Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 885: Những Kẻ Làm Loạn

Chương 885: Những Kẻ Làm Loạn
Rừng Gor là là một khu rừng nhỏ nằm giữa thành Evra và thành Emmanuelle, bên trong nhiều mãnh thú và Ma thú cấp thấp, là nguyên nhân chủ yếu hấp dẫn những nhà mạo hiểm đến thành Evra và thành Emmanuelle.
Ma thú cấp cao nhất ở đây cũng chỉ là một con thạch quy Chuẩn giai. Con rùa này có trí tuệ cao giống như số tuổi thọ của nó nên những năm này nó không làm điều gì có hại cho người bình thường, lại thêm nhận được sự bảo hộ của Tháp Thánh nên cho tới nay nó vẫn bình an vô sự.
- Đại sư, sao ngươi lại dành nhiều thời gian vào ban ngày như vậy ?
Có lẽ do cứ mãi đi đường quá nhàm chán nên Locke thuận miệng hỏi.
Nếu là trước kia, Ashar sẽ hoàn toàn không để ý tới câu hỏi vô tri vô nghĩa này của Locke, nhưng kể từ khi hắn đánh nhau một trận với Ashar tại Princeton, có lẽ là nàng đã chấp nhận thân phận 'Muội phu' của Locke nên đôi khi vào những lúc có tâm trạng không tệ cũng có thể trả lời hắn mấy câu.
Nhưng hôm nay, Ashar rõ ràng đang có tâm trạng rất tệ.
Ngoại trừ việc tài liệu ma pháp mà mình muốn không tìm được, một nguyên nhân lớn khác nữa là mùi rượu nồng nặc trên cơ thể Locke lúc trước.
Ashar cùng Keira không hổ là tỷ muội ruột thịt, Keira thì có bệnh thích sạch sẽ cực kỳ nghiêm trọng, còn Ashar thì cực kỳ ghét mùi rượu. Khi ở Princeton, Locke còn hơi khắc chế một chút nhưng còn ban ngày hôm nay thì hiển nhiên là đã uống say.
Đến mức mà vị đại Ma Pháp Sư cấp hai này phải mở ra một tấm khiên ma thuật để chắn mùi rượu trên người Locke cho đến khi mùi rượu hoàn toàn tan biến.
Thấy Ashar không muốn trả lời mình, Locke chỉ nhún vai, hẳn là không ai có thể hiểu rõ tính cách của Ashar hơn chính hắn.
Thành Emmanuelle và thành Evra cũng cách một khoảng không xa, về cơ bản thì nơi đó cũng là một thành trấn sát biên giới phía đông của Vương quốc Fussen. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, họ sẽ ở lại thành Emmanuelle nghỉ chân một ngày rồi tiếp tục đi về phía đông.
Đế Quốc Sybots nơi Telina sở tại là một trong số ít đế quốc lớn ở hợp chủng quốc Tekolo. Nó nằm ở vùng nội địa của hợp chủng quốc Tekolo, hai người muốn đến Đế Quốc Sybots thì phải đi qua khoảng bảy hoặc tám vương quốc cỡ vừa và nhỏ.
Bay được nửa đường, Locke đang chuẩn bị bay ra khỏi rừng Gur thì bỗng chậm lại, hắn vừa đột nhiên ý thức được bản thân hình như đã làm rơi mất thứ gì đó.
Là thanh dao găm kia!
Locke dùng tinh thần lực lục tung nhẫn không gian lên nhưng hắn vẫn không thể tìm thấy thanh dao găm quen thuộc. Một cảm giác nóng nảy dần xông thẳng lên đầu hắn.
Thanh dao găm đó chỉ phù hợp với Kỵ Sĩ thực tập cao giai là đã hết mức, Địa Kỵ Sĩ như Locke vẫn giữ nó tất nhiên là bởi giá trị cất giữ của nó cao hơn giá trị thực tế.
Đó là thanh dao găm đã chứa đựng những ký ức nhiệt huyết thời kỳ niên thiếu mười mấy tuổi của Locke, nó cũng đồng thời là sợi ràng buộc duy nhất của Locke với cha mẹ đã khuất và tỷ tỷ Ria.
Đến bây giờ, trong số tất cả những người phụ nữ của Locke, người duy nhất có địa vị tương đối đặc thù chính là Ria, ở một khía cạnh nào đó, tình cảm của Locke dành cho Ria vượt qua cả Angelina và những người phụ nữ khác.
- Đại sư, có lẽ ta phải quay lại một chuyến.
Locke dừng lại nói.
Bởi vì mất đi dao găm, lúc này Locke có chút nóng nảy, hơi thở cũng bắt đầu dần dần trở nên bất ổn.
Trong rừng Gor bên dưới, tất cả các Ma thú cảm nhận được uy áp của
Locke đều rơi vào hoảng loạn.
Hỗn loạn bắt đầu xâm chiếm rừng Gor.
Lão Thạch Quy, Ma thú được xem như bá chủ của Rừng Gor đã sống tám trăm năm giờ cũng chỉ có thể rút đầu vào mai rùa vừa run lẩy bẩy trong khi hi vọng rằng người đàn ông mạnh mẽ vô danh này sẽ nhanh chóng rời khỏi rừng Gor.
Đây chính là nguyên nhân tồn tại quy tắc của Tháp Thánh và Điện Đường Kỵ Sĩ. Nếu không có quy tắc rõ ràng để áp chế, mỗi một kẻ cấp một trong đám cường giả có cấp độ sinh mệnh siêu phàm này đều là đạn hạt nhân hình người, chỉ hơi mất kiểm soát một chút cũng là có thể dẫn đến kết cục hủy thiên diệt địa.
- Có chuyện gì ?
Giọng nói lạnh lùng của Ashar đáp lại.
Đêm nay ánh trăng rất đẹp, ánh nguyệt quang thuần khiết chiếu lên áo choàng đen của Ashar khiến nàng lấp lánh mỹ lệ như tinh linh trong đêm tối.
- Ta đánh rơi một thứ ở thành Evra, hẳn là thất lạc ở quán rượu kia, ta cần trở về tìm một chuyến.
Locke nói.
Có tinh thần lực khổng lồ của sinh vật cấp hai chống đỡ, chỉ trong nháy mắt, Locke đã xác định được nơi dao găm có khả năng rơi xuống nhất.
- Ta nhất định phải trở về nhìn xem.
Locke nhấn mạnh nói, mặc dù hắn nhìn thấy đôi mày Ashar nhíu lại bất mãn.
Trên bầu trời, một nam một nữ nhìn nhau mấy giây, sau đó Ashar nghiêng người nói:
- Vậy thì đi nhanh lên. Ta đợi ngươi ở đây.
- Được, ta nhất định sẽ về trước bình minh.
Locke để lại lời này sau đó lao về hướng thành Evra.
Lần này, tốc độ của hắn tăng lên đến cực hạn.
- Này, đại ca, trên người con nhóc kia thật sự có trang bị ma pháp sao?
Trong một con hẻm tối tăm ở khu dân cư phía tây bắc thành Evra, bốn nhà thám hiểm mặc áo giáp da màu vàng tụ tập lại xì xào bàn tán nói.
- Đúng vậy, đại ca, đây chính là trang bị ma pháp mà ngay cả đám Kỵ Sĩ thực tập trung giai cũng không mua nổi, sao có thể xuất hiện trong tay một con nhóc người thường được.
- Có khi nào là tên Drach đó nhìn nhầm hay không?
- Không có khả năng, lão Drach đó không dám lừa ta!
Mạo hiểm giả đang đứng giữa có dáng dấp cường tráng nhất nói, hắn đeo một thanh đoản kiếm ngang hông, vẻ mặt đầy dữ tợn. Nhưng điều khiến ba tiểu đệ của hắn tin phục là người đàn ông này có thực lực tập sự cấp thấp.
Drach là một Triệu Hoán Sư mới nhập môn Triệu Hoán Sư học đồ đã có vài lần hợp tác với đội bốn người của họ. Bốn người họ từng hộ tống Drach đến vùng ngoài của Rừng Gor để thu thập thực vật ma pháp.
Ba tên tiểu đệ cũng có thực lực thực tập nhập môn, còn tên đội trưởng cường tráng thì có thực lực thực tập cấp thấp. Với thực lực như vậy tiểu đội này có thể được xếp ở vị trí trung thượng trong số hàng trăm đội mạo hiểm ở thành Evra.
Năm nay, bốn huynh đệ Ngân Lang Chi Nha này tụ họp lại tại khu bình dân ở phía tây bắc hẻo lánh này là do nhận được một lời nhắc nhở mịt mờ của tên triệu hoán học đồ nhập môn.
- Trên người con nhóc kia không có dao động của đấu khí, dao động ma pháp thì càng không có khả năng tồn tại, lão Drach nói nếu có thể cầm trang bị ma pháp đó đến cho hắn, thì hắn sẽ trả thù lao là năm mươi kim tệ.
Người đàn ông cầm đầu hung hãn nói.
Đối với đám mạo hiểm giả, việc giết người cướp của là chuyện thường xảy ra. Ở bên ngoài thành phố, họ có thể làm bất cứ điều gì họ muốn bằng sức mạnh của mình, chỉ có khi ở trong thành Evra, có vị thành chủ đại nhân đưa ra luật pháp nghiêm ngặt, có đội hộ vệ với thực lực không thể khinh thường, tiểu đội Ngân Lang chi nha của bọn hắn mới phải cân nhắc một chút xem bản thân có đủ tư cách hay không.
- Đại ca, hay là chúng ta chỉ cướp được đồ là được rồi, đừng làm gì đến mạng người. Đây là ở trong thành, nếu chúng ta mà bị đội hộ vệ bắt thì coi như xong đời.
Một đồng đội muốn lui quân.
- Ngu xuẩn! Nếu con bé đó đi ra ngoài nói lung tung thì tất cả huynh đệ chúng ta đều xong đời! Trừ khi ngươi muốn không bao giờ trở lại thành Evra.
Tên thủ lĩnh mắng.
- Năm mươi kim tệ đủ cho chúng ta sống thoải mái một năm!
Dịch: Thanh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận