Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 298: Vì Sao Trái Tim Lại Cmn Hạ Xuống Dưới Bụng Rồi? Đi Du Lịch Hả?

Chương 298: Vì Sao Trái Tim Lại Cmn Hạ Xuống Dưới Bụng Rồi? Đi Du Lịch Hả?
"Hạ xuống rồi! Vì sao lại hạ xuống chứ? Vì sao trái tim lại cmn nó hạ xuống dưới bụng rồi? Đi du lịch hả?"
Tất cả những bác sĩ xung quanh cũng run rẩy cả người, rõ ràng đã bị hình ảnh kia dọa cho sợ rồi.
Bọn họ thề, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy loại phim chụp X-quang quái dị đến mức này.
Như thể… như thể trái tim kia không biết an phận là gì nha!
Hàm răng viện trưởng không ngừng “Cạch cạch cạch cạch” đập vào nhau, cả người cuống quít run rẩy, nhanh chóng làm một viên Cứu Tâm Hoàn (thuốc trợ tim Kyushin) hiệu quả nhanh.
Là kiến thức trong đầu ông ấy có vấn đề?
Hay là bản thân ông ấy có vấn đề?
Hoặc là máy móc có vấn đề?
Nói chung là một chỗ nào đó đã xuất hiện vấn đề nghiêm trọng rồi!
Bởi vì trong bao nhiêu năm ông ấy làm nghề y, đây là lần đầu tiên ông được nhìn thấy một xấp phim chụp X-quang quỷ dị đến nhường này!
"Không được!" Viện trưởng lập tức đứng lên, nâng cặp kính lão, nhíu mày quát to: "Cho cậu ấy đi chụp X-quang toàn bộ cơ thể, nhìn xem rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra rồi!"
...
Mấy phút đồng hồ sau, trong phòng chụp X-quang tại khoa phóng xạ.
Mấy chục vị chuyên gia bác sĩ trong viện một mực đi theo phía sau viện trưởng, ánh mắt đầy ngưng trọng nhìn về phía màn hình, trên đó đang chậm rãi quét hình toàn thân cậu thiếu niên tên là Bạch Dật.
"Vận hành bình thường, hết thảy đều tốt, thiết bị không xuất hiện bất cứ trục trặc gì." Viện trưởng nâng cặp kính lão, nghiêm túc nhìn hình ảnh bên trên đang xuất hiện từng chút từng chút một.
Lần này khẳng định là không có vấn đề.
Vừa rồi nhất định là thiết bị gặp phải một chút trục trặc kỳ quái nào đó rồi, hơn nữa còn trục trặc đến đến biến thái, dọa tim gan người ta “Thình thịch thình thịch” đập loạn cả lên đây này!
Trong quá trình hình ảnh dần dần xuất hiện, viện trưởng và mấy vị chuyên gia bác sĩ đều ngừng hô hấp, gắt gao nhìn chằm chằm vào nội dung trên màn hình.
Mãi cho đến lúc bên trên xuất hiện ảnh chụp lồng ngực của bệnh nhân, bọn họ mới buông lỏng một hơi, lau mồ hôi trên đầu.
"Tuy có hơi rối loạn một chút, nhưng rõ ràng là bên trong vẫn rất bình thường!"
"Đúng vậy đúng vậy, ngoại trừ thận chỉ còn lại một nửa, dường như những nơi khác cũng không có bệnh tật nghiêm trọng."
Viện trưởng cười tủm tỉm vuốt chòm râu, nói: "Đúng là tình huống vừa rồi đã khiến tôi giật cả mình, tôi hành nghề nhiều năm như vậy, đây tuyệt đối là lần đầu tiên được nhìn thấy trái tim có thể hạ xuống tận bụng, nếu thực sự xảy ra loại tình huống này, đúng là thấy quỷ rồi!"
Tất cả các bác sĩ xung quanh đều ha ha phá lên cười, không khí tràn ngập vui vẻ, nhẹ nhõm!
"Đúng vậy, khẳng định là thấy quỷ thật rồi! Ha ha ha ha!"
"Làm sao trái tim có thể tự mình chạy loạn được chứ? Nếu trái tim còn có thể chạy tán loạn được, chẳng phải những cơ quan nội tạng khác đều có thể lật trời rồi?"
Viện trưởng nhắm mắt lại, mỉm cười mà vuốt râu.
Nhưng đúng vào lúc này, trong lúc vô tình một vị bác sĩ đang vui vẻ, lại đưa mắt thoáng nhìn qua, ánh mắt gã một lần nữa dừng lại phía trên hình ảnh X-quang.
"!!!"
"(ΩДΩ)! Từ từ! Viện trưởng, vừa rồi mọi người có nhìn thấy hay không? Vừa rồi trái tim của cậu ấy vừa đá cho phổi một cái kia!"
Mọi người: "???"
Những bác sĩ xung quanh đều ngơ ngác, vội vàng đưa ánh mắt kỳ quái nhìn về phía bác sĩ kia.
"Anh đừng tùy tiện nói mấy câu vui đùa quái đản như vậy có được hay không? Còn cái gì mà trái tim đá cho phổi một cước, sao anh không nói chúng nó tranh cướp địa bàn luôn cho rồi?"
Nhưng vị bác sĩ kia vẫn một mực khiếp sợ mà run rẩy chỉ vào hình ảnh, nói: "Thật sự! Tôi không có lừa mấy người đâu nha! Vừa rồi đúng là trái tim kia đạp lá phổi bên cạnh một cước đó! Là nó thực sự thò chân ra đá nha!"
Mọi người đều lườm đối phương một cái, sau đó mới quay đầu, hướng về phía hình ảnh X-quang trên kia, nhìn kỹ lại.
Ba ——
Chỉ thấy phần bên cạnh trái tim kia vừa mọc ra một cái nắm tay màu đỏ, mập mạp, rồi lặng lẽ cho lá phổi bên cạnh một quyền.
"..."
"..."
Trong nháy mắt, bầu không khí xung quanh lặng ngắt như tờ, hoàn toàn có thể nghe được tiếng châm rơi.
Tất cả các bác sĩ đều há to miệng, giống như đã hoá đá cả đám rồi, chỉ một mực ngây dại đứng nguyên ở đó mà thôi.
Ba ——
Ngay dưới cái nhìn chăm chú đầy ngây dại của bọn họ, trái tim kia lại duỗi cẳng chân màu đỏ, mũm mĩm từ trên người ra, đạp lá phổi bên cạnh một cước.
Ba ——
Mà chưa hết, phía trên lá phổi bị đạp kia lập tức hiện ra một dấu "╬ "
"..."
"..."
Tất cả các bác sĩ xung quanh đều lộ ra vẻ mặt (((;??? ;))).
Viện trưởng ngây dại ngồi ở chỗ kia, run rẩy mà vươn tay tới, tháo cặp kính lão xuống. Trong bầu không khí yên tĩnh, lặng ngắt như tờ, ông ấy run rẩy lấy thuốc nhỏ mắt ra, nhỏ mỗi bên mắt hai giọt, cuối cùng mới run rẩy vươn hai ngón tay lên, ngây dại nói: "Là.. mắt tôi mờ rồi hả..."
Ông ấy còn chưa nói hết câu, trái tim kia lại “xoạt” một cái, vươn nắm tay đỏ hồng mũm mĩm của mình tới, nhưng lần này, rõ ràng là nó còn chưa kịp ra tay, hai lá phổi xung quanh đã hung hăng lao tới, chúng vươn từng sợi xúc tu đến, “Ba ba ba ba” ấn trái tim xuống "╬" bắt đầu đánh hội đồng.
Ba ba ba ba ——
Ông ——
Thấy một màn như vậy, ánh mắt của tất cả những bác sĩ đang có mặt ở đó đều trống rỗng.
Mà ở một bên khác, nữ y tá đang giám sát nhịp tim của Bạch Dật thông qua camera, lập tức nhìn thấy hình ảnh điện tâm đồ, đã gấp đến nóng nảy, vội vàng quay đầu nói: "Viện trưởng! Không tốt! Nhịp tim của người bệnh đột nhiên xuất hiện dao động cường độ lớn, rất nhanh! Tốc độ rất nhanh! Vừa hạ xuống một thoáng đã lao thẳng lên đến đỉnh rồi!"
Nhưng tất cả những bác sĩ đang cứng đờ người phía trước máy chụp X-quang đều lặng ngắt như tờ, ngây ra như phỗng.
Một vị bác sĩ nỉ non nói: "Chúng tôi thấy rồi... Nó đang bị đánh đó..."
Y tá kia mờ mịt nói: "Hả?"
"..."
"..."
Ngay sau đó, chỉ nghe “Phù phù” một tiếng.
"Không tốt! Viện trưởng, bệnh tim của lão nhân gia lại tái phát rồi! Mau! Mau chuyển ngài vào phòng cấp cứu đi!" Một bác sĩ vội vàng hét lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận