Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 629: Bại Lộ

Chương 629: Bại Lộ
Kho tên lửa nằm trong quân doanh dần dần mở nắp giếng, một vật thể hình trụ có đầu đạn màu đỏ thẫm từ từ nhô ra khỏi mặt đất.
Ngọn lửa ở đáy tên lửa phát ra tiếng “ầm ầm”, sau khi được chỉ huy cấp trên cho phép thì tên lửa đạn đạo đối không mẫu thứ hai có mã số EI301 của Hoa Quốc đã bay khỏi kho giếng.
Tên lửa lượn trên bầu trời vài vòng rồi bay về phía một đám mây trên bầu trời đen nhánh.
Mười lăm giây sau, ở một tầng mây xảy ra một vụ nổ lớn.
Do có tầng mây che chắn nên người dân bình thường ở thành phố Thượng Nguyên không phát hiện vụ nổ này, chỉ là đêm hôm đó thành Thượng Nguyên xuất hiện mưa nhỏ ở vài nơi và một số người có thể cảm nhận được mặt đất hơi rung chuyển.
Ngày hôm sau, các bản tin ở thành phố Thượng Nguyên vẫn diễn ra như thường lệ chỉ là trong vài phút cuối của bản tin, người dẫn chương trình giới thiệu ngắn gọn rằng đêm qua ở thành phố Thượng Nguyên đã xảy ra một trận mưa nhân tạo quy mô nhỏ và có một trận động đất mạnh 2,1 độ richter cách thành phố Thượng Nguyên mấy trăm cây số.
Trong một khu rừng trên phiến núi nhỏ nào đó bên ngoài thành phố Thượng Nguyên, Locke đang thê thảm nằm trong một hố sâu đen nhánh.
“Phi!” Locke toàn thân cháy đen phun ra một cục đờm đặc rồi chịu đựng đau đớn chật vật đứng dậy.
Hắn tựa vào một thân cây uống hai lọ dược tề khôi phục, nhe răng trợn mắt nói:
- Thật sự không thể coi thường sức mạnh của một vị diện vi hình.
Hắn có đấu khí nhưng khoa học kỹ thuật của người ta cũng không phải nặn bằng bùn.
Sau khi ở căn cứ quân sự kia hai ngày, cuối cùng Locke cũng biết được sơ bộ tri thức cao tầng mà người bình thường không biết đến của vị diện này.
Mọi việc đều thuận lợi nhờ tinh thần lực vậy mà tối qua lại bị lật thuyền, khi hắn đang thao túng đoàn trưởng tối cao của doanh địa kia tiết lộ tài liệu mật thì một cửa sổ cao cấp hiện lên từ trong máy vi tính, yêu cầu đoàn trưởng này trò chuyện bằng video.
Locke bất đắc dĩ chỉ có thể mệnh lệnh đoàn trưởng kia làm theo, một người phụ nữ trưởng thành đeo gọng kính đen xuất hiện ở cửa sổ máy tính, cũng không biết làm thế nào mà nữ nhân kia lại phát hiện nhưng sau khi nói chuyện hai câu với đoàn trưởng thì nàng lập tức đóng cửa sổ hội thoại và khóa quyền truy cập của Locke.
Lúc này Locke mới nhận ra là mình đã bại lộ.
Sau đó chính là sự hỗn loạn.
Cấp trên trực tiếp thông qua một số kênh kiểm soát nhất định để quản lý căn cứ quân sự này, sau khi bị bại lộ Locke không chỉ bị các loại vũ khí công suất cao liên tục tấn công mà phía bên kia còn liên lạc với chỉ huy quân sự cấp cao của tỉnh Tấn để đạt được quyền sử dụng tên lửa đạn đạo địa đối không EI301.
Cũng nhờ lần thoát hiểm trong gang tấc này mà Locke thăm dò được lực lượng thực sự của vị diện này.
Thứ đầu tiên hắn phải gánh chịu là một quả mìn ẩn được điều khiển từ xa trong quân doanh, sức sát thương khi nổ của quả mìn ẩn chỉ bằng mức năng lượng Hỏa Cầu Thuật của Ma Pháp học đồ trung cấp phóng ra nên nó thậm chí còn không phá vỡ được đấu khí hộ thuẫn của Locke.
Đợt công kích thứ hai là ba quả lựu đạn phóng tên lửa vác vai RPG, hỏa lực ở cấp độ này thực sự không tầm thường, nó suýt chút nữa đã phá tan đấu khí hộ thuẫn của Locke khiến hắn sợ đến toát mồ hôi lạnh, đánh giá sơ bộ thì vũ khí này có mức năng lượng chuẩn giai.
Locke biết rõ tình thế không ổn liền co cẳng bỏ chạy dù sẽ bị bại lộ năng lực phi hành nhưng kết quả vẫn rất bi thảm.
Một tên lửa đạn đạo địa đối không EI301 trực tiếp tiễn hắn về nhà, đồ chơi kia hẳn là định vị vệ tinh nên dù hắn cố gắng thế nào cũng không tránh được vì vậy hắn đành trốn trong tầng mây và kích phát toàn bộ đấu khí để chống lại.
Mức năng lượng này hoàn toàn đã đạt đến cấp một đỉnh phong.
May mắn thay Đấu Khí Cuồng Phong mà Locke đang tu luyện là một trong những loại đấu khí tốt nhất của Vu Sư giới nên sau khi bị tên lửa bắn trúng thì đấu khí hộ thuẫn của Locke bị vỡ tan và đấu khí trong cơ thể cũng giảm đi một phần ba.
Cũng may lần này hắn không bị trọng thương gì, tuy làn da toàn thân cháy đen nhìn rất đáng sợ nhưng kỳ thực không có gì nghiêm trọng.
Đấu khí bị tiêu hao nhiều nhất cũng đã khôi phục kha khá sau khi hắn uống hai lọ dược tề khôi phục.
Hắn không dám ở chỗ này lâu, sau khi bị bại lộ tối qua thì hắn đã thay đổi một hình dạng mới, cái này cũng thực sự linh hoạt, hẳn là quân đội vị diện này vẫn chưa biết toàn bộ năng lực của Locke nên cũng không phải nhận thêm đả kích.
Hơn nữa sau khi bộc phát cực hạn Đấu Khí Phong Hệ thì tốc độ của hắn có thể sánh ngang với tên lửa và nhanh chóng xuyên qua những đám mây dày đặc để thoát khỏi trói buộc của vệ tinh.
- Trước hết về nhà tu dưỡng một hồi, chờ ồn ào qua đi lại đi thử thêm lần nữa.
Locke lẩm bẩm nói, hắn vẫn chưa hết hi vọng.
Hắn biết rõ bên trên tên lửa đạn đạo thì còn có tên lửa xuyên lục địa và bom hạt nhân, mặc dù những người nắm quyền ở Hoa Quốc khó có thể sử dụng những vũ khí này nhưng ai mà biết được.
Lúc này Locke tin chắc rằng tên lửa xuyên lục địa chắc chắn có mức năng lượng bộc phát của sinh vật cấp hai, mà dựa theo quỹ đạo phát triển của vị diện vi hình thì vũ khí hạt nhân đại diện cho sức mạnh tiên tiến nhất của vị diện này phải có mức năng lượng của sinh vật cấp ba.
“Khụ, khụ.” Locke phun ra một ngụm máu rồi bước nhanh về thành Thượng Nguyên, lần này hắn cũng không dám bay vì sợ lại bị bại lộ.
Cùng lúc đó, trong một biệt thự có vị trí đẹp nhất trong khu biệt thự được bao quanh bởi những ngọn núi phía Tây thành Thượng Nguyên, Mã Hiểu Hiểu mặc một bộ quần áo thường ngày ở nhà đang nằm trên sofa nhàm chán bấm điều khiển TV từ xa.
- Hiểu Hiểu, ngày mai là khai giảng rồi mà ngươi còn chưa đến trường học báo cáo sao?
Một vị trung niên đeo kính mang lại cho người ta cảm giác ôn nhu tao nhã ngồi bên kia sofa nói.
Người đàn ông trung niên có nước da tái nhợt và mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ cầm tờ báo buổi sáng trong tay nhìn nữ nhi bảo bối của nàng.
- Aida, ngày mai mới khai giảng, cũng không phải hôm nay.
Mã Hiểu Hiểu lăn qua lăn lại trên sofa đá chân nói.
Người đàn ông trung niên cũng không biết nên làm gì với nữ nhi nghịch ngợm này, hắn giả vờ đọc báo một lúc rồi giơ tay lên nhìn đồng hồ nói:
- Ta nhớ ra rồi, hôm nay mẹ ngươi đi họp ở tỉnh Ký trở về, giữa trưa chúng ta sẽ ra ngoài ăn một bữa ngon để đón gió tẩy trần cho mẹ ngươi.
- A! Hôm nay mẹ ta trở về!
Mã Hiểu Hiểu nhảy dựng lên.
Trong gia đình này, chủ gia đình không phải lão ba giữ chức vụ tương đối cao trong bộ máy quan liêu ở tỉnh Tấn, cũng không phải Mã Hiểu Hiểu nàng mà là lão mụ của Mã Hiểu Hiểu.
Mỗi lần lão mụ nàng về nhà thì nàng và cha đều phải nghe theo mẹ.
Nếu để lão mụ biết rõ hôm nay nàng còn chưa đến trường học thì nàng chắc chắc không có quả ngon để ăn.
- Cha, vậy hiện tại ta liền về trường học!
Mã Hiểu Hiểu nhanh như một cơn gió chạy về phòng ngủ thu dọn đồ đạc.
- Nha đầu này~
Nam nhân trung niên cười nhẹ.
Mã Hiểu Hiểu nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi kéo vali bước ra ngoài, khi bước tới cửa thì nàng vuốt mái tóc đuôi ngựa cửa mình nói:
- Lão ba, hay là ngươi nhờ Lưu thúc đưa ta đi? Như vậy giữa trưa ta liền có thể đến trường học và báo bình an cho ngươi rồi.
- Lưu thúc của ngươi vẫn còn phải làm việc, làm sao có thời gian đưa ngươi đến trường học.
Người đàn ông trung niên nói với giọng điệu hòa nhã, hắn nói chuyện luôn luôn từ tốn như vậy.
Sau đó dường như hắn nhớ ra điều gì đó liền đổi giọng nói:
- Ta nhờ Tiểu Trần đưa ngươi đi.
- Trần ca sao...
Mã Hiểu Hiểu có chút không vui bĩu môi.
- Đi nhanh đi, đến trường nhớ gọi điện báo bình an cho ta.
Người đàn ông trung niên xua tay nói với nữ nhi.
- Được.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận