Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 880: Memila

Chương 880: Memila
- Hạch tâm sinh vật không tệ, xem ra ngươi khá giàu có, uổng công ta còn muốn thu ngươi làm Kỵ Sĩ trực thuộc, ha ha ha.
Telina che miệng cười lớn.
Hai hạch tâm sinh vật cấp một coi như chi phí đi lại, dù nhìn thế nào đi nữa thì cũng thật đắt tiền nhưng các đương sự đều không quan tâm đến số tiền nhỏ này, dù sao họ cũng từng chiến đấu với nhau nên hai tâm hạch này xem như là nhân chứng cho sự quen biết của họ.
Phù Không Thuyền đã bay xa nhưng thanh âm của Telina vẫn vang vọng trong không trung, đây là kỹ thuật khuếch đại thanh âm trong ma pháp cấp thấp.
Sau khi thu dọn hành lý, bộ đôi Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ một người mặc ma pháp bào màu đen và người còn lại mặc áo giáp màu xanh lam này lại lên đường.
Ashar đại sư.
Locke đột nhiên nói.
Hả?
Dưới tấm áo choàng đen, cơ thể Ashar khựng lại.
Ta nghe nói bên này có tương đối ít Kỵ Sĩ tự do. Để giảm bớt những rắc rối không cần thiết, tại sao ngài không tuyên bố rằng ta là Kỵ Sĩ trực thuộc của ngài?
Locke cố gắng hỏi.
...
Ashar đại sư?
...
Dù ngài có đồng ý hay không, xin hãy cho ta một câu trả lời.
Locke không nói nên lời.
Ừ…
Vậy đây có phải là đồng ý không?
Locke hỏi lại lần nữa cho chắc.
Lần này Ashar không để ý đến Locke nữa mà hất ma pháp trường bào đi về nơi xa, mặc cho gió thổi hây hẩy.
...
Vương quốc Fussen là một vương quốc yếu ớt dưới sự thống nhất của hợp chủng quốc Tekolo, trình độ thực lực quốc gia của nó có thể sánh ngang với Vương quốc Faustain ở Tây Phương Tam Đảo.
Người mạnh nhất vương quốc này chỉ là Triệu Hoán Sư cấp 2. Để tránh thu hút sự chú ý của những người có quyền lực trong vương quốc, Locke và Ashar đã thu liễm khí tức và sức mạnh của mình khi ở Vương quốc Fussen và chỉ giả vờ là một mạo hiểm giả bình thường. .
Thành Evra là một tỉnh lỵ quan trọng của Vương quốc Fussen, là thành phố lớn gần thủ đô nhất, đứng thứ hai về kinh tế trong số tất cả các thành phố ở Vương quốc Fussen.
Hai người Locke vào thành với tư cách là mạo hiểm giả đã được cấp thẻ bài thân phận tạm thời sau khi trả một khoản tiền bạc.
Locke mặc áo giáp dùng tinh thần lực hỏi Ashar trước mặt.
Ashar thản nhiên nói.
Trong phạm vi thế lực của hợp chủng quốc Tekolo, thuật ngữ “Ma Pháp Sư” rất hiếm khi xuất hiện và từ xuất hiện thường xuyên xuất hiện nhất là “Triệu Hoán Sư”.
Số lượng Thi Pháp Giả nhiều nhất trong thành Evra cũng là Triệu Hoán Sư, có rất ít Ma Pháp Học Đồ của các thể hệ lực lượng khác.
Ashar nói.
Locke chỉ vào một quán rượu trên đường tên là Tường Vi Chi Hoa nói.
Ashar cau mày, nàng luôn ghét rượu nhưng rượu hảo hạng lại là thứ Locke yêu thích, ở chung lâu như vậy nên Ashar và Locke cũng dần thích ứng lẫn nhau.
Ashar không phản đối mà đi về phía trung tâm đường phố, nàng vẫn có thể chấp nhận được một ít cồn, cùng lắm thì đến lúc đó mở ra tấm chắn ma pháp là được.
Locke thu hồi Ma Hóa Khải Giáp trên người rồi bước vào quán rượu dưới ánh mắt kinh ngạc của những người xung quanh.
Những vật phẩm cao cấp như Ma Hóa Khải Giáp vẫn còn tương đối hiếm ở thành Evra, nhiều người qua đường đã suy đoán liệu Locke có phải là một Kỵ Sĩ Thực Tập cao cấp cường đại hay không.
Memila là một thiếu nữ dân thường 13 tuổi ở thành Evra, gia đình khó khăn, mẹ mất sớm, để nuôi sống gia đình thì Memila bắt đầu làm việc trong một quán rượu từ năm 9 tuổi.
Trong nhà không có người thân nào ngoài một người cha, nếu chỉ vậy thì Memila cũng không cần phải vất vả như vậy nhưng đáng tiếc cha của Memila lại là một người nghiện rượu.
Công việc của Memila là đứng trước cửa và chào từng vị khách bước vào quán rượu với nụ cười công nghiệp.
Có lẽ vì thừa hưởng vẻ đẹp của người mẹ quá cố nên làn da của Memila trắng hơn sữa, dù có một chút mụn ở chóp mũi nhưng không ảnh hưởng đến tổng thể diện mạo của nàng.
Memilla cúi xuống và cung kính nói. Nàng còn chưa kịp nhìn rõ vị khách này thì một giọng nói gọi nàng đã vang lên từ phía sau.
Memila, cha ngươi lại say rồi!
Người nói lời này chính là bạn nhậu của phụ thân Memila, một người đàn ông trung niên có râu khiến Memila chán ghét.
Ở góc trong cùng của quán rượu, một người đàn ông trung niên có mái tóc nâu gục hẳn trên bàn rượu, tiếng ngáy của hắn ta rất to, hòa lẫn với những âm thanh ồn ào của những vị khách xung quanh và cùng nhau tạo thành “sự náo nhiệt” trong quán rượu.
Bên cạnh người đàn ông trung niên này còn có một người đàn ông có râu, mũi đỏ, hắn chính là người gọi Memila.
Memila không kịp hướng dẫn khách hàng tại cửa bước vào và ổn định chỗ ngồi, sau khi nói một tiếng với các tỷ muội ở quầy thì nàng vội chạy tới chăm sóc cha.
Khi mới nhận việc, Memila rất khó chịu với mùi rượu và mùi mồ hôi đàn ông xung quanh nhưng sau bao nhiêu năm kiên trì, Memila cũng đã quen dần với nó.
Memila hỏi người đàn ông có bộ râu quai nón vừa là bạn nhậu của phụ thân nàng vừa là hàng xóm nhà nàng.
Croun xoa xoa tay nói. Hoàn cảnh gia đình hắn khá hơn Memila nhưng hắn không bao giờ trả tiền khi uống rượu với phụ thân Memila.
Memila không cần nghĩ kỹ cũng biết người đàn ông có râu trước mặt đã lừa cha mình như thế nào, có một lão cha như vậy, Memila đã sớm chấp nhận số mệnh của mình.
Ta biết, tiền rượu sẽ bị trừ vào lương của ta, nhưng xin Croun thúc thúc hãy về thuyết phục phụ thân ta, tiền lương tháng này của ta chỉ đủ mua bánh mì đen ở nhà, đừng cho ông ấy uống nữa.
Memila thấp giọng nói. Mặc dù nói điều này hay không thì đều giống nhau nhưng Memila vẫn hy vọng người đàn ông có râu này có thể thuyết phục được cha nàng.
Chắc chắn, chắc chắn.
Người đàn ông có râu vỗ ngực ầm ầm:
Nói xong, cánh tay của hắn nghiêng về phía Memila một cách không tự nhiên, hay nói chính xác hơn là cọ vào ngực Memila.
Làm việc ở một nơi rồng rắn lẫn lộn như quán rượu này, mấy năm nay không có sự quấy rối nào mà Memila chưa gặp phải nên sau khi trải qua mấy lần thiệt thòi thì nàng cũng đã trở nên thông minh hơn.
Thân thể Memila linh hoạt lùi về phía sau để tránh khỏi bàn tay của người đàn ông có râu quai nón, nàng cung kính nói:
Vậy làm phiền Croun thúc thúc.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận