Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 461: Địa Vị Cao Thấp

Chương 461: Địa Vị Cao Thấp
- Đường mực nước tàu này một vòng tốn hai kim thuẫn.
Trên bến tàu, một người đàn ông trung niên trông như quan thuế vụ bước tới gần tàu, quan sát đường mực nước của con tàu rồi nói.
Tay lái chính trên thuyền tiếp đãi quan thuế vụ không nói gì mà chỉ dâng hai đồng vàng to bằng ngón tay cái lên.
Mặt trước của đồng tiền vàng là hình ảnh chiếc xe ngựa tượng trưng cho thương mại, mặt sau là hình ảnh lúa mì màu vàng tượng trưng cho lương thực.
Kim tác là loại tiền tệ phổ biến nhất ở khu vực bờ biển Đông này.
Kim thuẫn mà quan thuế vụ yêu cầu là tiền tệ của Vương quốc Manhattan, quốc gia sở hữu bến cảng Mornington, lái chính giao nộp kim tác có giá trị lớn hơn cũng là có ý muốn đút lót.
Hai kim tác tương đương với hai tấm rưỡi (2,5) kim thuẫn nên quan thuế vụ sẽ kiếm được lời.
Sau khi nhìn lái chính với ánh mắt khen ngợi, quan thuế vụ cầm sổ sách ngẩng đầu ưỡn ngực đi đến nơi tiếp theo để thu thuế.
- Không ngờ người bình thường ở bờ biển Đông cũng có quyền lợi lớn như vậy.
Locke sờ cằm kinh ngạc nói.
Đấu khí của lái chính ở trình độ Kỵ Sĩ thực tập cao cấp còn vị quan thuế vụ kia hoàn toàn là một người bình thường nhưng ở đây quan hệ đẳng cấp của họ lại bị đảo ngược.
- Tri thức quyết định vận mệnh.
Một tiếng cảm thán bất ngờ vang lên khiến Locke giật mình.
Có thể lặng im không tiếng động tiếp cận hắn như vậy quả nhiên là Pearson, một vị Ma Pháp Sư chính thức trên thuyền.
Hôm nay vị đại sư này không đội chiếc mũ rộng vành như thường lệ mà khoác lên người một chiếc trường bào của Ma Pháp Sư, một bên mắt mang theo bịt mắt và bên còn lại đeo một chiếc kính gọng đơn, không chỉ không mang lại cảm giác dở dở ương ương mà ngược lại còn khiến Locke cảm thấy thật uyên bác.
Điều này ít nhiều có liên quan đến thực lực Ma Pháp Sư cấp một của Pearson đại sư và tri thức tích lũy mấy trăm năm của hắn.
Cách ăn mặc hôm nay biến hình tượng Ma Pháp Sư chính thức thần bí và khó gần của Pearson đại sư thành một lão nhân trí giả bác học.
Người dựa vào ăn mặc, ngựa dựa vào yên chính là như thế.
Thông qua Pearson đại sư thuận miệng chỉ dẫn Locke mới biết rằng ở khu vực bờ biển Đông này, toán thuật và biết chữ mới là những kĩ năng cần thiết để người bình thường có thể có một cuộc sống tốt đẹp.
Cuộc sống của nông dân ở đây không dễ dàng bởi nơi này không có nhiều ruộng đất màu mỡ cho người dân canh tác.
Kinh doanh và buôn bán là xu hướng chủ đạo ở đây.
Nghĩ đến tập tục xã hội ở nơi này, Locke cũng không cảm thấy khó hiểu khi một người bình thường lại có thể tự tin đến thu thuế của một vị cường giả Kỵ Sĩ thực tập cao cấp.
Thấy lái chính còn nhìn quan thuế vụ với ánh mắt hâm mộ, Locke ôm đầu suy nghĩ chẳng lẽ kiến thức thật sự quyết định vận mệnh sao?
Locke biết rõ trên thuyền chở theo Hoạt Hóa Yêu Tinh nên không chút do dự liền trực tiếp mang theo Christine và Lafite xuống thuyền.
Tháp Thánh phái một vị Ma Pháp Sư chính thức mang nhiều Hoạt Hóa Yêu Tinh tới bờ biển Đông như vậy nhất định là có một giao dịch quyết định, tuy Locke và Tháp Thánh có quan hệ mật thiết nhưng dù sao hắn cũng là một Kỵ Sĩ nên tốt hơn hết là tránh xa loại chuyện này ra.
- Đây là danh thiếp của Thương hội Bryan, nếu ngươi muốn trở về Tây Phương Tam Đảo thì có thể nhờ thương hội này trợ giúp.
Ma Pháp Sư Pearson móc ra một tấm giấy cứng màu bạc đưa cho Locke.
Locke cẩn thận tiếp nhận, xem ra Thương hội Bryan này chính là một nơi bí ẩn mà Tây Phương Tam Đảo bố trí ở bờ biển Đông.
Sau khi từ biệt Pearson đại sư, Locke mang theo hai nữ nhân đi tới đường cái của bến cảng Mornington.
Mặc dù Mornington là một bến cảng nhưng theo quan sát của Locke thì cả diện tích và dân số của nó đã gần ngang bằng với một tỉnh của Đế quốc Omor.
Trên đường có rất nhiều binh lính tuần tra, những binh lính kia đa phần là người bình thường, thỉnh thoảng có hai Nhập môn Kỵ Sĩ thực tập xen vào còn vài đội trưởng dẫn đầu thì có thực lực của Kỵ Sĩ thực tập sơ cấp.
Về điểm này thì trình độ chung của các Kỵ Sĩ loài người ở đây ngang bằng với Tây Phương Tam Đảo hoặc là mạnh hơn một chút.
Ba người Locke bước vào bến cảng Mornington cũng không gây nên sự chú ý của những binh lính tuần tra.
Tuy bọn hắn ăn mặc khác với cư dân nơi này nhưng mỗi ngày bến cảng Mornington đều có hàng ngàn vạn thương đội tàu thủy lui tới nên người dân nơi này thậm chí còn từng nhìn thấy những trang phục khác thường hơn.
Những binh lính này tuần tra trên đường một là phòng ngừa có người gây sự, bởi dù sao bến cảng Mornington cũng là nơi tấc đất tấc vàng nên sẽ có một số kẻ bí quá hóa liều, một mặt khác là tra xét những kẻ lưu lạc không có thân phận và địa vị.
Tuy ba người Locke cũng không có thân phận nhưng từ cách ăn mặc của bọn hắn có thể thấy họ tuyệt đối không phải là những tên ăn mày hay kẻ lưu lạc nên những binh lính này cũng không đến gây rắc rối.
- Ca ca, chúng ta đi đâu trước vậy?
Christine hưng phấn hỏi, mọi thứ trên đường phố Mornington đều khơi dậy sự tò mò của tiểu cô nương.
Nơi này còn có cả cửa hàng ma pháp, ngay cả Đế đô Princeton của Đế quốc Omor cũng có rất ít cửa hàng chuyên phục vụ Ma Pháp Sư như thế này.
- Đi làm thân phận trước rồi đi đổi một ít tiền tệ ở nơi này.
Khu hành chính của bến cảng Mornington nằm ở khu vực phía Đông Nam của thị trấn, đây là khu vực phát triển nhất của bến cảng Mornington, trên mặt đất lát đầy gạch đá cẩm thạch trắng tinh.
- Xin chào, xin hỏi ngài cần thân phận đẳng cấp nào?
Một quan viên ăn mặc chỉnh tề trong một căn phòng nào đó của tòa thị chính hỏi.
Các quan viên làm việc tại tòa thị chính đều có con mắt rất tinh tường.
Khi ba người Locke và Christine vừa bước vào đã triển lộ ra khí chất phi thường qua tư thế bước đi, thần sắc và động tác tinh tế.
Không phú thì quý, đây là đánh giá trong lòng của nhân viên công tác.
Ngoài ra thực lực Chuẩn Kỵ Sĩ của Locke cũng khiến các quan viên này chú ý.
Làm sao mà bọn họ biết được thực lực của Locke? Tất nhiên là do tòa thị chính được trang bị một công cụ có thể đo được thực lực thật sự của người khác.
Vị quan viên tòa thị chính này đã đặc biệt dẫn bọn hắn tới một phòng riêng thảo luận để bày tỏ sự coi trọng.
Thực tế đã chứng minh cách làm của quan viên này vô cùng đúng đắn.
Locke lôi nguyên một rương vàng thỏi từ trong nhẫn không gian ra.
- Ngài muốn tước vị đẳng cấp nào? Tước vị Kỵ Sĩ cần năm ngàn kim tác, Huân tước một vạn, Nam tước hai vạn.
Vị quan trẻ tuổi liếm liếm đôi môi khô khốc nói.
Rương vàng thỏi trước mặt này có giá trị tầm ba vạn kim tác.
- Ta muốn một tước vị Nam tước, số tiền còn lại đổi toàn bộ thành kim tác.
Locke nói từng chữ một.
- Vậy hai vị nữ sĩ này thì sao?
Quan viên trẻ tuổi hỏi.
Bờ biển Đông có tình huống nữ tính có thể kế thừa tước vị và cũng từng có mấy đời nữ đại công tước nổi tiếng chỉ là Locke không biết điều này.
- Cho các nàng thân phận phổ thông là được.
Locke nói.
Bọn hắn đến đây không phải để ngắm cảnh, cần một tầng thân phận chỉ là để phòng ngừa những rắc rối không đáng có mà thôi.
- Được rồi, xin đợi một lát.
Quan viên trẻ tuổi nói.
Bọn hắn làm cái này đã xe nhẹ đường quen, Locke mới chỉ vừa nhâm nhi nửa ly trà thì mọi thứ đã được hoàn thành.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận