Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 319: Lòng Cảm Thông Của Thiên Sứ Tự Trói!!!

Chương 319: Lòng Cảm Thông Của Thiên Sứ Tự Trói!!!
Mấy phút đồng hồ sau.
Trong phòng.
Lâm Ân nhìn thấy Tạp Luân đã gần như được cắt chỉ xong xuôi rồi, lại cẩn thận quan sát khe hở được khâu lại giữa hai phần thân thể, lập tức có cảm giác hiểu ra. Quả nhiên… tình huống đúng như những gì thầy hắn nói, giữa hai khối thịt được dính hợp lại bởi một thứ chất lỏng dính nhơm nhớp màu trắng trắng nào đó.
"Đây là thứ dược tề kỳ quái Dạ Y thường dùng mà thầy từng nói đến sao?" Lâm Ân có chút do dự, chưa xác định được.
Rất nhanh, trước mắt hắn đã hiện ra giao diện giới thiệu của hệ thống.
【 lòng cảm thông của thiên sứ tự trói 】
【 phẩm chất 】: Cấp sử thi
【 giới thiệu 】: là loại dược tề đặc thù mà chỉ Dạ Y mới đủ khả năng sử dụng, sau khi bôi thứ này lên miệng vết thương, nó có thể loại trừ nguyền rủa, cũng khiến mục tiêu có thể duy trì được ý thức một cách chính xác và tồn tại như bình thường. Nó còn có thể đề kháng loại ôn dịch nguyền rủa đặc thù nào đó, nhưng tác dụng phụ là làm cho mục tiêu mất đi năng lực tự lành của mình.
Lâm Ân đọc mà trong lòng vô cùng chấn động.
Cấp sử thi?
Đây chính là phẩm chất dược tề còn cao hơn cấp truyền thuyết nha!
Chẳng lẽ quần thể Dạ Y này giàu có như vậy?
Dược tề cấp sử thi cũng có thể tùy tùy tiện tiện mang cho người khác sử dụng?
Lâm Ân thoáng suy tư một hồi. Chưa cân nhắc đến chuyện gì khác, nếu chỉ tính tới tác dụng của loại nước thuốc này, thì có vẻ như nó là một loại dược tề được chuyên môn sản xuất ra nhằm loại trừ một loại phản ứng nguyền rủa đặc biệt nào đó.
Chẳng lẽ… đây chính là nguyên nhân Dạ Y thường xuyên mổ nát con người ta ra?
Được rồi, không cân nhắc đến chuyện này vội.
Nói cách khác, sở dĩ những người đã bị mổ nát ra kia vẫn có thể sống bình thường, đều nhờ vào đặc tính duy trì sinh mệnh có bên trong loại dược tề này, nhưng cái giá phải trả chính là huyết nhục không thể tự mình khép lại?
Bởi vậy mới cần khâu vào...
Có đúng thế không nhỉ?
Đến đây, coi như Lâm Ân đã hiểu được nguyên nhân khiến Dạ Y phải làm như vậy rồi.
Mà nếu thực sự là như vậy, Lâm Ân cũng không dám tùy tiện loại trừ phần dược tề được bôi lên người bệnh nhân này đâu. Ừm… ít nhất là không thể loại trừ toàn bộ.
Lâm Ân nghiêm túc nâng cái đầu đang run rẩy mà không ngừng rơi lệ của Tạp Luân lên, nghiêm túc nói: "Tạp Luân, tôi chuẩn bị khâu lại cho anh đây. Anh cứ yên tâm, rất nhanh thôi anh sẽ quay về làm một người bình thường!"
Nói xong, hắn nhanh chóng lấy kim chỉ từ trong hòm thuốc ra ngoài, rồi mỉm cười xâu kim, ánh mắt nhìn thẳng vào lồng ngực của Tạp Luân.
Kỳ thật, phương pháp khâu của hắn cũng vô cùng đơn giản.
Bởi vì những gì người bên ngoài nhìn thấy chính là một lớp da kia, cho nên hắn chỉ cần khâu lại toàn bộ những phần da thịt bên dưới lớp da kia trở về với trạng thái bình thường, sau đó loại trừ phần dược tề nọ, và bôi lên da gã, lại lợi dụng dược tề khôi phục khiến cho nó nhanh chóng khép lại là xong.
Sau khi làm như vậy, từ bên ngoài hoàn toàn không nhìn ra dấu hiệu đã từng được khâu lại trên người bệnh nhân.
Đây tuyệt đối là một ý tưởng thiên tài.
"Tạp Luân, tôi bắt đầu ngay đây, nhưng quá trình này cần phải tách ra để xử lý, cho nên da của anh cần phải... Ừm, anh cũng hiểu rồi đấy."
Đôi mắt Tạp Luân run rẩy không ngừng, run rẩy mãnh liệt.
Chờ một chút!
Câu nói vừa rồi của hắn có ý gì?
Cần phải làm gì chứ?
Da...
Chẳng lẽ...
Không được!
Cả người Tạp Luân đều run rẩy kịch liệt, cực đột kinh hoảng, trong lòng điên cuồng kêu to… Nhưng không có bất cứ tác dụng gì cả.
【 đinh! Kỹ thuật khâu người của ngươi +1】
【 đinh! Kỹ thuật khâu người của ngươi +1】
...
Rốt cuộc, hơn mười phút sau.
Lâm Ân lau mồ hôi trên đầu, sau đó loại bỏ phần dược tề bôi trên da của Dạ Y, rồi nhẹ nhàng dính nó lên phía trên cơ bắp, lại lấy dược tề khôi phục ra, xoa đều vào phần liên kết giữa cơ bắp và da của Tạp Luân.
Lâm Ân quan sát máu thịt tự lành lại, trên mặt lập tức lộ ra vẻ hài lòng.
"Như vậy là xong rồi."
【 đinh! Ngươi thành công hoàn thành nhiệm vụ: Khâu lại đặc thù, nhận được khen thưởng nhiệm vụ: 500 tiền khô lâu, 500 kinh nghiệm cơ sở 】
Phương pháp xử lý chuyện này vô cùng đơn giản. đầu tiên là cắt bỏ chỉ khâu của Dạ Y, sau đó khâu những khối thịt rời rạc kia vào cơ thể bệnh nhân, lại loại bỏ thứ dược tề mang tên【 lòng cảm thông của thiên sứ tự trói 】được bôi lên da người nọ, sau đó dùng dược tề khôi phục, làm vết thương lành lại như cũ, cuối cùng là phủ lớp da hoàn chỉnh không chút sứt mẻ kia lên trên cơ bắp, lại dùng dược tề khép lại.
Làm như vậy, trên người sẽ hoàn toàn không có bất cứ dấu vết khâu lại nào, sẽ hoàn mỹ mà phục hồi như cũ.
Lâm Ân mỉm cười nói: "Tạp Luân, giải phẫu thành công rồi, hiện tại anh không còn phải lo lắng vì vẻ ngoài xấu xí của mình nữa."
"Để khiến anh càng thêm đẹp trai hơn, tôi còn đặc biệt giúp anh loại bỏ mấy vết bớt đen và mụn trứng cá trên mặt anh đó, anh đã được chữa khỏi rồi."
Tạp Luân (((;꒪ ꈊ ꒪;))) còn đang tê liệt nằm ở nơi này, nước mắt to như cái đấu cứ một mực “Lạch cạch lạch cạch” chảy ra bên ngoài.
Lâm Ân giúp gã lau nước mắt, hốc mắt cũng trở nên ửng đỏ, khụt khịt hai cái mới mỉm cười nói: "Cám ơn, cám ơn anh đã khích lệ tôi như vậy, nhưng không cần cảm động đến mức ấy đâu. Anh khóc như thế, tôi cũng xúc động muốn khóc đây này."
Lâm Ân nói xong, thực sự lén lút xoay người, lén lút lau nước mắt.
"Thật có lỗi, con người tôi có chút cảm tính, nhưng vẫn muốn nói một câu với anh, cám ơn, cám ơn sự công nhận của anh."
Tạp Luân (((;꒪ ꈊ ꒪;))) càng nghe càng rơi lệ nhiều hơn.
Ta...
Ta cảm động cái... Dcmnm ngươi nha!
Vào thời khắc này, trong lòng Tạp Luân đang chất chứa đầy tâm sự. gã khóc nhưng lại hoàn toàn không biết nên hình dung tâm trạng hiện tại của mình như thế nào.
Bởi vì… đau quá trời đất cha mẹ ơi! Tên bác sĩ này đã tiêm thuốc tê cho người ta rồi, nhưng hắn làm còn đau hơn lũ điên Dạ Y kia mổ người khác!
Hơn nữa, công việc hắn làm là cắt bỏ, phá vỡ, làm sạch những vết khâu cũ, cuối cùng là một lần nữa khâu người ta lại!
Khóc...
Tuyệt đối là đau đớn gia tăng lên gấp đôi!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận