Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 1132: Địa Khu Darville

Chương 1132: Địa Khu Darville
Đối với các nam Kỵ Sĩ mà nói, những sinh vật nữ nhân dưới cấp một cuối cùng chỉ là đồ chơi của bọn hắn, đồng thời cũng không thể trở thành bạn đời, bởi vì chỉ riêng tuổi thọ đã là một khoảng cách khó để có thể vượt qua.
Trong số hai mươi nữ nhân, những người được Nicolas xem như thê tử chỉ có bảy nữ Kỵ Sĩ.
Hai người trong số họ có thực lực của Địa Kỵ Sĩ và năm người còn lại có thực lực của Kỵ Sĩ cấp một.
Trước đây, Locke có lẽ sẽ bội phục về thực lực và phong cách tác chiến hung hãn của Nicolas, nhưng bây giờ Locke còn bội phục tài tán gái của gia hỏa này hơn.
Nữ Kỵ Sĩ là giống loài hiếm thấy, đặc biệt là nữ Kỵ Sĩ cấp một trở lên đều là mặt hàng chạm tay có thể bỏng, ấy thế mà gia hỏa Nicolas này rất khá, một mình hắn chiếm bảy người.
Nếu không phải phần lớn nữ nhân của Locke đều là Ma Pháp Sư thì hắn đã sớm bị tên trọc đầu này vượt qua.
- Ngươi sẽ không hốt gọn một mẻ nữ Kỵ Sĩ trong đại đội của ngươi đi chứ?
Locke nghi ngờ thấp giọng hỏi.
Danh tiếng của Nicolas trong Quân đoàn Hắc Diệu Thạch cũng không tốt, gia hỏa này luôn thích đùa bỡn những nữ Kỵ Sĩ và cấp trên cũng vì chuyện này mà đã không ít lần dạy dỗ hắn.
Kỵ binh đại đội của Nicolas cũng là quân đoàn duy nhất trong toàn bộ Quân đoàn Hắc Diệu Thạch không có nữ Kỵ Sĩ.
- Ừm... gần như là vậy.
Nicolas sờ lên cái đầu trọc của mình và đáp một cách không biết xấu hổ.
Hơn nữa, Locke còn có thể nghe được cảm giác đắc chí trong lời nói của gia hỏa này.
- Ngươi thật lợi hại!
Locke giơ ngón tay cái lên với Nicolas.
Thực tình thì ngoại trừ việc Nicolas có tướng mạo trông khá già và không có tóc, thì những phương diện khác đều không thể bắt bẻ.
Hắn có thực lực, có bối cảnh, tính cách lại rất tốt, không gàn dở, chỉ cần các nữ Kỵ Sĩ bỏ qua cái đầu không có tóc của hắn, họ vẫn có thể chấp nhận Nicolas ở những phương diện khác.
Chưa kể đến Nicolas cao hai mét năm và cường tráng như một con gấu, có thể thỏa mãn thể chất biến thái của các nữ Kỵ Sĩ.
Hai người trêu ghẹo cười đùa chỉ là trò tiêu khiển cho bữa tiệc tối, mấy bình rượu Rum quý báu được nuốt vào bụng, Locke và Nicolas nhanh chóng kề vai sát cánh trò chuyện.
Locke kể về trải nghiệm của hắn tại vị diện Saiyan và vị diện Số Mã, Nicolas cũng nói về biểu hiện của hắn trong các cuộc chiến tranh trước đây trên vị diện khác, dù sao thì cả hai người đều có thể nói khoác bản thân ngưu bức dường nào, cũng không sợ da trâu bị đâm thủng vì nơi này không có người ngoài.
Sau này, khi biết được “sự tích anh hùng” của nhau, Locke và Nicolas thực sự cảm thấy có chút chung chí hướng ý vị.
- Trời ơi, ngươi thực sự có sáu lão bà là Ma Pháp Sư!
Nicolas sợ hãi than lên.
- Ngươi cũng không tệ, có bảy lão bà Kỵ Sĩ cấp một, ta chưa thấy ai lợi hại hơn ngươi!
Locke cũng khen ngợi Nicolas một câu.
Hắn quay lại nhìn về phía các nữ Kỵ Sĩ đang ngồi trò chuyện với Christine và Lafite, gia hoả Nicolas thực sự rất giỏi trong việc tuyển lão bà, bảy nữ Kỵ Sĩ này mỗi người đều xinh đẹp hơn người, hoàng mập yến gầy theo cách riêng của mình. Không có gì ngạc nhiên khi Nicolas bị vắt kiệt sức lực đến mức rụng hết tóc.
Và trong bảy nữ Kỵ Sĩ, Locke cảm thấy có một người sắp đột phá thành Địa Kỵ Sĩ.
Đến lúc đó, có ba lão bà là Địa Kỵ Sĩ, cũng không có gì lạ khi Nicolas lại trở nên nghèo túng như vậy.
- Nàng kia sắp đột phá Địa Kỵ Sĩ sao?
Locke chỉ vào một nữ Kỵ Sĩ ít nói chuyện.
Thực lực của nữ Kỵ Sĩ này không hề yếu, ngoại hình cũng được, nhưng trong số các “tỷ muội” thì nàng có vẻ khá câu nệ, mà ngược lại không ai có thực lực bằng nàng.
- Nàng là thê tử nhỏ nhất mà ta mới thu được mười năm trước. Nàng có thiên phú rất cao, nhưng lại khá ngại ngùng. Dù ta có cố gắng khuyên bảo thế nào thì nha đầu này vẫn luôn giữ bộ dáng như vậy.
Nicolas thở dài nói.
Locke khẽ gật đầu, hắn chợt nhớ tới Nicolas muốn đến địa khu Darville tìm Hắc Ma Pháp Sư để giao dịch, chỉ để lấy dược tề tấn thăng cho lão bà.
- Nhân tiện, ngươi vẫn định đến địa khu Darville à?
Locke thuận miệng hỏi.
- Đi, đương nhiên muốn đi. Ta vốn đã dự định là cuối tuần sẽ đi. Nhưng huynh đệ ngươi đã tới đây, vậy ngày đi sẽ lùi lại. Ta sẽ dẫn ngươi đến Curren chơi một chút.
Nicolas cười nói.
Tính cách của Nicolas rất phù hợp với tính của Locke, nhất là biểu hiện nghĩa khí của hắn lúc này.
- Cuối tuần ta cũng không có việc gì làm, ta có thể cùng ngươi đi đến địa khu Darville.
Locke nói.
Trước đó, Locke đã cự tuyệt lời mời của Nicolas.
Bây giờ lại đổi ý, nguyên do là Bruno đại sư phải mất nửa năm đến một năm mới có thể gom góp quân đội, cái nữa là Locke đã xác định Nicolas là bằng hữu nên quyết định làm thân hơn với Nicolas, cho nên ít nhiều Locke cũng nên quan tâm tới hắn hơn chút.
Hơn nữa, Locke cũng có hứng thú nhất định đến Hắc Ma Pháp Sư được mọi người nhắc đến trong Vu Sư Giới.
Lời nói của Locke khiến Nicolas cảm khái rất nhiều, những huynh đệ trong quân đoàn Hắc Diệu Thạch không muốn cùng hắn mạo hiểm đi đến địa bàn của Hắc Ma Pháp Sư, chỉ có Locke là sẵn lòng đi cùng hắn. Trong lòng Nicolas đã ghi nhớ kỹ ân huệ to lớn của Locke.
Năm ngày sau, Christine và Lafite tạm thời ở lại phủ Bá tước, còn Locke và Nicolas rời khỏi Curren, bay đến biên giới phía tây nam của đế quốc Belem.
Nicolas còn có quân hàm đại đội trưởng của quân đoàn Hắc Diệu Thạch, hai người cưỡi Phù Không Thuyền quân dụng của đế quốc Belem suốt chặng đường, không những không tiêu hao một Năng Lượng Tinh Túy nào mà Phù Không Thuyền còn bay nhanh lạ thường.
Chưa đầy nửa tháng, cả hai đã đến biên giới phía Tây Nam của Belem.
Một số Long Kỵ Sĩ cấp hai đang làm nhiệm vụ ở biên giới nhìn Locke và Nicolas một cách kỳ lạ.
Mục đích của việc rời khỏi ranh giới này ai cũng biết, nhưng hiện tại đế quốc cùng lúc khai chiến với ba vị diện nên khá là mẫn cảm, hai vị Thiên Kỵ Sĩ này không sợ vi phạm vào điều cấm kỵ sao?
Mấy tên Long Kỵ Sĩ nhanh chóng thả hai người Locke ra, sau khi bay khỏi biên giới một lúc, Locke hỏi:
- Nói đến đây, tại sao ngươi lại gấp gáp muốn đưa dược tề đột phá cho thê tử của mình? Hãy đợi đến khi cuộc chiến vị diện này kết thúc không được sao?
- Ta cũng muốn đợi cuộc chiến tranh này qua đi, nhưng nửa năm trước ta đột nhiên nhận được chỉ lệnh từ phía trên, yêu cầu ta chuẩn bị ra trận từ vài năm đến vài chục năm. Có trời mới biết ta sẽ bị đưa đi đâu, trước tiên ta phải thu xếp ở nhà ổn định đã!
Nicolas vẻ mặt đau khổ nói.
Dịch: Mthu
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận