Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 448: Quyết Định Khó Khăn

Chương 448: Quyết Định Khó Khăn
Bàn ăn tối hôm nay có cô nương đáng yêu Christine, cũng có người biết điều chỉnh bầu không khí là Akano, bữa ăn vẫn sinh động và hạnh phúc hệt như ngày nào.
Chờ Christine khoe với Locke món đồ trang sức ưng ý mua được ở một cửa hàng trong thành phố thì Ria bắt đầu mở lời.
- Hôm nay ta về nhà thăm nhị lão một chuyến, lần trước phụ thân nhiễm phong hàn vẫn chưa khỏi, còn bệnh đau lưng của mẫu thân lại tái phát.
Nói đến đây, mắt Ria đỏ hoe.
- Thái y ở vương cung đến khám một lần mà vẫn không thuyên chuyển sao?
Angelina quan tâm hỏi.
- Không.
Ria lấy tay gạt nước mắt.
Bữa tối vốn dĩ là bầu không khí vui vẻ bỗng chốc trở nên trùng xuống, mà người lo lắng nhất lúc này không ai khác chính là Locke.
Ở thế giới này, thầy thuốc có khi còn không có chuyên môn cứu người giỏi như Ma Pháp Sư, trong khi đó bản thân Ria còn là Ma Pháp học đồ trung cấp cũng không có giải pháp tốt đối với bệnh tình của phụ mẫu , thì những thái y trong cung đình đó có thể làm được gì?
Mà lại đây thực ra không phải là một căn bệnh lạ gì, mà là hàng loạt hệ liệt do tuổi thọ suy giảm gây ra mầm bệnh ngầm.
Năm ngoái nhị lão vẫn khỏe mạnh, Locke đích thân đưa đấu khí vào cơ thể họ kiểm tra, tuy phát sinh rất nhiều vấn đề nhỏ nhưng cũng không có dấu hiệu bệnh nặng.
Hồi trẻ làm việc quá vất vả đã gây ảnh hưởng lớn tới lão Locke và Tia, bình thường không gặp chuyện gì nhưng bỗng một ngày sẽ sụp đổ mà không hề báo trước.
Biết tin nên không ai còn tâm trạng ăn cơm, Angelina chào Locke một tiếng rồi kéo Ria tới nơi nhị lão Locke ở.
Angelina là thê tử duy nhất trên danh nghĩa của Locke, lúc này thân là con dâu, nhất định phải đi thăm lão Locke cùng Tia.
Theo sau còn có hai cô nương Christine và Akano.
Locke ngồi yên vị tại chỗ, cảm thấy vô cùng chán nản.
- Hay là… ngươi cứ đi đi? Ta ủng hộ!
Grace ngồi bên cạnh Locke và đặt tay mình vào lòng bàn tay hắn.
Trong số mấy nữ nhân, người hiểu Locke không phải người thân nhất với hắn như Angelina, cũng không phải Ria người cùng hắn lớn lên, mà là Grace - một nữ nhân vô cùng thông tuệ.
Trí thông minh của nàng không chỉ thể hiện trong phương diện học ma pháp với khả năng lĩnh ngộ cực cao, riêng trong Thân Vương Phủ nàng cũng rất thoải mái tự nhiên khi ở cùng “nữ chủ nhân” Angelina, đồng thời còn có tiếng nói uy quyền nhất trong số các nữ nhân, tất cả đều thể hiện được sự linh hoạt khôn khéo của Grace.
- Nhưng, ta lo lắm...
Locke vừa mở miệng đã bị Grace chặn lời.
- Không có gì đáng lo hết, ngươi nên nghĩ là phụ mẫu còn Akano ở bên đúng không?
Grace bình tĩnh nhìn Locke, hai tay khoanh lại ôm lấy khuỷu tay nói tiếp:
- Mà lại chúng ta có thể tự lo liệu cho bản thân.
Cả gian phòng im ắng không tiếng động, chỉ còn tiếng những ngọn nến thắp sáng trong phòng khách nhảy múa lách tách sống động. Sau khi cân nhắc hồi lâu, Locke cuối cùng cũng đưa ra quyết định.
Ngày hôm sau, Locke nói với mọi người suy nghĩ của mình.
- Cái gì? Đi du lịch, đi đâu?
Angelina ngạc nhiên hỏi.
- Lục địa Misia chúng ta đã đi qua rất nhiều nơi, ta muốn thăm thú hai đại lục khác, nếu như có thể đi tới trung tâm thế giới của chúng ta là Vu Sư Giới càng tốt.
Locke nói.
Trên lục địa Misia, chỉ có người bản địa sinh trưởng ở Tây phương Tam Đảo mới nói như vậy, từ tầm mắt rộng lớn hơn của các cường giả ở bên ngoài, đây chỉ là một hòn đảo mà thôi.
Tính theo tỷ lệ diện tích, tổng của ba hòn đảo ở Tây phương Tam Đảo chưa đến một phần mười tổng diện tích của Vu Sư Giới ở trung tâm thế giới.
- Ta sẽ đi cùng ngươi!
Angelina lập tức đòi đi theo mà không cần suy nghĩ thêm.
- Không được.
Locke lắc đầu.
- Ngươi rời khỏi Tháp Thánh sẽ rất khó có thể tiến bộ.
Ma Pháp Sư tập trung vào việc học tập và tích lũy kiến thức, du hành công xáo cùng Locke quả thực sẽ mở rộng tầm nhìn, nhưng có thể dự đoán trước việc các Ma Pháp Sư ít thu hoạch được những kiến thức quan trọng.
Tri thức truyền thừa là tư mật, nhất mạch tương thừa, người không có bất kì căn cơ gì ở những địa phương khác như Angelina muốn đạt được tri thức tương ứng sẽ gặp muôn vàn khó khăn.
Đêm đó, lần đầu tiên Angelina “nổi giận” với Locke.
Nàng ta thậm chí còn ngó lơ Locke gọi mình, kệ hắn một mình chạy về phòng.
Chúng nữ an ủi cũng không có tác dụng gì, nói cũng phải, vừa mới an định lại chưa đến một năm vậy mà đã muốn phân ly, có là ai cũng khó mà chịu đựng được.
Chia ly đại diện cho cuộc trùng phùng tốt đẹp hơn, Locke hiểu rất rõ và hắn cũng biết mình đang làm gì, hắn có nguyên do nhất định phải làm như vậy.
Lão Locke, Tia và Akano đều là những người bình thường, sinh mệnh không cao, thậm chí tu luyện thể chất cũng không có, kết quả là tuổi thọ của họ đã được định sẵn giống như những người bình thường.
Phụ thân của Angelina, vị lão quốc vương uy nghiêm, với sức mạnh cường đại của một Kỵ Sĩ thực tập cao cấp khi còn trẻ, chỉ hưởng dương được sáu mươi năm cho đến khi qua đời, điều này thực sự như một hòn đá lớn đè nặng lên trái tim của Locke.
Hắn không muốn phụ mẫu mình ra đi như thế, cũng không muốn Akano bỏ mình đi sớm như vậy.
Mấy tháng gần đây, Akano rất ít khi ngủ chung phòng cùng Locke.
Akano tuổi tác càng lớn, cơ thể nàng càng không thể chịu đựng được phong cách chinh phạt và vóc dáng ngày càng đồ sôi giống Ma thú của Locke.
Tuy không nói ra nhưng Locke vẫn có thể cảm nhận được nỗi sầu muộn trong lòng Akano.
Nàng ta năm nay cũng đã ba mươi lăm tuổi, mặc dù cậy nhờ nhiều mỹ phẩm cứu vãn nhan sắc, thậm chí còn được bồi dưỡng bằng các loại Hoạt hóa chi tinh mang về công hiệu kinh người do Locke mang về, nhưng thể chất yếu đi theo năm tháng của nàng là điều khó có thể thay đổi được.
Nhân loại trên thế giới này thường có tuổi thọ ngắn, ngoại trừ tiêu chuẩn chữa bệnh cực kỳ kém, các phân tử năng lượng hoạt động phổ biến trong không khí cũng phát huy một số tác dụng chưa được nghiên cứu rõ.
Locke hiện đang là một Chuẩn Kỵ Sĩ gần như không vội vã về tuổi thọ của mình, mấy nàng Angelina, Grace cũng theo học ma pháp sở hữu ma lực nên cũng không vội vàng, với sức mạnh và thể lực hiện tại, họ có thể dễ dàng sống đến 70-80 tuổi.
Nhưng Locke vẫn có những người khác để nghĩ tới.
Với tư cách là một Kỵ Sĩ, hắn đang phải đối mặt với tuổi thọ sắp tận, đây là một vấn đề muôn thuở xuyên suốt cuộc đời nhân loại và không có giải pháp.
Vậy thì chuyện gì sẽ xảy ra nếu đột phá đến cấp độ Kỵ Sĩ chính thức? Nếu đặt chân đến một thế giới rộng lớn hơn để du ngoạn khám phá liệu có gì thay đổi hay không? Tại sao các Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư cấp một có thể sống hàng trăm năm? Rốt cuộc ẩn trong đó là sự huyền bí gì?
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận