơn nữa, không chỉ có tin tưởng, con còn cực kỳ tin tưởng!"
Cưa Máu nhìn thật sâu vào mắt hắn, hỏi: "Tin tưởng lớn đến mức nào!"
Lâm Ân cầm theo con dao trên tay, trấn định nói: "Cam đoan sẽ mang về cho thầy 15 ngàn đồng!"
"..."
"..."
Gió nhẹ vù vù thổi đám lá rụng bay ngang qua hai thầy trò.
"Ách... Cái kia..."
Trên trán Cưa Máu toát mồ hôi, ông ấy vội vàng lau chúng đi, gương mặt mang theo ý vị sâu xa, nhẹ nhàng vỗ bả vai Lâm Ân vài cái, nói: "Vừa rồi thầy nói vậy chỉ muốn khích lệ con một chút mà thôi, mục đích là động viên tinh thần cho con, nhưng con tuyệt đối đừng làm như vậy, đừng chữa khỏi cho người ta xong, còn nhân tiện cướp sạch tiền của trong nhà bọn họ, làm như vậy là không tốt, chỉ nhận phần mình nên nhận là đủ rồi!"
"Tuy nơi này là thế giới hắc ám, nhưng mua bán vẫn phải áp dụng theo nguyên tắc lấy một ít rồi kiên trì lấy mãi, không thể mổ gà lấy trứng được, đã biết chưa?"
Lâm Ân gật gật đầu, khẽ đẩy chiếc kính một mắt lên, nghiêm túc nói: "Đã biết! Thầy! Người cứ ở nhà chờ tin tức tốt của con đi!"
Ý chí chiến đấu mang theo đặc tính đại gian đại ác lập tức dạt dào trỗi dậy!
Gương mặt Cưa Máu đầy vẻ vui mừng, như thể ông ấy vừa được chứng kiến đứa con trai ngốc nghếch nhà mình cuối cùng cũng có tiền đồ, có thể tự ra ngoài xông xáo kiếm ăn rồi.
Loại cảm xúc này thật sự không phải người bình thường có thể cảm nhận được.
"Đi thôi!" Cưa Máu lau hốc mắt ẩm ướt, nói: "Cầm đơn đặt hàng này, nhà người ta nằm ngay trên phố Ly Hồn sát hẻm nhà chúng ta. Nếu con không tìm thấy địa điểm, nhớ mở miệng hỏi đường, hiện giờ con đã không còn là tên phế vật suy nhược của hai năm về trước nữa, cần phải dũng cảm hơn một chút, nhớ chưa?"
"Chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này, con có thể đi tìm đại bản doanh của Dạ Y thử xem!"
Đôi mắt Lâm Ân cũng ngấn lệ, nói: "Vâng! Thầy! Người cũng phải bảo trọng! Nhất là nhớ uống nhiều trà con pha cho người một chút, nó tốt cho thận, có thể khắc phục và kiềm chế ăn mòn."
Cưa Máu vui mừng nói: "Đi thôi! Đi thôi! Thầy ở đây chờ con!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận