Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 464: Ma Kiếm Sĩ

Chương 464: Ma Kiếm Sĩ
Trong một chiếc bình trong suốt lớn cỡ bàn tay có một con cua (bàng giải) màu đen không thể cử động.
Đây chính là Ma Chiểu Giải hay đúng hơn là ấu thể Ma Chiểu Giải, đây cũng là vật phẩm trân quý nhất trong đám tạp vật này.
Cuối cùng Locke cũng cảm nhận rõ ràng tại sao Angelina thường xuyên nó với hắn rằng: “Ma Pháp Sư học tập chẳng khác gì đang đốt tiền.”
Ngay cả công chúa của một vương quốc cũng cảm thấy đốt tiền vậy thì đó thực sự là đốt tiền.
Từ khi xuống tàu hai ngày trước đến hôm nay thì chi phí sinh hoạt của Locke còn chưa đến một kim tệ nhưng vài “vật dụng nhỏ” nhỏ mà Christine mua lại tốn những mười bảy kim tệ.
Nếu không phải Locke mang theo vài chiếc nhẫn không gian giúp hắn có thêm tự tin thì hắn cũng lo lắng mình “không nuôi nổi” Christine.
Tất nhiên “không nuôi nổi” chỉ là nói đùa, Locke vốn dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng nên đối với hắn tiền bạc chỉ là vật ngoài thân, tiêu hết thì kiếm lại là được.
Nữ nhân viên cửa hàng vừa phổ cập tri thức cho Locke thấy hắn không chỉ mang nhẫn không gian mà tiêu mười mấy kim tệ cũng không hề chớp mắt thì không khỏi nghĩ thầm: “Đây chẳng lẽ là công tử ca của gia đình quý tộc nào đó sao?”
Bởi vì danh hiệu quý tộc có thể mua được bằng tiền nên quý tộc ở khu vực bờ biển Đông này tuy khá phổ biến nhưng cũng có giới hạn.
Tuy nhiên giữa các quý tộc cũng phân chia cấp bậc.
Quý tộc lâu đời có cơ nghiệp được truyền thừa mấy trăm năm tất nhiên sẽ vượt xa tước vị Kỵ Sĩ có thể mua bằng mấy ngàn kim tệ.
Nữ nhân viên cửa hàng thông minh này đã tưởng tượng Locke là một con em quý tộc xuất thân từ một đại gia tộc ra ngoài dạo chơi.
Nàng cảm thấy dung mạo của bản thân không tệ, hơn nữa còn là một Ma Pháp Học Đồ “tôn quý” nên nếu có thể lọt vào mắt xanh của vị công tử ca này hơn nữa xảy ra chuyện gì thì ... cũng không cần làm nhân viên cửa hàng trải qua những ngày tháng cực khổ như vậy.
Tuy tư duy của nữ nhân viên cửa hàng rất nhanh và trí tưởng tượng cũng rất phong phú nhưng đáng tiếc Locke sẽ không xảy ra chuyện gì với nữ nhân viên cửa hàng bình thường này, chỉ riêng Christine và Lafite cũng đã đủ để hắn hưởng thụ.
Đột nhiên Locke tự hỏi trong lòng liệu Angelina các nàng đưa Christine và Lafite đến có phải là do sợ hắn ra ngoài một mình sẽ đi trêu hoa ghẹo nguyệt hay không.
Loại chuyện này không có gì để xác minh nên Locke cũng không suy nghĩ ra.
Không nghĩ ra thì không nghĩ nữa, Locke vẫy tay dẫn theo Lafite và Christine rời khỏi cửa hàng ma pháp “Siểm Quang Chi Gia” này, bỏ lại nữ nhân viên cửa hàng với ánh mắt như đang nhìn kim chủ ở phía sau.
Siểm Quang Chi Gia? Đây hẳn là một cửa hàng thuộc sở hữu của tổ chức Siểm Quang Chi Tử mà nữ nhân viên kia gia nhập phải không?
Locke nhìn những cửa hàng ma pháp mọc san sát nhau trên con phố này và tự hỏi liệu có bao nhiêu gốc rễ phức tạp nằm sau những cửa hàng này.
Đi qua con phố thương mại chiếm một phần ba toàn bộ phía Tây bến cảng Mornington là Công Hội Ma Pháp Sư nằm ngay giữa phố khiến người ta chú ý.
Locke mang theo hai nữ nhân bước vào công hội Ma Pháp Sư, thứ đầu tiên đập vào mắt hắn lại là hai Á Nhân nữ tính chỉ cao bằng hai phần ba người bình thường.
- Xin hỏi ta có thể phục vụ gì cho ngài?
Hai Á Nhân nữ tính khom người khẽ hỏi.
Ồ, vậy mà Công Hội Ma Pháp Sư này lại sử dụng sinh vật vị diện khác làm nữ lang tiếp tân, còn khí phái hơn cả Điện Đường Kỵ Sĩ ở Đế quốc Omor lúc trước.
Tuy Locke không nhìn ra hai nữ tính Á Nhân này là sinh vật gì những có thể chắc chắn rằng các nàng không phải nhân loại của Vu Sư giới thông qua ba chiếc sừng nhỏ nhô ra sau tai và những đường vảy cá hai bên cánh tay.
- Chúng ta tới đánh giá trình độ Ma Pháp Sư.
Locke thay mặt Christine nói.
Hai Á Nhân đều rất thông minh nên nghe vậy liền liếc nhìn Christine phía sau Locke tỏ vẻ đã hiểu.
Một Á Nhân tiếp tục đứng gác bên ngoài cửa còn Á Nhân còn lại thì dẫn theo ba người vào Công Hội Ma Pháp Sư.
Không biết vì sao hai Á Nhân này có thể nhìn ra đây là lần đầu tiên ba người Locke đến Công Hội Ma Pháp Sư nhưng tất nhiên Locke sẽ không từ chối sự phục vụ chu đáo này.
Nữ Á Nhân chỉ cao một mét và dọc đường đi cũng rất ít khi ngẩng đầu lên nên trông vô cùng nhỏ bé.
Khi nữ Á Nhân mang bọn hắn đến trước một căn phòng thì nàng mới cúi chào rồi quay trở lại quầy lễ tân.
Locke gõ gõ cửa, đợi đến khi bên trong truyền ra tiếng “Mời vào” thì hắn mới đẩy cửa bước vào.
Ngồi trước mặt hắn là một Ma Pháp Sư mặc áo bào đen cùng một cuốn sách trên mặt bàn, có lẽ trước khi Locke bước vào thì vị Ma Pháp Sư này đang đọc sách.
- Kỵ Sĩ sao?
Ma Pháp Sư áo bào đen nhướng mày nhìn Locke.
- Đúng vậy, đại sư.
Locke gật đầu nói, hắn gọi một tiếng “đại sư” không phải vì Ma Pháp Sư ở bờ biển Đông có địa vị cao quý mà vì vị Chuẩn Ma Pháp Sư trước mắt này cũng chỉ cách cấp một một bước như hắn.
Không có gì là sai khi một Kỵ Sĩ gọi một vị Ma Pháp Sư cùng cấp bậc là đại sư.
Mọi người đều là cường giả chuẩn cấp nên tất nhiên vị Ma Pháp Sư này cũng có thể nhìn ra thực lực thực sự của Locke.
Cảng Mornington cũng không nổi tiếng trong hàng chục bến cảng ở bờ biển Đông nên bình thường rất hiếm khi gặp được cường giả cấp một, ngay cả cường giả chuẩn cấp như bọn hắn cũng chỉ có hai mươi người.
Từ khi nào lại có thêm một Kỵ Sĩ như vậy? Trong chớp mắt Ma Pháp Sư áo bào đen đã nghĩ đến rất nhiều thứ.
- Có chuyện gì không?
Mọi người đều cùng cấp bậc nên vị Ma Pháp Sư này cũng buông xuống sắc mặt và kiên nhẫn hỏi.
Đúng là địa vị của Ma Pháp Sư ở bờ biển Đông tôn quý hơn Kỵ Sĩ nhưng có thể đạt được đến địa vị này thì đâu có ai là ngu ngốc, dù sao thêm một người bạn cũng tốt hơn là thêm một đối thủ.
- Ta cùng muội muội đến đánh giá trình độ Ma Pháp Sư.
Locke chỉ vào Christine bên cạnh.
Ma Pháp Sư áo bào đen vừa quay đầu lại nhìn thì liền thay đổi sắc mặt.
- Các hạ đến từ gia tộc Ma Kiếm Sĩ sao?
Ma Pháp Sư áo bào đen dò hỏi.
Locke không biết gia tộc Ma Kiếm Sĩ là gì nên không dám nhận bừa mà chỉ giữ im lặng.
Việc tùy tiện hỏi về xuất xứ của gia tộc khác cũng không hợp quy củ nên vừa hỏi xong Ma Pháp Sư áo bào đen đã cảm thấy hối hận, cũng may Locke không trả lời nên chuyện này xem như qua.
Bởi vì bọn họ tới đây để đánh giá trình độ Ma Pháp Sư nên sau khi nhận một kim tệ làm phí xử lí từ Locke thì Ma Pháp Sư áo bào đen đưa cho Christine một biểu mẫu để nàng đến sát vách tham gia kiểm nghiệm.
Sát vách có tất cả bảy tám Ma Pháp Sư tham gia kiểm nghiệm nên phải chờ rất lâu mới đến lượt Christine, Locke để Lafite trông coi Christine rồi quay về phòng Ma Pháp Sư áo bào đen tiếp tục trò chuyện với vị Ma Pháp Sư này.
Các Ma Pháp Sư rất hiếm khi trò chuyện cùng Kỵ Sĩ nhưng Locke vốn không giống người thường.
Trong năm sáu năm ở chiến tranh vị diện, mỗi ngày Locke đều giao tiếp với rất nhiều Ma Pháp Sư mà trong đội ngũ Tháp Thánh trước kia hắn cũng thân quen với mấy vị Chuẩn Ma Pháp Sư.
Mới đầu trò chuyện Ma Pháp Sư áo bào đen còn khá mâu thuẫn với thân phận Kỵ Sĩ của Locke nhưng sau khi trò chuyện một hồi thì lại có thể cười nói vui vẻ với hắn, ngay cả bản thân Ma Pháp Sư áo bào đen cũng không chú ý đến điều này.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận