Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 318: Trà Trộn

Chương 318: Trà Trộn
Trong lòng chửi rủa tại sao các Ma Pháp Sư chính thức không tự mình làm việc đó, hoặc cử một sinh vật nô lệ linh hoạt đến dò xét, Locke vô tình đá bay một hòn đá ra khỏi mặt đất.
- Ai đó! Một thanh âm kỳ quái truyền đến, Locke tuy rằng chưa từng nghe qua loại ngôn ngữ này, nhưng hắn có thể rõ ràng cảm nhận được thanh âm đó hàm ý gì.
Tinh hạch màu vàng sậm trên ngực hơi nóng, Locke biết có chuyện không đúng, nhanh chóng đá Liệp Ma Khuyển ra xa, Sau đó ra lệnh cho Liệp Ma Khuyển.
- Mau chạy đi!
Liệp Ma Khuyển biến thành một đạo hồng quang và lao về phía bên ngoài của đám mây.
Liệp Ma Khuyển vừa mới nhấc chân lên chạy chưa được bao xa thì đã có nhiều giọng nói từ bốn phía truyền đến:
- Có kẻ đột nhập, mau đuổi theo!
- Hình như còn có người khác.
- Đi qua nhìn xem.
Locke sớm đã có chuẩn bị, che chiếc áo choàng màu đen của mình chặt hơn một chút, im lặng niệm chú mà Babrina sư tổ dạy cho mình, sau khi môi hắn khẽ cử động thì một vệt sáng lóe lên, Locke liền biến mất khỏi nơi đây, thay vào đó là một Lê Nhân có chiều cao khoảng một mét bảy với vẻ mặt đờ đẫn.
Hắn kinh ngạc sờ mu bàn tay rồi tò mò giơ chân tay lên, hiệu quả của chiếc áo choàng ẩn giấu này còn đáng kinh ngạc hơn so với những gì Locke tưởng tượng.
Thứ này đã hoàn toàn che đậy bộ dáng thật sự của Locke từ bên ngoài, nếu không có cường giả cấp một trở lên kiểm tra chặt chẽ thì không có sinh vật bình thường nào có thể phát hiện ra Locke dưới chiếc áo choàng.
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, Locke nhanh chóng nằm nghiêng xuống giả vờ yếu ớt, nhiệm vụ nguy hiểm mà hắn tiếp nhận trà trộn vào Vụ Ai Thành để thăm dò tình báo, Locke đã chuẩn bị sẵn kế hoạch cho mình từ trước.
Không lâu sau, tiếng bước chân dừng lại ở bên tai Locke, thông qua khả năng khống chế nhạy bén của Kỵ Sĩ đối với sự biến đổi của hoàn cảnh xung quanh, Locke có thể đoán xung quanh có ít nhất bốn con Hoạt Hoá Yêu Tinh, và thực lực của chúng cũng xấp xỉ Kỵ Sĩ thực tập trung cấp.
- Đáng chết, kẻ đột nhập đó đã bỏ chạy. Một giọng nói vang lên.
- Không sao đâu, Aze đội trưởng đã đuổi theo. Một giọng nói khác trả lời.
- Trước nhìn xem vị huynh đệ này thế nào, có lẽ đã bị kẻ đột nhập làm bị thương.
- Alai, giao cho ngươi.
- Được.
Khi một số con Hoạt Hoá Yêu Tinh đang luống cuống tay chân phía dưới, Locke cảm thấy mình được nâng lên và đưa vào bên trong Vụ Ai Thành.
Nhìn thấy những con Hoạt Hoá Yêu Tinh này vô tư di chuyển về tòa Thành, Locke thầm cảm thán trong, đây thực sự là một chủng tộc đơn thuần.
Sương mù trắng dần dần tiêu tán đi, Vụ Ai Thành dần dần lộ ra diện mạo thật trước mặt Locke.
Đây là một thành phố được xây dựng bằng vật liệu tinh thể trắng tinh khiết, theo quan sát của Locke, viên tinh thể này hẳn là một loại thực vật kỳ lạ mà hắn nhìn thấy trong khu rừng bên ngoài.
Rốt cuộc thì đây là một thành phố được dựng lên từ thực vật.
Không lâu trước khi tiến vào thành phố, một đạo Tinh Thần Lực quét qua tóc Locke, đạo dò xét này chỉ vẻn vẹn dừng lại trong chốc lát rồi đổi hướng.
Việc vận dụng Tinh Thần Lực là đặc quyền của sinh vật cấp một trở lên. Sở dĩ một số Ma Pháp Sư chính thức không đích thân thực hiện nhiệm vụ thăm dò này là vì họ khó che giấu sự dao động Tinh Thần Lực của mình.
Còn việc không sử dụng sinh vật nô lệ, đó là vì sinh vật nô lệ có trí thông minh hạn chế, và tất nhiên không có Kỵ Sĩ nào như Locke có thể dễ dàng sử dụng chúng.
- Alai, đây là ai? Một giọng nói vang lên, và Locke cảm thấy con Hoạt Hoá Yêu Tinh đang “chăm sóc” hắn dừng lại.
- Đây là một thành viên cùng chủng tộc mà chúng ta tìm thấy trong rừng. Hắn đã bị kẻ dột nhập tấn công làm bị thương. Trong khi viên tinh hạch màu vàng nhạt tỏa ra hơi nóng, ngôn ngữ của Hoạt Hoá Yêu Tinh đã được dịch thành ngôn ngữ mà Locke có thể hiểu được.
Không biết viên tinh hạch màu vàng nhạt này được các Ma Pháp Sư tạo ra như thế nào, Locke thậm chí từ câu nói này có thể nhận ra con Hoạt Hoá Yêu Tinh tên Alai là giống cái.
Điều này làm cho người ta kinh ngạc.
- Thật sao, vậy các ngươi phải nhanh đến nhà Nono bà bà, gần đây người bị thương quá nhiều. Người thăm dò tiếp tục nói.
Locke hơi hé mắt, nhìn thấy một Tây Qua Nhân màu xanh lục.
Và con cách hắn gần nhất, người luôn chăm sóc hắn, chính là thiếu nữ Mật Đào Nhân có làn da hồng đào.
- Biết rồi. thiếu nữ Mật Đào Nhân Alai gật đầu đồng ý.
Locke cuối cùng bị đưa tới một góc khu vực phía Tây Nam của Vụ Ai Thành, nơi này trồng vô số hoa cỏ tạo nên một cảnh quan như thiên đường trên trần gian.
Các khu vực thành phố của Hoạt Hoá Yêu Tinh bị chiếm đóng, phần lớn đều bị các Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư phá hủy không còn như truóc, đây là lần đầu tiên Locke tiếp xúc với một khu vực sinh sống tự nhiên của Hoạt Hoá Yêu Tinh, và cảm giác tổng thể khá tốt.
Ở đây, ngoài Locke được cõng ra, còn có rất nhiều Hoạt Hoá Yêu Tinh bị thương, một số mất đi một cánh tay, một số trên có vết lõm cơ thể rất giống vết thương bị răng cưa cắt qua, Locke có thể nhận ra từ mỗi vết lõm khác nhau là do loại sinh vật nô lệ nào gây ra.
- Tiếp theo. Một giọng nói già nua vang lên, hai con Hoạt Hoá Yêu Tinh vịn lấy bả vai và chân Locke bước vào. Mật Đào Nhân Alai luôn đi bên cạnh hắn.
Bên trong là một Hương Tiêu Nhân lão niên với những nếp nhăn khắp người đang cúi đầu bôi thảo dược cho một con Hoạt Hoá Yêu Tinh đang chảy máu trên vùng bụng.
- Gần đây đừng di chuyển quá nhiều. Hương Tiêu Nhân lão niên dặn dò con Hoạt Hoá Yêu Tinh trước mặt.
Khi đến lượt Locke, Hương Tiêu Nhân lão bà bà hiển nhiên bất ngờ một chút.
- Người này cao đấy. Hương Tiêu Nhân lão bà bà lẩm bẩm. Hiện tại Locke cao khoảng một mét bảy tám, nếu so với hình dạng con người của mình thì thấp hơn một vài centimet nhưng trong số các Hoạt Hoá Yêu Tinh và chủng tộc này, đó vẫn được coi là cao.
- Alai, tình huống bên ngoài thế nào? Vừa lấy dược thảo xoa lên 'vết thương' của Locke, lão thái thái Hương Tiêu Nhân hỏi thiếu nữ Mật Đào Nhân bên cạnh.
Về phần hai con Hoạt Hoá Yêu Tinh đã đưa Locke vào đã ra khỏi phòng từ lâu.
- Vẫn tốt, chỉ là xuất hiện tộc nhân bị thương ngày càng nhiều mà thôi. thiếu nữ Mật Đào Nhân trả lời.
- Hừ, những kẻ xâm nhập đó sớm muộn cũng sẽ bị Thế Giới Thụ đại nhân vĩ đại tiêu diệt! Hương Tiêu Nhân lão thái thái này vẫn là một kẻ cuồng nhiệt Thế Giới Thụ.
Nghe hai con Hoạt Hoá Yêu Tinh nói chuyện phiếm đầy hứng thú, Locke cũng không vội dò xét thông tin.
Cuối cùng, Hương Tiêu Nhân lão thái thái đưa cho Alai hai gói thảo dược và dặn dò:
- Hai ngày nữa để hắn quay lại một lần nữa.
Sau đó, bà gọi bệnh nhân tiếp theo.
Locke không biết áo choàng nguỵ tạo là vết thương gì mà độ chân thật rất cao, Hương Tiêu Nhân lão thái thái không nhận ra đó là giả, trên đó dán một vài miếng thảo mộc, và cái gọi là “Vết thương” đã thực sự ngừng chảy máu.
Nhìn thấy chất lỏng vàng óng của mình không còn chảy ra từ vết thương nữa, Locke chỉ có thể thầm ngưỡng mộ ma đạo khí cường đại của các Ma Pháp Sư.
Dịch: Thương
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận