Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 1086: Huấn Luyện

Chương 1086: Huấn Luyện
"Oa oa! Oa oa!" Locke nhìn Kakarot không ngừng khóc thút thít trên bàn ăn, trên trán hiện lên một đường gân xanh mờ nhạt.
Tính cách hung dữ và tàn nhẫn trước đó của tên tiểu tử này đã đi đâu rồi, tại sao tên hài tử nghịch ngợm này lại thay đổi sang một tính cách khác ngay khi nhìn thấy Memila.
- Sư phụ, người thật quá đáng dù sao thì Kakarot vẫn là một tiểu hài.
Vừa sử dụng dược tề hồi phục xoa lên vết thương ở trên ngực Kakarot một cách cẩn thận, Memila vừa quơ trách sư phụ vô lương tâm của mình.
- Hừ, ngay cả Tiểu Thất cũng đánh không lại, tên tiểu tử này còn yếu kém lắm!
Sau khi trừng mắt liếc nhìn Kakarot, Locke nói.
Luôn hứng chịu tác dụng tinh thần nô lệ hóa của Tu La Tràng từ trước đến nay nên Kakarot vẫn rất kính sợ vị chủ nhân Locke này.
Quả nhiên là sau khi Locke trừng mắt liếc nhìn, tên tiểu tử kia đã ngừng khóc lóc, chỉ ôm lấy Memila và nhìn Locke một cách yếu ớt.
Thấy đệ tử ngoan của mình vì tên hài tử người Saiyan mà quở trách mình, Locke tận tình khuyên bảo.
- Memila ngươi phải phân biệt rõ ràng sự khác biệt trong địa vị của mình và những sinh vật nô lệ này, tên tiểu tử này chỉ là một sinh vật nô lệ được chúng ta nuôi dưỡng mà thôi, không cần phải đối xử với nó tốt như vậy.
- Dù sao thì ta cũng không coi họ là sinh vật nô lệ, sư phụ người không biết cuộc sống trong Tu La Tràng nhàm chán đến cỡ nào, nếu không có bọn người Kakarot ở bên thì từ lâu ta đã không thể chịu đựng được sự cô đơn đó.
Memila nói với Locke đầy uất hận.
Đây quả thực là lỗi của Locke, giam giữ đệ tử của mình trong Tu La Tràng lâu như vậy, nhưng cũng không cón cách nào khác, trong trận chiến vị diện hung ác tràn ngập nguy hiểm, Locke còn không thể đảm bảo an toàn của chính mình thì làm sao có thể phân tâm bảo vệ Memila.
Locke cảm thấy mình đã sai trong mối hận của Memila, hắn không thể nào nổi giận với đệ tử của mình, nhưng hắn có thể chuyển cơn giận của mình qua phía Kakarot.
- Ta không cần những sinh vật nô lệ vô dụng, bắt đầu từ ngày mai tất cả hài tử người Saiyan trong Tu La Tràng đều phải chiến đấu với Hôi Ải Nhân, bọn hắn phải sở hữu năng lực chiến đấu cơ bản càng nhanh càng tốt!
Locke gõ bàn nói và phớt lờ ánh mắt cầu xin của Memila.
Suy cho cùng thì nàng ấy vẫn là một nữ nhân với nội tâm nhu nhược, cho dù Memila được Locke huấn luyện như thế nào, cho dù bàn tay Memila từng dính máu của bao nhiêu kẻ thù, trong một số vấn đề mang tính nguyên tắc, nàng ấy vẫn không thể quyết đoán và tàn nhẫn như nam nhân.
Memila vẫn phải mất một thời gian dài mới có thể trưởng thành trong tương lai.
- Hiện tại có bao nhiêu hài tử người Saiyan có thực lực Thưc Tập cấp nhập môn?
Locke hỏi.
- Tính cả Kakarot thì có mười bảy người.
Memila bĩu môi nói, nàng ấy thường xuyên chăm sóc những hài tử người Saiyan trong Tu La Tràng, nên hiểu rõ tình hình trưởng thành của những hài tử người Saiyan này.
- Vậy thì hãy để những Hôi Ải Nhân có cấp độ Thực Tập cấp nhập môn huấn luyện những hài tử người Saiyan vẫn chưa có sức chiến đấu, để những Hôi Ải Nhân có cấp độ Thực Tập cấp thấp huấn luyện những hài tử người Saiyan có cấp độ Thực Tập cấp nhập môn.
Locke ra lệnh.
- Còn về Kakarot, ta giao nó cho ngươi phụ trách.
Locke quay đầu nói với Hôi Ải Nhân Tiểu Thất đang đứng ở một bên với dáng vẻ cung kính.
Có thiên phú gặp kẻ mạnh sẽ càng mạnh của bộ tộc người Saiyan, Locke tin rằng những hài tử người Saiyan này sẽ thành tài trong tương lai.
Dưới sự huấn luyện cường độ cao như vậy, chắc chắn sẽ có một số hài tử người Saiyan không chịu đựng được gian khổ, cũng có thể có một số tên bị nô lệ Hôi Ải Nhân lỡ tay đánh chết, nhưng đây không phải là vấn đề mà Locke quan tâm.
Cũng là câu nói đó, hắn không cần những sinh vật nô lệ vô dụng, Locke đã tận tình tận nghĩa khi đưa những hài tử người Saiyan này ra khỏi tinh cầu sinh vật số năm, giúp bọn hắn thoát khỏi kết cục bị chết đói.
Tiếp theo, chính là những hài tử người Saiyan này phải cố gắng để báo đáp ơn cứu mạng trước kia của Locke.
Việc này đã được quyết định như vậy, từ trước đến nay trong gia đình này Locke luôn là người nắm quyền, cho dù Memila muốn phản đối cũng không thể nói ra vào lúc này. Nàng ấy phải đợi đến khi tâm trạng Locke khá tốt, mới nói một cách nhỏ nhẹ như vậy sẽ có kết quả tốt hơn.
Sau bữa ăn Memila vào nhà bếp dọn dẹp bát đĩa, Kakarot được coi là hài tử người Saiyan có thiên phú cao nhất trong đám, được Locke quan tâm chăm sóc, đã bị Tiểu Thất kéo ra sân tiếp tục rèn luyện.
Ngồi cùng Ashar, Locke thản nhiên hỏi.
- Khi nào thì chúng ta trở về Tây Phương Tam Đảo?
- Ta phải tìm kiếm một số thông tin ở Áo Thuật Chi Quang của Học viện Thánh Tháp Huy Nguyệt, và còn cần chuẩn bị một số nguyên liệu thường thấy ở đế quốc Aybarut nhưng lại khan hiếm ở Tây Phương Tam Đảo. Những việc đó chắc sẽ mất khoảng một tháng.
Ashar nói.
- Vậy thì một tháng, một tháng nữa chúng ta sẽ xuất phát trở về Tây Phương Tam Đảo.
Locke gật đầu nói.
- Tên hài tử người Saiyan đó.
Ashar ngập ngừng nói.
- Ta muốn nghiên cứu nó.
- Kakarot sao?
Locke chỉ vào tên hài tử nghịch ngợm đang đối đầu với Tiểu Thất trong sân, ngạc nhiên nói.
- Ừ.
Ashar gật đầu, có vẻ như nàng ấy rất hứng thú với Kakarot, tên hài tử còn nhỏ tuổi đã sở hữu thực lựcKỵ Sĩ Thực Tập trung cấp.
- Những nghiêm cứu bình thường thì không thành vấn đề, nếu liên quan đến giải phẫu và thăm dò về mặt linh hồn vẫn là nên đổi một đối tượng nghiêm cứu khác.
Locke đề nghị.
Không chỉ vì cân nhắc đến tâm lý của Memila, mà còn vì Locke cảm thấy tên hài tử người Saiyan này có triễn vọng, nhất là tiềm năng mà nó đã thể hiện vào thời điểm này.
Lông mày nhíu lại, sau một lúc vẻ mặt Ashar thay đổi và nói.
- Được.
Nếu là trước kia Ashar muốn nghiêm cứu cái gì thì nàng ấy chắc chắn sẽ có được nó, nhưng kể từ sau khi phát sinh quan hệ với Locke, hắn ta trở thành nam nhân duy nhất của nàng, nhiều lúc Ashar cũng sẽ đứng ở góc độ của Locke mà suy nghĩ cho hắn.
Locke đã không muốn nàng ấy ra tay với tên hài tử người Saiyan này thì Ashar cũng sẽ dập tắt ý định nghiên cứu tên hài tử người Saiyan này.
Một tháng sau, Locke và Ashar ngồi trên Phù Không Thuyền được cung cấp bởi Tháp Thánh Huy Nguyệt bay đến đế đô Foronto của đế quốc Aybarut.
Đến đó, họ sẽ chuyển sang một chiếc Phù Không Thuyền khác để đi đến hợp chủng quốc Tekolo.
Từ Huy Nguyệt Chi Thành đi đến Foronto, lại từ Foronto đi đến đế quốc Sabos trong nội địa hợp chủng quốc Tekolo, và cuối cùng lại lên Phù Không Thuyền của đế quốc Sabos, cả hai bước vào con đường quay trở về Đông Hải Ngạn.
- Sư phụ, đây là quê hương của người sao?
Đứng trên boong tàu Phù Không Thuyền, nhìn ngắm bờ biển xa xôi và những thành thị phồn hoa của Đông Hải Ngạn ở phía dưới Memila hưng phấn hỏi.
Nàng ấy hưng phấn không phải bởi vì được ngồi Phù Không Thuyền và ngắm nhìn cảnh đẹp, mà là bởi vì được nhìn thấy và tìm hiểu nơi Locke được sinh ra như thế nào.
- Không phải, quê hương của ta ở bên kia.
Locke chỉ về phía bờ biển xa xôi nói, tưởng tượng khi xuyên qua bờ biển vô tận, Locke dường như nhìn thấy ba hòn đại lục đứng lặng im kia.
- Ồ.
Dường như đang suy nghĩ gì đó Memila nhẹ nhàng gật đầu, nàng ấy cũng từng nghe Locke giới thiệu quê hương của Locke là Tây Phương Tam Đảo.
Nhờ vào các mối quan hệ thân thiết trong Tháp Thánh Triệu Hoán tại hợp chủng quốc Tekolo và các thế lực lớn ở Đông Hải Ngạn vào những năm gần đây, bọn người Locke mới có thể dễ dàng kiếm được một chiếc Phù Không Thuyền vừa đúng lúc có việc phải đi đến Đông Hải Ngạn.
Dịch: Alex
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận