Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 1034: Thương Hại

Chương 1034: Thương Hại
Trong căn cứ Saiyan vừa được Locke và các Kỵ Sĩ cùng Ma Pháp Sư khác giải phóng, nhiều dân bản địa Đường Lang Nhân của tinh cầu Kazir đã lấy lại được tự do đang ôm nhau khóc vì sung sướng.
Nhiều người trong số bọn họ đã tiến tới và cố gắng đích thân cảm ơn dị tinh nhân vì đã giải thoát bọn họ khỏi tay người Saiyan.
Hầu hết những Đường Lang Nhân của tinh cầu Kazir này đều rất giản dị, không nhận ra rằng cách đối xử của những dị tinh nhân này với họ không khác gì người Saiyan là bao.
Đó là kiểu đối xử dành cho loài sâu bọ hèn mọn.
- Ba ba.
Một nữ Đường Lang Nhân vui vẻ thoát khỏi vòng tay của Đường Lang Nhân giống cái, hào hưng chạy về phía một con Đường Lang Nhân cấp hai vừa mới khó khăn bước ra khỏi thủy lao.
Mùi ôi thiu và nước chua trên người Đường Lang Nhân cấp hai thậm chí còn hôi hơn, nhưng nữ Đường Lang Nhân không hề bận tâm chút nào, bởi vì dù mùi của Đường Lang Nhân cấp hai có khó chịu đến đâu thì nó vẫn là phụ thân yêu mến của nó
Khác biệt so với mẫu thân chỉ bị gãy cánh tay và đôi cánh mỏng, phụ thân Đường Lang Nhân cấp hai dĩ nhiên còn thảm hơn, xương tay không chỉ gãy nát từng đoàn mà dường như cả người hắn chẳng có chỗ nào lành lặn cả.
Cũng may nhờ cấp bậc sinh mệnh là cấp hai nên dù vết thương có nghiêm trọng thì chẳng thể hiện ra bên ngoài đau đớn gì.
Ôm chặt lấy nữ nhi, chiến sĩ Đường Lang Nhân cấp hai dịu dàng nói.
- Khoảng thời gian phụ thân không có ở đây, có nghe lời của mẫu thân không?
- Có ạ.
Đứa nhỏ Đường Lang Nhân rôm rả đáp lại, cô bé là đứa trẻ ngoan vẫn luôn nghe lời.
- Chỉ là hai ngày này mẫu thân không có cơm ăn, thịt mà trưởng lão gia gia phát đến đều đưa cho con ăn hết.
Vẫy cánh tay vẫn chưa phát triển hết của bản thân, đứa nhỏ Đường Lang Nhân cúi đầu nói.
Nghe thấy những lời này của nữ nhi, chiến sĩ Đường Lang Nhân cấp hai giật mình, ngẩng đầu nhìn đến thê tử, trong ánh mắt đều là yêu thương, lên tiếng nói.
- Vất vả cho ngươi rồi.
Trên giáp vai của Đường Lang Nhân giống cái vẫn đang chảy dòng máu màu lục, đây là vết thương dao động từ trận chiến bên ngoài khiến đá trong nhà tù rơi xuống trúng người nó.
- Không sao cả, đều là vì con trẻ.
Đường Lang Nhân giống cái lắc đầu nói.
Nhìn thê tử kiên cường mà mạnh mẽ này, chiến sĩ Đường Lang Nhân cấp hai mở miệng muốn nói gì đó, nhưng sau cùng lại chỉ có tiếng thở dài.
Là chiến sĩ cấp hai, lẽ ra phải có địa vị vững chắc trong bộ lạc Đường Lang Nhân, thê tử gả đến cho hắn vốn dĩ nên được hưởng phúc, nhưng lúc này lại là thời gian chinh chiến, nhà cửa của bọn chúng đều đã bị hủy hoại.
Các chiến sĩ Đường Lang Nhân cấp hai phải theo thủ lĩnh đại nhân đánh nam dẹp bắc, chiến đấu vì mục tiêu giải cứu càng nhiều nô lệ Đường Lang Nhân hơn nữa, căn bản không có tâm trí để ý đến người nhà, thế nên gánh nặng chăm sóc già trẻ lớn bé trong nhà đều rơi hết xuống trên vai thê tử.
Phụ mẫu đã mất dưới thiết quyền của người Saiyan, hiện tại người nhà quan trọng nhất của chiến sĩ Đường Lang Nhân cấp hai này chỉ còn lại nữ nhi và thế từ.
- Sau khi rời khỏi đây trở về rừng rậm, phụ thân sẽ đi săn lấy thức ăn cho mẫu thân có được không?
Cứu đầu hôn nữ nhi một cái rồi chiến sĩ Đường Lang Nhân cấp hai nói.
- Vâng! Nhưng mà con cũng muốn ăn, con muốn ăn Thanh San Điệp!
Đứa nhỏ Đường Lang Nhân ôm lấy cổ phụ thân mà làm nũng.
Thanh San Điệp là một loại côn trùng màu lục phổ biến ở tinh cầu Kazir, cơ thể to lớn, thích hút mật hoa, là một trong những loại lương thực chính của tộc Đường Lang Nhân, cũng là một trong những loại thực phẩm khá quý.
- Được, phụ thân sẽ đi bắt cho hai người, để hai người ăn no căng bụng luôn.
Chiến sĩ Đường Lang Nhân cấp hai nói.
Mặc dù hiện tại nó đang bị trọng thương, thực lực chẳng còn lại đủ mười phần trăm, nhưng dù gì cũng là cường giả cấp hai, Thanh San Điệp chỉ là cùng cấp bậc sinh vật ma hóa vả lại tính cách hiền lành, việc này với hắn chẳng tốn bao nhiêu công sức.
- Được thôi!
Đứa nhỏ Đường Lang Nhân hào hứng nói.
Trong ký ức ngắn ngủi của nó, khoảnh khắc ấm áp nhất chính là khi nó vẫn còn mặc tã nằm trong lòng mẫu thân, được phụ thân cho ăn Thanh San Điệp mềm mại thơm ngon.
Cả nhà ba người đoàn tụ còn chưa được bao lâu, một chiến sĩ Đường Lang Nhân cấp một đi tới.
- Yerosa đại ca, thủ lĩnh cho gọi ngươi!
Gật đầu nhẹ với chiến sĩ Đường Lang Nhân cấp một, chiến sĩ Đường Lang Nhân cấp hai này đưa nữ nhi lại vào lòng thê tử, nở nụ cười trấn an với hai mẫu tử, sau đó khập khiễng đi ra ngoài với chiến sĩ Đường Lang Nhân cấp một này.
- Không nghĩ tới những chiến sĩ người Saiyan này cũng điên rồi, ngược đãi bọn chúng thành ra thế này.
Locke vừa mới uống xong một bình dược tề khôi phục do Ashar đưa cho, nhìn chiến sĩ Đường Lang Nhân cấp hai đang khập khiễng đi ra ngoài, rồi quay ra nói với Joyce.
Cảnh tượng đoàn tụ cùng với người nhà của chiến sĩ Đường Lang Nhân này hắn đều thấy hết, Locke chưa hẳn là đồng tình với bi kịch của những dân bản địa dị tinh này, chẳng qua chỉ là chút xúc động nhẹ.
- Nhìn những nô lệ dị tinh bị người Saiyan bắt đến khai thác quặng ở bán vị diện Hàn Băng là biết, người Saiyan có thể thống trị một vị diện to lớn đến thế này, sao có thể là loại thiện lương được.
Joyce mặc bộ đồ nữ tính, nhưng ở phương diện nhìn nhận vấn đề lại còn trưởng thành hơn cả Locke.
- Cũng đúng, nói đến thì chúng ta cũng chẳng có thiện lương được chỗ nào.
Locke nhếch miệng cười khổ, hắn nhớ tới đám sinh vật nô lệ bị Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư nô dịch.
Nói đến thê thảm thì chắc không bằng đám sinh vật bị Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư nô dịch linh hồn kia đâu.
Cho dù là sinh vật cấp ba mạnh mẽ hay là Ma thú đê giai, trung giai hay cao giai, chỉ cần bị người khác khống chế linh hồn thì nó cũng chỉ là một tấm bia đỡ đạn rẻ tiền, ngay cả chút thức ăn cũng không được bố thí thêm nhiều.
Xem xét từ góc độ này, các Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư hẳn là phải làm tốt hơn người Saiyan trong việc bóc lột và vắt kiệt các sinh vật nô lệ.
- Nhiệm vụ tác chiến tiếp theo đã có tin tức rồi chứ? Cứu đám Đường Lang Nhân này, sau đó thông qua bọn chúng để liên hệ với đám quân phản loạn Đường Lang Nhân trên vị diện này?
Locke tò mò hỏi.
Hắn biết rõ mối quan hệ giữa Joyce và Bán Thần Soraka, hai nữ nhân này dường như đang quen nhau.
- Cũng gần như vậy, dù sao muốn để vị diện này hỗn loạn thì chỉ dựa vào chúng ta thôi thì chưa đủ.
Joyce cười nói.
Gật đầu nhẹ, Locke không có ý kiến gì với quyết định của ba cường giả Bán Thần và mấy cường giả cấp ba, vả lại hắn cũng thấp cổ bé họng, không có tư cách gì để đưa ra sách lược tác chiến của đại quân.
Cho dù có thực lực của sinh vật cấp hai, nhưng điều hiện tại hắn phải làm là càng hoàn thành nhiều nhiệm vụ bên trên giao phó càng tốt.
- Locke huynh đệ à, xem ta đã tìm thấy thứ gì nè.
Địa Kỵ Sĩ Bonno lạch bạch đi ra từ chỗ sâu bên trong căn cứ, trong tay hắn xoa nắn một viên đá màu trắng hình bầu dục.
Sau khi tỉ thí ở Lục Ngạc Cung của Khủng Ngạc Tinh, mối quan hệ giữa Bonno và Locke đã thân thiết hơn rất nhiều, nguyên nhân phần lớn là do Locke đã cứu Bonno từ trong tay thất công chúa Khủng Ngạc Nhân.
Chưa nói cái gì khác, chí ít ở phương diện có ơn tất báo này, Bonno là một bằng hữu đáng để kết giao.
Viên đá màu trắng hình bầu dục trong tay Bonno tỏa ra quầng sáng năng lượng dày đặc, những dao động năng lượng này không mãnh liệt nhưng lại kéo dài.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận