Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 573: Nhiệm Vụ Săn Giết

Chương 573: Nhiệm Vụ Săn Giết
Nhiệm vụ này không khó, nhưng chủ yếu là tốn thời gian và công sức, họ cần truy lùng một gia đình Ngũ nhãn Lang Chu trong khu rừng rậm, tên Ma Pháp Sư cấp một của Tháp Thánh kia yêu cầu mười hai nhãn cầu của Ngũ nhãn Lang Chu để tạo ra một loại trang bị ma pháp nào đó.
- Sau khi nhiệm vụ này hoàn thành, ta dẫn ngươi đến vương quốc Franza chơi chút nha?
Hals thấy không có ai chú ý đến mình nên liền nhảy lên cây kề vai sát cánh nói với Locke.
Càng tiếp xúc với Hals lâu, Locke càng cảm thấy tên này là giống một kẻ đầu óc ngu si tứ chi phát triển.
- Nếu nhiệm vụ này có thể hoàn thành trước tháng 11, ta có thể đi cùng các ngươi nửa tháng.
Lock híp mắt, bình tĩnh nói.
- Trước tháng 11? Chắc chắn rồi!
Đôi mắt của Hals xoay tròn láo liên, vỗ bụp Locke một cái rồi hưng phấn nói.
Shelley và những người khác cũng tỏ vẻ hứng thú
- Nhắc mới nhớ, ta cũng đã năm năm chưa về.
Shelley nhéo tóc của mình nói.
- Không biết đám Băng Ngư mà ta nuôi trong sông hộ thành thế nào rồi. Nếu còn nhiều, ta sẽ đãi ngươi ăn.
Arnold cười ngốc nghếch nói.
Họ đều là người Franza, đến đế quốc Omor dốc sức gây dựng sự nghiệp.
Trước kia, mỗi mười năm họ lại về Franza một lần để thay lượt trông coi vương quốc với các Kỵ Sĩ cấp một ở lại.
- Ở Franza có rất nhiều thứ thú vị. Phụ nữ Franca cũng nổi tiếng ở các nước xung quanh về trí tuệ. Nếu ngươi không chê, ca ca có thể tặng cho ngươi vài mỹ nhân làm thị nữ.
Hals giả điệu bộ anh lớn, cười đùa nói với Locke.
- Chuyện đó để sau tính.
Locke nhún vai.
Hắn không biết Franza có cái gì nổi tiếng trứ danh, nhưng hắn nghe nói Franza nổi tiếng là nghèo, đó lại là đất nước của băng và tuyết, ai mà biết được “thứ thú vị “ mà Hals nói lại được tạo ra từ khối băng nào ?
Locke yêu cầu phải hoàn thành nhiệm vụ này trước tháng 11 vì cuối tháng 12 hắn dự định sẽ về nhà đón năm mới cùng những người phụ nữ của hắn.
Angelina gửi tin nhắn từ Tháp Thánh muốn hắn dành thời gian đến đó một chuyến, hơn nữa còn căn dặn rất kỹ, nhắc hắn chuẩn bị lễ vật.
Lễ vật? Dành cho Ma Pháp Sư Keira và Ma Pháp Sư Ashar?
Khi Locke đến Tháp Thánh vào tháng 4 năm nay, chẳng phải hắn vừa tặng cho Ma Pháp Sư Keira một viên Tinh Thạch Năng Lượng quang hệ hiếm có và tặng Ma Pháp Sư Ashar vài cuốn sách ma thuật mà hắn mới thu thập được hay sao?
Locke gãi đầu, không hiểu lắm Angelina muốn biểu đạt điều gì trong tin nhắn ma pháp.
Hai ngày sau, trong một hang động tối tăm nhất ở sâu trong rừng, Locke và những người khác cuối cùng cũng chặn lại được mục tiêu của nhiệm vụ lần này.
Ngũ nhãn Lang Chu Vương vung nanh đe dọa nhưng không hề khiến năm tên Kỵ Sĩ cấp một sợ hãi. Mà ngược lại, Locke đọc được cảm xúc sợ hãi và sốt ruột trong đôi mắt của nó.
Đằng sau Ngũ nhãn Lang Chu Vương là hai con Lang Chu giống cái có kích thước nhỏ hơn, lớn khoảng chừng bằng một con nghé bình thường.
- Xem ra lần này có thể góp đủ mười hai con mắt của Ngũ nhãn Lang Chu rồi, lần này ta lên trước nhé?
Jean chơi đùa với tàn nguyệt loan đao, vẽ lên không trung một đường cong xinh đẹp.
Trong ánh đao phùn trào ra đấu khí, hơi thở tử vong như đến gần ngay trước mắt.
- Tùy ngươi, chúng ta tốc chiến tốc thắng!
Shelley không phản đối.
Chỉ là một con Nhập Giai Ma thú, hai con Chuẩn giai Ma thú cộng thêm hơn mười con Ma thú cấp cao, thật sự chưa đủ để nàng phải coi trọng.
Jean không nói nhảm nữa, hai tay cầm đao xông tới, Arnold và Hals theo sát phía sau, sự ăn ý mà họ đã bồi dưỡng được sau bao trận chiến khiến họ không cần bận tâm đối thủ trước mặt mạnh hay yếu.
Một chọi một? Một cuộc đấu tay đôi? Đừng đùa, loại đạo đức tốt đẹp của Kỵ Sĩ vẫn hay được ca tụng đó chỉ tồn tại trong sự khuếch đại và tưởng tượng của các quý tộc mà thôi.
Nếu thật sự có một Kỵ Sĩ nào cao thượng như vậy thì Locke có thể chắc chắn hắn sẽ sống không lâu.
Nhóm ba người của Jean hung hăng lao đến theo đội hình tam giác tiêu chuẩn, công thủ bổ sung. Loại trận hình này mà chỉ dùng để đối phó với mấy chục con Ma thú yếu thế thì cũng hơi có phần bắt nạt kẻ yếu.
Locke cùng Shelley cũng không nhàn rỗi, một người núp trong bóng tối quan sát xung quanh, đề phòng biến cố có thể xảy ra, còn một người thì bay ra khỏi hang để 'Canh gác'.
- Gia tộc Ngũ nhãn Lang Chu được Liệt Diễm Ngạo Sư che chở, Điện Đường Kỵ Sĩ các ngươi không có tư cách giết chúng ta.
Lưỡi đao đoạt mệnh đang ở ngay trước mắt nhưng điều đầu tiên Ngũ nhãn Lang Chu Vương làm không phải là chiến đấu phản kháng mà là nói ra những lời chọc tức người khác.
- Hừ, chỉ là một gia tộc Ma thú do Nhập giai Ma thú cầm đầu mà cũng dám kiêu ngạo, biết điều thì giao mười hai con mắt ra đây ta còn có thể tha cho ngươi một mạng.
Jean khinh thường nói.
Để đảm bảo sự đa dạng giống loài và quá trình tiến hóa của các loài được diễn ra lành mạnh, Tháp Thánh và Điện Đường Kỵ Sĩ đã nhiều lần chính thức nghiêm cấm các Kỵ Sĩ cấp một và Ma Pháp Sư cấp một trở lên săn bắn quá mức các sinh vật bản địa.
Tất cả Ma thú chuẩn giai trở lên mà chưa từng làm tổn thương nhân loại đều là tài nguyên quý giá của Tây Phương Tam Đảo, là kho gen phong phú.
Tất cả số Ma thú trước kia Locke từng xử lý đều đã từng là tội phạm làm hại con người, bị Điện Đường Kỵ Sĩ truy nã. Còn nhiệm vụ lần này thì lại có thành phần lách luật, làm giàu phạm pháp ở bên trong.
Thế cho nên Shelley mới phải chuyên môn ra ngoài cửa động 'Trông chừng'.
Tên Ma Pháp Sư thuê họ có lẽ cũng vì không muốn mạo hiểm nên mới không tự mình làm mà thông qua con đường tắt nào đó tìm đến họ.
- Liệt diễm Ngạo Sư thì sao? Ngươi cảm thấy chúng ta sẽ sợ nó à?
Trong mắt đám liều lĩnh của Điện Đường Kỵ Sĩ, Ma thú cấp hai siêu giai Liệt Diễm Ngạo sư không phải là mối đe dọa lớn, cho dù sau này sự việc bị bại lộ, Liệt Diễm Ngạo sư tìm đến Điện Đường Kỵ Sĩ thì đã sao?
Chẳng lẽ Điện Đường Kỵ Sĩ sẽ vì xoa dịu cơn giận dữ của một con Siêu giai Ma thú mà xử tử năm Kỵ Sĩ chính thức hay sao?
Cùng lắm là họ sẽ phải nộp phạt một khoản tiền khiến họ xót ruột cho Liệt Diễm Ngạo sư, hoặc là sẽ bị ném tới vị diện khác làm không công hai năm cho Điện Đường Kỵ Sĩ.
Tại Tây Phương Tam Đảo, rất nhiều pháp luật, pháp lệnh đều không hoàn hảo, đặc biệt là luật lệ áp dụng đối với những cường giả cấp một trở lên.
Việc lợi dụng sơ hở để lách luật là điều rất phổ biến, kể cả bộ quy tắc nổi tiếng của Tháp Thánh không phải là không thể vượt qua.
Dịch: Thanh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận