Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 23: Quý Nữ Gặp Nạn

Chương 23: Quý Nữ Gặp Nạn
Nhiệm vụ đội bọn họ ngày mai sẽ không quá gian nan, thiếu gia Zoro lần này lại đến chuẩn bị tham dự vào trận chiến ngày mai với bọn họ. đội bọn họ vốn dĩ xây dựng vì thiếu gia Zoro, vì vậy Locke cùng Jelson nhất định phải bảo vệ tốt vị thiếu gia này. Thiếu gia Zoro cũng không phải đi tay không tới, một bộ giáp Miquel tinh xảo, hai kiếm sắc bén hai bên, riêng bộ trang phục này ít nhất cũng tăng ba phần năng lực bảo vệ cho Zoro.
Ngoài cái đó, thiếu gia Zoro còn mang theo hai tên hộ vệ, đều là người có thể trạng mạnh mẽ, Locke cảm nhận được có thể thực lực hai người kia không bằng hắn, nhưng hai người hợp lực lại thì hắn cũng bại lui.
Bên cạnh đống lửa, nam tước Kadozi cùng nam tước Kaisher thu hồi bộ dạng hàn huyên.
- Tòa thành này không đơn giản như vậy, chắc chắn nam tước Kadozi cũng có chuẩn bị nhỉ.
Kaisher có ý nói riêng.
- Đương nhiên, năng lực tình báo của ta tuy kém nam tước Kasher ngươi, nhưng vẫn biết được chút tin tức phổ thông.
Nam tước Kadozi nói.
- Thành chủ của tòa thành này là nhi tử của hầu tước Philip, một trong ba trụ cột của Charles, dù chỉ là một nhi tử không được sủng ái, nhưng giá trị trong thành cao hơn chúng ta.
Nam tước Kasher nhìn chắm chằm nam tước Kadozi nói:
- Ta nghe nói binh lính tử tước West đang chạy về hướng này.
Nam tước Kaisher nói ra chút thông tin.
- Cho nên, chúng ta phải lấy được tòa thành này trong vòng một ngày.
Nam tước Kadozi dĩ nhiên cũng có chuẩn bị, nói thêm vào.
- Chính xác, lấy được thành phố của một nhi tử hầu tước có lẽ rất khó đối với người khác, nhưng đối với chúng ta cũng không phải là quá khó khăn.
Nam tước Kaisher dứt lời, một lão giả áo bào xám từ sau lưng đi ra.
Kỵ sĩ Will bên cạnh nam tước Kadozi cũng đứng dậy:
- Có ma pháp của đại sư Jackson ở đây, lần công thành này sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Nam tước Kadozi cười đáp:
- Cạn ly!
Hai người chẳng biết đã nâng chén rượu từ khi nào.
- Chủ yếu vẫn là cậy vào kỵ sĩ Will ngươi, kỵ sĩ thực tập cao cấp, thực lực cấp binh đoàn trưởng, chậc chậc.
Nam tước Kaisher cảm thán.
- Cạn ly!
Hai người một hơi uống cạn chén rượu.
- Nghe nói con của ngươi cũng tham gia công thành rồi?
Nam tước Kasher nghĩ tới gì đó, hỏi:
- Lần này là thành trì của con hầu tước, chắc chắn cũng không dễ dàng lấy được.
- Chim ưng con không trải qua mưa gió thì mãi sẽ không trưởng thành, lần này coi như luyện sức cho nó.
Nam tước Kadozi nói.
"Rầm!"
Một tiếng vang thật lớn, bắt đầu công thành.
Rất nhiều binh lính mang theo thang mây bắt đầu công thành, Locke vừa nhận được tin tức, phải chiếm được cổng thành trước chạng vạng tối, xem ra nam tước muốn lấy được thành này trong vòng một ngày, lần công thành này rất dữ dội, chỉ cần lấy được một của thành chính là thắng lợi. Phá được một cửa thành, những cửa khác sẽ lần lượt bị chiếm được.
Xe bắn đá, dụng cụ quân dụng cỡ lớn chỉ có binh lính công thành mới nhận được, còn lại chỉ có thang mây tự chế, đến thủ hạ của nam tước Kasher là quý tộc uy tín lâu năm cũng chỉ có hai bộ xe bắn đá, cái này trước nay chính là chủ lực công thành của bọn hắn.
Nếu thật như vậy cũng chỉ có thể dùng cách xa luân chiến, tất cả trung đội thay phiên lấp, lấp đến khi nào một tường thành của thành phố Fareins cáo phá mới thôi. Locke có thể đoán được thì nam tước bọn hắn cũng có thể đoán được. quả nhiên, không bao lâu, lính liên lạc hạ lệnh đến bọn họ, một giờ sau chuẩn bị chiến đấu.
Các binh sĩ hiển nhiên cũng phát giác được, hơi nháo nhào, Locke cùng Jelson thông báo ý của nam tước, hai người nhanh chóng trấn an được binh sĩ:
- Jelson, lát nữa ta lên trước, ngươi bảo vệ cho thiếu gia Zoro.
Locke nói với Jelson. Thời điểm này phải dựa vào can đảm, ai lên trước thì kẻ đó chết trước, nhưng Locke cảm thấy ai trước ai sau cũng không đáng nói nữa rồi.
Jelson nhìn Locke, muốn nói gì đó nhưng lại chỉ “ừ” một tiếng.
Trung đội thứ ba nhanh chóng kết thúc thăm dò, Locke nhìn chằm chằm vào cửa thành, trung đội ba hơn trăm người, vẫn chưa sờ được đến cửa thành đã bị đè ép trở về, còn chết mất mấy người. Trong lòng Locke trầm xuống, lần này chỉ sợ không đơn giản như thế. Chỉ với quan sát của hắn vừa rồi, trên cửa thành này chắc chắn có một nhóm binh lực không phải cùng một trung đội, đó là vì sao trung đội ba vẫn chưa sờ được cửa thành đã bị đánh trở về.
- Không đúng.
Jelson cũng phát hiện.
- Loại thành này bình thường chỉ có hơn ngàn cư dân, nếu không có quân chính quy ở lại phòng vệ thì tối đa cũng chỉ có hai trung đội hộ vệ, kịp thời bổ sung dân phu thì nhiều nhất chỉ có binh lực của bốn trung đội, trên cửa thành này đoán chừng có hai trung đội, cửa thành khác thì sao?
- Hẳn là kéo dân cho đủ quân số.
Locke trả lời.
- Những cái kia đều là đám ô hợp không đáng lo, chủ yếu là tên rất nhiều, nhiều đến bất thường.
Trung đội ba là tập hợp tinh nhuệ của trung đội ba và trung đội bốn hợp thành, năng lực tác chiến cũng không kém bao nhiêu với đội một đội hai, hai trung đội trưởng cũng là cường giả, lần này lại bị bụi đất đánh trở về.
Locke chú ý, trung đội trưởng của trung đội ba thực lực cũng không kém đại thúc Yorkshire là bao, liên tiếp chặt bai thùng dầu từ trên trời giáng xuống, lúc sắp sờ được tường thành lại bị vô số mũi tên chặn đường, chỉ có thể rút về. Chris dù toàn thân bọc giáp kiên cố, đến lúc trở về cũng bị bắn thành con nhím.
Nhưng có áo giáp cùng đấu khí phòng hộ nên những mũi tên kia cũng không đâm vào thịt, vẫn còn năng lực chiến đấu.
Trung đội ba vừa xuống không lâu, trung đội một và hai liền cùng nhau lên, đây là chủ lực của doanh trại bọn hắn, không chỉ mình Locke đang nhìn, mà cả nam tước đằng xa cũng đang quan sát. Biểu hiện vừa rồi của trung đội ba, nam tước Kadozi cũng nhìn thấy, không thể trách bọn hắn, loại cấp bậc thăm dò này dù ai thì cũng sẽ kinh ngạc.
Đội trưởng Mundt đệ nhất đi đầu, cầm cự thuẫn trong tay xông lên phía trước. Mưa tên vừa rồi hắn cũng đã nhìn thấy, áo giáp kiên cố cũng không ngăn được, vậy chỉ có thể công kích bằng cự thuẫn. Cự thuẫn đen nhánh đương nhiên không phải vật phẩm thông thường, không biết trung đội trưởng Mundt làm ra từ đầu, toàn thân hắn toát ra hào quang giúp binh sĩ mở ra một thông đạo. đây là quyền lợi của kỵ sĩ thực tập, có thể dùng đấu khí kích phát toàn thân, tăng cường thân thể trong thời gian ngắn.
Quân canh giữ trên cổng thành đương nhiên phát hiện ra điểm này, sau một hồi nhốn nháo, một mũi tên chiều rộng bằng nửa mét xuất hiện bên trên cửa thành, trung đội trưởng Mundt tiến lên xem xét.
Cự nỏ, vũ khí chuyên dụng trên chiến trường, những người bình thường dùng được cũng có thể bắn giết bất kỳ cường giả nào, dù là kỵ sĩ thực tập trung cấp.
Lúc này, đội trưởng Mundt bị mũi tên của bên phòng thủ bắn đến, hắn cũng không thể tự do tránh né.
Trên chiến trường nếu không có cường giả cùng cấp bậc kiềm chế, chỉ có thể dùng mưa tên bắn xuống, sau đó dùng cự nỏ xác định vị trí để bắn giết.
Quả nhiên, dưới uy hiếp của cự nỏ trên tường thành, đội trưởng Mundt cũng không thể dễ dàng đối phó như từ đầu, hắn bắt đầu không ngừng trốn tránh. Với thực lực của kỵ sĩ thực tập liên tục tránh né, muốn dùng loại cự nỏ này bắn giết hắn thì vẫn chưa đủ.
Cũng may trong khoảng thời gian đó, đội trưởng Mundt đã tiếp cận được tường thành, mười binh sĩ phía sau cũng được hắn che chở an toàn, còn lại ba vị trung đội trưởng cũng nhanh chóng tiếp cận của thành, tuy không phải lần đầu công thành nhưng cường độ phản kháng lần này hợi mạnh, trong lòng mọi người đều có chuẩn bị.
Nếu trung đội ba là tiến công thăm dò, thì lúc này chính là lúc chiến đấu thực sự.
Binh sĩ Charles từng đội từng đội xuất hiện, bắn mũi tên, lăn đá đến quân đội vương quốc Faustin, quân đội Faustin cũng không chịu thua, hai chiếc xe bắn đá điên cuồng chuyển động, bức tường kia chính là bia sống xem ai không chịu nổi trước.
Các cửa thành còn lại cũng chiến đấu vang dội, binh lính nam tước Kasher mặc dù kém một chút nhưng không chịu nổi số đông. Một đám người ô ép vừa lên, ai cũng đều sợ hãi. Quả nhiên, hai cửa thành kia chiến đấu kịch liệt hơn, tiếng la giết không ngừng.
Trời đã hửng sáng một góc trong thành chủ.
- Thả ta ra, tên súc sinh này!
Grace bị mấy binh sĩ áp chế, điên cuồng giãy dụa.
- Tỷ tỷ thân yêu của ta, mau giao địa đồ cho ta đi.
Một thanh niên gầy gò hung ác nham hiểm đứng trước mặt Grace.
- Ngươi nằm mơ! Người mang Christine đi đâu rồi? Trả lại cho ta.
Grace bỗng nhiên nhào tới trước một cái, nắm lấy cổ áo Willis, nhưng lại bị binh sĩ bắt lại.
Thanh niên hung ác bình tĩnh sửa sang lại cổ áo bị Grace làm lệch.
- Không giao địa đồ cho ta, thì ngươi đừng mơ gặp lại được.
- Nó là cháu gái ruột của ngươi đó.
Grace không dám tin nhìn thanh niên.
- Cháu gái ruột? Ha ha, các ngươi và lão già kia từ nhỏ có xem ta là người thân sao? Lúc những quý tộc đồng lứa sống tại vương đô, ta lại bị phái đến nơi cứt chim cũng không có, mẫu thân của ta đâu? Bà ấy đâu? Ta chưa từng gặp, có phải bị lão già kia và những nữ nhân kia hại chết, ngươi nói đi!
Thanh niên hung ác như bị kích thích, ngôn ngữ loạn xạ, tiến lên nắm lấy cánh tay Grace.
Grace nghe xong, lòng như tro nguội. Hoàn toàn chính xác, liên quan đến chuyện mẫu thân của Willis, trong lúc hầu tước phụng mệnh ra ngoài, mấy nữ nhân kia đã giết chết mẫu thân Willis. Nguyên nhân chỉ là các nàng không thể chịu đừng một thị nữ ngang tầm với các nàng. Quan niệm giai cấp trong quý tộc thâm căn cố đế. Mà phụ thân nàng – hầu tước Philip sau khi trở về cũng không thể trách được, chỉ có thể nhanh chóng đưa Willis ra ngoài để bảo vệ hắn. nhưng lúc này nhìn thấy gương mặt dữ tợn của Willis, hắn hiển nhiên sẽ không nghe bất kỳ lời gì.
Dịch: Hong
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận