Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 293: Xả Thân

Chương 293: Xả Thân
Huỷ Diệt Quang Trụ đỏ sậm đột nhiên rơi xuống từ vết nứt của Vị Diện Vi Hình, hướng thẳng vào sơn Cốc của Ốc Thổ Chi Nhưỡng Đại Lục.
Pháo chính của cứ điểm không gian được bổ sung năng lượng cộng thêm Ma Pháp tổng hợp của hàng ngàn Ma Pháp Sư cấp một trở lên. Huỷ Diệt Quang Trụ này được gọi là “Diệt Thế Tử Quang”, ngay khi vừa tiến vào Hoạt Hoá Yêu Tinh Thế Giới thì nó đã thu hút sự chú ý của vô số cường giả ở đây.
Dọc theo đường đi của chùm sáng, bất kể là chất khí hay là chất rắn đều tan chảy rồi hình thành môi trường chân không ngắn hạn, Huỷ Diệt Quang Trụ tựa như cơn cuồng nộ của nguyên tố, là vũ khí lợi hại có thể giết chết sinh vật cấp ba đỉnh phong.
Tháp Thánh của Tây Phương Tam Đảo dựa vào năng lực đặc biệt này đã bắt giữ một số sinh vật cấp Bán Thần từ tất cả các Vị Diện.
Mục tiêu hôm nay của Diệt Thế Tử Quang là tiêu diệt Minghuang và thiên chi kiêu tử Arnold đang chiến đấu với Dực Long và Bá Thiên Cự Hùng trên Ốc Thổ Chi Nhưỡng Đại Lục.
Cán gỗ trong tay là chỗ dựa duy nhất, hai tay Arnold không thể kiềm chế được mà bắt đầu đấu tranh, nó nhìn Diệt Thế Tử Quang trên bầu trời đang càng ngày càng gần mình, lần đầu tiên cảm nhận được mối đe dọa của cái chết.
Dưới Quang trụ đỏ sậm này không có thiên phú hay thực lực nào tồn tại, Hương Tiêu nhân Arnold đã từ bỏ việc truy giết Dực Long, cũng từ bỏ việc trốn thoát, nó có thể cảm nhận được đạo Diệt Thế Tử Quang này đã khóa chặt nơi đây, trừ khi nó có thể di chuyển hàng ngàn dặm trong nháy mắt, bằng không thì sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi phạm vi tác động của Diệt Thế Tử Quang.
Con Dực Long màu bạc cũng ngừng giết hại các Hoạt Huyết Yêu Tinh cấp thấp, sau khi bị Tây Phương Tam Đảo bắt làm nô lệ suốt một ngàn hai trăm ba mươi hai năm, cuối cùng nó cũng có thể tìm thấy sự giải thoát cho chính bản mình.
Đúng vậy, cái chết mới thực sự là sự giải thoát cho nó, những sinh vật chưa chịu đựng qua nỗi đau thiêu đốt của linh hồn, sẽ không bao giờ tưởng tượng được con Dực Long này rốt cuộc đã phải trải qua điều gì lại khiến nó chỉ có thể dùng cái chết làm sự cứu rỗi cho chính mình.
Hồi tưởng lại cuộc sống bi thảm của mình trong một ngàn hai trăm ba mươi hai năm làm nô lệ, Dực Long thực sự đã rơi một giọt nước mắt vào giây phút trước khi Diệt Thế Tử Quang chiếu vào nó.
Hương Tiêu Nhân Arnold nắm chặt cán gậy gỗ của mình đối mặt với cái chết đang đến gần, ngay trước khi ý thức biến mất, nó dường như nhìn thấy một thứ gì đó đang lao về phía mình.
Là Minghuang! Thổ Đậu Nhân cấp ba Minghuang, trước khi quang trụ rơi xuống đã nhào tới bên người Arnold rồi dùng thân thể của mình che chở cho Arnold dáng người thấp bé hơn.
Sau khi diệt thế tử vong giáng xuống khiến vùng thung lũng kia từ đó không còn tồn tại trên đại lục màu mỡ nữa, lực lượng nguyên tố mạnh mẽ và hung bạo đã cuốn trôi sạch mọi thứ ở đó, bất kể là đất đá hay nham thạch.
Những gì còn sót lại chỉ là miệng hố sâu hàng trăm mét và một lớp vật chất tinh thể bán trong suốt ở xung quanh miệng hố to, đó là chất men được sinh ra khi làm tan chảy bùn đất ở nhiệt độ cao.
Cách nơi đây vạn dặm, ba Thiên kỵ sĩ dẫn theo gần trăm Địa kỵ sĩ cấp hai nhìn về phía thung lũng.
Một làn sóng nhiệt tỏa ra từ trung tâm nơi chùm sáng rơi xuống vừa rồi, ngay cả ở khoảng cách rất xa cũng vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng.
- Đại nhân, chúng ta có cần vào sâu nữa không?
Một Địa kỵ sĩ có mái tóc xù hỏi một Thiên kỵ sĩ dẫn đầu trong đó, bọn họ là cường giả được điện kỵ sĩ phái tới để kết thúc công việc.
Mục đích chính là đối phó với những Hoạt Hóa Yêu Tinh có thế vẫn còng sót lại bên trong vùng thung lũng kia, trên hành trình của Tây Phương Tam Đảo có không ít sinh vật quái dị với thiên phú dị bẩm và thể chất đặc thù, đã bị 'diệt thế tử quang' đánh đến nhưng vẫn không chết, mà những sinh vật kia lại là cá thể sống đỉnh cấp chưa từng có ở các vị diện.
Toàn thân Thiên kỵ sĩ được bao phủ bởi một lớp áo giáp thánh màu trắng, hắn lắc đầu:
- Nguyên tố triều tịch phía trước quá hỗn loạn, chúng ta chờ mấy tiếng nữa rồi hẳn đi vào.
Uy lực của Diệt Thế Tử Quang đã rõ như ban này, ngay cả Thiên kỵ sĩ cũng không muốn đi sâu vào khu vực vừa mới nó quét qua.
- Rõ!
Những Địa kỵ sĩ này đáp lại. Có nhiều người trong đám bọn họ là người cũ đều đã từng tham gia nhiệm vụ như này rất nhiều lần, nên cũng hiểu được mệnh lệnh này của Thiên kỵ sĩ đại nhân chính là quyết định an toàn nhất.
- Thế thì bây giờ chúng ta tìm mấy thứ nho nhỏ giết thời gian được không?
Đứng bên cạnh hắn là một Thiên kỵ sĩ khác áo giáp màu đồng thau nở nụ cười bỡn cợt, hắn là người điển hình theo trường phái hiếu chiến.
Bây giờ ở trên đại lục màu mỡ rõ ràng không có một con Hoạt Hóa Yêu Tinh cấp ba nào, nhưng vẫn có rất nhiều lãnh chúa Hoạt Hóa Yêu Tinh cấp hai, tiểu đội một trăm người này của bọn họ có thể làm được rất nhiều chuyện.
- Được thôi, chúng ta đi!
Thiên kỵ sĩ cuối cùng mặc áo giáp đen cất giọng nói. Ba người vừa thương lượng sẽ chia nhau dẫn theo một phần Địa kỵ sĩ bay về một phương hướng nào đó, bọn họ hẹn nhau bốn tiếng sau sẽ tập hợp ở chỗ này rồi đi thăm dò thung lũng bị Diệt Thế Tử Quang quét qua.
Bên trong hố sâu nồng nặc mùi khói cháy, ngón tay của Hương Tiêu Nhân Arnold khẽ cử động.
- Ta còn sống?
Trong miệng Arnol phát ra một giọng nói yếu ớt, muốn lật người lại nhưng hoàn toàn không thể động đậy, trên người như bị ngọn núi lớn đè xuống.
Điều khiển được chút ít năng lượng còn sót lại trong cơ thể, Arnold dùng sức bất ngờ tránh thoát khỏi sự trói buộc khiến những mảnh tinh thạch rơi xuống bên hông.
Nơi này là trung tâm của Diệt Thế Tử Quang, bên dưới hố sâu bốn trăm mét đâu đâu cũng đều là chất men đen bóng loáng sáng long lanh, loại vật chất chỉ được sinh ra ở nhiệt độ cao này chính là thủ phạm vừa nãy đã vây khốn Arnol.
Cổ họng ho khan trong đau đớn, Arnol đã ho ra mấy mảnh vụn màu vàng và chất lỏng sền sệt màu vàng sẫm, đây là mãnh vỡ nội tạng mà máu huyết của nó.
Ngay khoảnh khắc nguy cấp, nó đã được Minghuang xả thân cứu giúp, mặc dù Minghuang giúp nó gánh chịu phần lớn thương tổn, nhưng vẫn có một phần diệt thần tử quang đã xuyên qua cơ thể của Thổ Đậu Nhân bắn lên người nó.
Điều này khiến cho Arnel vốn dĩ có sức phòng ngự không cao đã bị trọng thương.
Nhưng bị thương vẫn đỡ hơn chết đi rất nhiều, Thổ Đậu Nhân Minghuang chẳng phải đã không thể sống sót sao.
Arnol buồn đến muốn bật khóc khi nghĩ đến Thổ Đậu Nhân Minghuang vừa nãy vì đã bảo vệ mà cứ thế mà chết đi.
Dịch: Thương
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận