Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 447: Bình Cảnh

Chương 447: Bình Cảnh
Qua sang năm, Locke đã bước sang tuổi ba mươi, chính thức rũ bỏ tuổi trẻ và tiến tới tuổi tráng niên.
- Râu lại mọc rồi!
Christine dụi đầu vào cằm Locke, cẩn thận xoa bộ râu của hắn.
- Ngứa.
Locke khó chịu lắc đầu, hắn vừa mới huấn luyện thể lực xong, toàn thân đều là mồ hôi.
- Ngươi có muốn ta cạo giúp ngươi không?
Christine ác ý nói.
- Quên đi, lát nữa cô cô của ngươi sẽ đến cạo râu cho ta.
Locke từ chối, cô nương này kỳ quái đến mức có lúc ngay cả Locke cũng không thể chống đỡ được.
- Hừ, biết ngay là sủng ái cô cô mà.
Christine mất bình tĩnh.
Sau khi bước sang tuổi ba mươi, Locke thiếu đi sức sống của tuổi trẻ, nhiều thêm sự điềm tĩnh.
Loại khí chất điềm tĩnh này cực kỳ nguy hiểm đối với một tiểu cô nương như Christine.
Không chỉ Christine mà vô số cung nữ trong cung đều hy vọng đượcThân Vương điện hạ sủng ái.
Trong giới quý tộc, việc nạp thiếp là thị nữ trong nhà là chuyện rất bình thường, nhiều gia đình thường dân cố gắng hết sức để gửi nữ nhi vào những gia đình quý tộc với mong muốn rằng một ngày nào đó sẽ được quý tộc sủng ái, bay lên nhành cao.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ rèn luyện sức mạnh đã được thiết lập cố định, Locke mặc thường phục bước đến huấn luyện.
Để đảm bảo hoàn cảnh huấn luyện thoải mái và yên tĩnh, trong phủ Thân Vương có nhiều phòng huấn luyện và phòng minh tưởng, Locke và mấy nữ Angelina không hề giảm tốc độ tu luyện trong những năm sau khi trở về nước.
Như một tùy tùng, nàng đi theo Locke đến cửa phòng huấn luyện, sau khi nhìn Locke bước vào phòng, Christine ngọt ngào nói:
- Ca ca, ta đợi ngươi ở bên ngoài.
Locke xua tay tỏ ý đã hiểu, lúc đầu còn thúc giục cô gái Christine chăm chỉ học tập, nâng cao đấu khí chiến đấu và kiến thức ma pháp của mình.
Không ngờ rằng tất cả những điều này đều là dư thừa, tài năng đặc biệt của Christine không bằng Locke trên con đường Kỵ Sĩ, cũng không bằng Angelina trên con đường Ma Pháp Sư, nhưng tốc độ thăng tiến trên hai con đường lại khiến cho đám người kinh ngạc.
Cho đến nay, Christine đã trở thành Kỵ Sĩ thực tập trung giai và đã chạm đến ngưỡng cửa của một Ma Pháp học đồ trung cấp, việc duy nhất còn lại để thăng cấp thành Ma Pháp Sư trung cấp chính là tích lũy ma lực.
Vì sao trình độ đấu khí của Christine có thể cao hơn ma pháp một bước, điều này không thoát khỏi liên quan đến Locke mỗi ngày chăm chỉ không ngừng dạy bảo.
Trong phòng tu luyện, xung quanh rải rác những ngọn đèn huỳnh quang nhỏ, có hàng chục viên huỳnh quang để chiếu sáng, thể hiện mức độ xa hoa.
Ngồi khoanh chân trên tấm đệm gấm rồimở một tay ra, trong tay Locke liền xuất hiện một lọ thuốc có màu sắc kỳ lạ.
- Chỉ còn lại một nửa thôi.
Locke thở dài.
Sau khi trở về từ Tháp Thánh, một số chiếc nhẫn không gian của Locke chứa đầy lọ thuốc huấn luyện của chính bản thân hắn.
Tháp Thánh xứng đáng là thánh địa có số lượng Ma Pháp Sư đông nhất và chất lượng cao nhất. Đủ loại thuốc bình thường hiếm thấy dù có sức mạnh của quốc gia Faustain cũng khó làm ra, nhưng ở đây thì đi đâu cũng thấy bán.
Loại thuốc quý giá mang tên “tinh ngân” này được Locke mua để giúp hắn vượt qua bình cảnh tu luyện của mình.
Kỵ Sĩ chính thức khó đột phá hơn tưởng tượng, ngay cả khi Locke có được kinh nghiệm của nhiều Kỵ Sĩ cấp một khi họ thăng cấp và có đủ thuốc tu luyện.
Sự tiến bộ mang tính đột phá luôn ở rất xa.
“Quay lại quốc khố chọn thứ gì đó đi.”
Locke nghĩ thầm.
Hiện tại là lúc sử dụng tài nguyên và đẳng cấp, thay đổi về lượng sẽ dẫn đến thay đổi về chất, Locke không tin sử dụng nhiều thuốc như vậy lại không giải quyết được bình cảnh.
Vẫn là đấu khí công pháp ở mức trung bình, đây là nguyên nhân chính khiến Locke hiện tại gặp khó khăn trong việc vượt qua bình cảnh.
Đấu khí Hùng Ưng chắc chắn có thể được xếp vào hàng giữa trong số tất cả các công pháp đấu khí tầm trung.
Nhưng nó chỉ ở tầm trung thôi.
Chưa kể toàn bộ lục địa Misia, ngay cả ở vương quốc Faustain, cũng có một số loại đấu khí nổi trội hơn đấu khí Hùng Ưng.
Việc thay thế công pháp đi kèm với rủi ro và tác dụng phụ rất lớn, chỉ ở giai đoạn Kỵ Sĩ nhập môn mới vào mới có thể thay đổi thuộc tính đấu khí của mình với một cái giá tương đối nhỏ.
Nếu Locke muốn chuyển đổi đấu khí của mình, hắn chỉ có thể làm được điều đó bằng cách đạt đến Kỵ Sĩ chính thức, dựa vào sự kiểm soát tuyệt đối của Kỵ Sĩ chính thức đối với năng lượng trong cơ thể và nhục thân mạnh mẽ hơn của hắn.
Nửa năm sau, tại một phiến sâm lâm nhỏ bên ngoài thành phố Flor.
Locke chỉ mặc áo giáp da chậm rãi bước ra ngoài cõng một con Cự Xỉ Dã Trư nửa tấn trên lưng.
Khó mà trách được lại có rất nhiều Kỵ sĩ thực tập cao cấp và Chuẩn Kỵ sĩ đều mắc kẹt ở giai đoạn trước khi trở thành Kỵ sĩ chính thức.
Sau sáu tháng tu luyện, Locke hiểu rằng chỉ có thực chiến mới là con đường đột phá phù hợp nhất cho bản thân.
Nhớ đến trường hợp hắn cùng Angelina đi sứ sang các quốc gia láng giềng vào năm ngoái, mặc dù không chăm chỉ luyện tập nhưng vẫn có tiến bộ rõ rệt, cho nên trong lòng Locke đã hạ quyết tâm và ra một chủ ý.
- Ca ca! Cô cô gọi huynh về nhà ăn tối!
Christine mặc váy màu cam chạy đến bìa sâm lâm gọi lớn.
Mấy tháng trước, Kristen đã đột phá trở thành Ma Pháp học đồ trung cấp, dưới sự hướng dẫn của hai tiền bối Angelina và Grace, nàng đã nhanh chóng nắm được nhiều loại ma pháp thực dụng của một Ma Pháp học đồ trung cấp.
“Tật Phong Thuật” kết hợp với “Khinh Thân Thuật” đã bổ sung cho sức mạnh Ma Pháp học đồ trung cấp của Christine, bây giờ chỉ tính riêng tốc độ nhanh hay chậm, đến mức ngay cả Locke cũng khó bắt kịp nha đầu này.
Cũng chính bởi vậy mà Grace đã giao cho Christine nhiệm vụ gọi Locke về nhà mỗi ngày.
Từ Phủ Thân Vương ở thành phố Flor đến khu rừng hẻo lánh bên ngoài thành phố, đoạn đường xa như vậy mà tiểu cô nương vẫn chạy mỗi ngày không biết mệt.
- Hôm nay Lafite hầm canh Tuyến Xà, ca ca chúng ta mau về ăn nhanh đi.
Christine vừa nhìn thấy Locke liền chạy tới kéo tay hắn.
- Được, để ta giải quyết con mồi này đã.
Locke nói.
Với kích thước của con Cự Xỉ Dã Trư, chỉ với một chiếc nhẫn không gian của Locke không thể nhét vừa, nhưng nhiều hơn một chiếc nhẫn thì chắc chắn đủ, Locke sẽ phân nó thành nhiều mảnh rồi bỏ vào bên trong là được.
Mức năng lượng sinh mệnh của con Cự Xỉ Dã Trư này gần như đã đạt tới mức độ Sinh Vật Ma Hóa, nếu Locke không giết chết nó và cứ để nó phát triển thêm vài năm nữa thì có lẽ tương lai bên ngoài thành phố Flor sẽ lại có thêm một mối nguy nữa hoành hành.
Locke thiết nghĩ mang con thú này về nấu súp cho phụ mẫu chắc hẳn sẽ rất bổ dưỡng.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận