Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 239: Nếu Cắn Hỏng Của Người Ta Thì Không Tốt Đâu!!!

Chương 239: Nếu Cắn Hỏng Của Người Ta Thì Không Tốt Đâu!!!
【 Giá trị tinh thần của Nữ Quỷ Đứt Đầu -10】
Lâm Ân (〝 ▼ 皿 ▼) vẫn không chịu buông tha, tiếp tục ấn đầu nữ quỷ xuống, gầm lên: "Nói, mày muốn bồi thường cho tao như thế nào? Mày đã làm cho trái tim nhỏ bé mỏng manh của tao sợ hãi tới mức đập thình thịch không ngừng, nếu không lấy một khoản bồi thường lớn ra đây thì đừng mơ tao sẽ bỏ qua cho mày như vậy!"
Lâm Ân liên tục thi triển vài thủ đoạn uy hiếp khiến nữ quỷ kia không ngừng run rẩy.
Bồi thường?
Bồi thường... như thế nào bây giờ?
Trên người ta không có thứ gì đáng giá cả! Hơn nữa tồn tại có thể mọc xúc tu như hắn khẳng định là sẽ không hiếm lạ tiền khô lâu…
Mắt thấy ngón tay đang đặt trên cò súng của Lâm Ân đã chậm rãi bắt đầu dùng sức.
【 Giá trị tinh thần của Nữ Quỷ Đứt Đầu -10】
Nữ quỷ run rẩy càng thêm kịch liệt.
Mau!
Mau!
Mau suy nghĩ một chút đi! Nếu nói sai sẽ bị xử lý đó!
Đúng... Đúng rồi!
Đột nhiên cô ta nhớ tới một chút truyền thuyết lâu đời, hình như trong truyền thuyết có nói, đám quái vật có xúc tu này đều thích...
Có... Có thứ để bồi thường rồi!
Nữ quỷ tạm ngừng lại, sau đó ngay dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Ân (〝 ▼ 皿 ▼) kẻ đang dùng họng súng chọc thẳng vào cổ cô ta, nữ quỷ kia tỏ vẻ đáng thương vô cùng mà ngẩng đầu nhìn Lâm Ân, trong ánh mắt tràn ngập ý tứ cầu xin.
Cùng lúc ấy, cô ta bắt đầu hành động.
Và dưới động tác của cô ta, họng súng trong miệng kia bắt đầu chậm rãi di chuyển về phía sau, rồi nhanh chóng di chuyển về phía trước, qua lại vài lần.
"..."
Lâm Ân: "..."
Nữ Quỷ Đứt Đầu: "..."
Cũng không biết vì sao, tại khoảnh khắc này, hết thảy mọi thứ xung quanh lại rơi vào yên tĩnh.
Trên thực tế, Lâm Ân cũng không ngờ mọi chuyện sẽ xảy ra như thế.
Mà hắn cũng vô cùng chán ghét loại phản ứng của bản thân ngay trong thời khắc này. Bởi vì dường như lần đó ở trong nhà chị đại Huyết Y, hắn cũng từng trải qua loại chuyện khiến người ta vô cùng thẹn thùng như vậy.
Ba ——
Lâm Ân nhanh chóng rút nòng súng từ trong miệng nữ quỷ nọ ra, nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô ta một cái, rồi vội vàng dùng khăn tay xoa xoa thứ chất lỏng kỳ quái vẫn còn lây dính trên nòng súng.
"Cô đã làm chuyện này bao lâu rồi?"
Nữ Quỷ Đứt Đầu ngây dại mà há miệng thở dốc, nói: "Lần đầu tiên..."
Lạch cạch ——
Bởi vì di chuyển quá xa, khiến cái đầu của cô ta vốn chỉ còn một chút vương vấn trên cổ, cuối cùng đã không chịu được, lập tức rơi thẳng xuống đất, rồi “Lộc cộc lộc cộc” mà lăn tới chân Lâm Ân, còn dùng ánh mắt đầy ấm ức nhìn về phía hắn.
Lâm Ân mở to đôi mắt cá chết, nhấc đầu cô ta lên, đối mặt với chính mình, lắc đầu nói: "Học cái gì không tốt, vì sao hết lần này tới lần khác cô lại muốn học người khác đứng ngoài đường vậy?"
"Nói thật, tôi cũng không phải loại người không nói đạo lý, nếu vừa rồi cô không đột nhiên xoay đầu lại làm tôi sợ, tôi cũng không đánh cô đâu."
Nữ Quỷ Đứt Đầu o(╥﹏╥)o, nói: "Thực xin lỗi, ô ô."
Hình như người này không phải nhân loại bình thường đâu!
Cô ta còn nhớ, mấy ngày hôm trước mình từng gặp được một thiếu niên nhân loại cũng đi tới hỏi đường, có vẻ như biểu hiện của thiếu niên lúc trước mới là biểu hiện mà một nhân loại bình thường nên có!
Chỉ cần hơi hù dọa một chút, là đối phương sẽ hớt hơ hớt hải chạy đi, đáng yêu tới cỡ nào chứ?
Vì sao giữa nhân loại với nhân loại lại khác biệt lớn đến thế?
Ô ô.
Lâm Ân bình tĩnh vươn tay tới, kéo cả người cô ta lên, sau đó điều chỉnh vị trí một chút, rồi một lần nữa đặt cái đầu nữ quỷ về vị trí của nó.
"Ca ca" xoay xoay, vặn vặn, đã ấn trở lại vô cùng kín kẽ rồi.
Lâm Ân vỗ vỗ bả vai cô ta, nhắm mắt nói: "Không cần bồi thường nữa, vừa rồi thấy cô chẳng có tí kinh nghiệm gì cả, nếu cắn hỏng của người ta thì không tốt đâu, chỉ cần về sau nhớ kỹ một chút, đừng ở không rảnh rỗi mà chạy ra hù dọa người là được rồi."
Nói xong, Lâm Ân lại đưa tay ra, tìm một tấm danh thiếp từ trong lòng rồi đặt nó vào tay nữ quỷ nọ.
Nữ Quỷ Đứt Đầu ngây dại nói: "Đây là cái gì..."
Lâm Ân nhắm mắt nói: "Đây là danh thiếp của tôi, về sau nếu cô muốn phẫu thuật thẩm mỹ, có thể qua hẻm Du Hồn cách vách tìm Tiệm Dược Tề Cưa Máu hẹn trước với tôi."
"Hơn nữa ngoại trừ gương mặt hơi xấu này, tôi thấy xương sống của cô cũng có chút lỏng lẻo, cái đầu nói đứt là đứt ngay, không ổn tí nào. Cho nên nếu có thời gian, ngay bây giờ, tôi có thể khâu cho cô hai mũi."
Đinh ——
Lâm Ân nhanh chóng lấy một cây kim ra, bên trên lập tức lóe lên một tia sáng chói.
Vẻ mặt hắn vô cùng nghiêm túc, không giống như đang nói đùa.
【 Giá trị tinh thần của Nữ Quỷ Đứt Đầu -10】
"Không... Không cần!" Nữ Quỷ Đứt Đầu ấn cái đầu của mình xuống, trong lòng đầy sợ hãi nao núng, vội vàng lui về phía sau hai bước, bàn tay bụm mặt, trong miệng khóc ròng nói: "Có thời gian tự tôi sẽ khâu lại!"
"Còn nữa, thực xin lỗi, tôi vốn không biết ngài cũng là sinh vật thuộc thế giới này! Lần sau, tôi không dám dọa người như vậy nữa đâu, tôi thề, ngài hãy tha cho tôi đi mà, ô ô."
Quá sợ hãi.
Thật đó, tôi rất sợ mà!
Lâm Ân tỏ vẻ vui mừng nhìn cô ta, gật đầu nói: "Biết sai có thể sửa chính là quỷ tốt, về sau cô nhất định phải làm nhiều việc thiện hơn, đừng có đứng đường nữa, hãy làm công việc gì đó đứng đắn một chút, cũng đừng tùy tùy tiện tiện tới lau súng cho người ta như vậy, cô đã hiểu chưa?"
Nữ Quỷ Đứt Đầu o(╥﹏╥)o nói: "Hiểu rồi, ô ô."
【 đinh! Ngươi cảm hóa một nữ quỷ mê mang, đạt được kinh nghiệm cơ sở 50, vui sướng +1】
Nhìn thấy Nữ Quỷ Đứt Đầu nhanh chóng ôm đầu rồi vừa ô ô vừa chạy chậm trên con đường đầy sương mù màu đen, trong lòng Lâm Ân mừng vui vô hạn, tâm trạng cũng trở nên sung sướng hơn nhiều.
Đúng vậy.
Đúng là có đôi khi, sinh vật trong thế giới hắc ám này rất đáng yêu.
Chỉ cần ngươi hơi chút cảm hóa bọn họ, bọn họ sẽ nguyện ý giảng đạo lý với ngươi.
Đến đây, Lâm Ân lại lấy tấm bản đồ trong lòng ra ngoài, cẩn thận phân biệt phương hướng, sau đó mang theo hồn đăng, giống như một thiếu niên vô tội tiếp tục tiến về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận