Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 655: Kinh Ngạc

Chương 655: Kinh Ngạc
Hạt châu đen sâu thẳm ẩn chứa ánh sao đã bị vỡ thành nhiều mảnh, cho dù Locke có gắn lại những mảnh vỡ thì cũng khó có thể kích hoạt tấm khiên Phụ Năng Lượng bên trong.
Nếu không có tấm khiên Phụ Năng Lượng bảo vệ, hắn có thể vượt qua cơn bão năng lượng và đến được cửa sổ thời không sau cơn bão hay không thì đó vẫn còn là một ẩn số.
Từ sau khi chuyển sang tu luyện Cuồng Phong đấu khí, Locke cực kỳ tự tin vào thực lực của bản thân, hiện tại tổng lượng Đấu Khí của hắn đã nhiều gấp 1,5 lần so với trước đây, cường độ Đấu Khí thì gấp 2,1 lần Hùng Ưng đấu khí. Hiện tại, nếu đối đầu với 'Gấu đen' Hals thì dù không thắng hắn cũng có thể cầm hoà.
Không phải Kỵ Sĩ cấp một nào cũng tu luyện được đấu khí mạnh mẽ như Locke.
Mong là vị diện này có thể pha loãng được Phụ năng lượng của cơn bão năng lượng đến một mức độ nhất định, Locke chỉ có thể hy vọng như vậy.
Cơn bão năng lượng được hình thành từ vị diện cấp thấp thâm lam Ngục Hỏa, mà Trái đất chỉ một vị diện vi hình, cuối cùng nó có thể hấp thụ toàn bộ số phụ năng lượng này hay không thì chỉ có thể đợi thời gian chứng minh.
Sau khi trở lại thành phố Thượng Nguyên của tỉnh Tấn, Locke phớt lờ những ánh mắt ngạc nhiên của nhóm người Trương Đồng, nhốt mình ở trong phòng suốt cả một buổi chiều.
Đến bữa tối, cuối cùng thì Locke cũng ra khỏi phòng, hắn nói với Trương Đồng:
-Thế lực của phái Mao Sơn các ngươi ở tỉnh Tấn có thể giúp ta lấy được một lượng lớn khoáng thạch sắt thép không? Tốt nhất là cung cấp được thêm một không gian kín nữa.
Trương Đồng sững sờ một lát rồi nói:
-Được, Nhị sư thúc của ta ở ngay thành phố Thượng Nguyên , ta sẽ thử liên hẹ nhờ hắn giúp.
-Được, nhưng phải nhanh lên!
Locke nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
Nếu không thể dựa vào hạt Phụ Năng Lượng Tụ Biến Châu bị vỡ này, có thể cơ thể của hắn sẽ phải trực tiếp vượt qua cơn bão năng lượng mà không có bất kỳ thứ gì bảo vệ để tìm được cửa sổ thời không.
Hắn không có quá nhiều tự tin vào máu thịt cơ bắp của mình, trong nhẫn không gian còn một ít nguyên liệu từ vị diện Thâm lam Ngục Hỏa, còn có một mảnh da của Hỏa Tích cấp một. Locke muốn dùng chúng cộng thêm lượng lớn sắt thép để chế tạo một bộ áo giáp có khả năng bảo vệ tốt.
Locke không có năng lực chế tạo được Ma hóa khải giáp nhưng muốn làm một bộ giáp bình thường thì vẫn làm được. Còn việc liệu bộ khải giáp có chất liệu cao cấp nhất nhưng không có ma pháp trận này có thể có tác dụng đến mức nào thì ngay bản thân hắn cũng không biết được.
Dù sao thì có còn hơn không, Locke muốn chuẩn bị sẵn sàng cho mọi trường hợp.
Trương Đồng vừa gọi điện thoại cho sư phụ hắn xong thì bên kia cũng đồng thời vang lên một tiếng gõ cửa.
Locke liếc mắt ra hiệu cho Trương Linh. ý bảo nàng đi mở cửa, sau đó hỏi Trương Đồng:
-Nhị sư thúc của ngươi nói sao?
-
-Nhị sư thức nói đêm nay có thể gặp ngươi, nhưng hắn muốn dẫn theo một người. Có vị quan chức cao cấp của quân đội muốn gặp ngươi.
Trương Đồng thuật lại toàn bộ lời của sư thúc.
-Quân đội? Chẳng lẽ là…
Lực lượng quân đội duy nhất mà Locke từng đụng độ là của tỉnh Tấn.
Trương Đồng cười khổ nói:
-Đúng vậy. Chính là vị tư lệnh quân đội đó. Hắn rất có hứng thú với thực lực Trúc Cơ kỳ của ngài, muốn mời chào ngài tham gia lực lượng quân đội đặc biệt.
-Là Nhị sư thúc của ngươi khai ra ta ?
Locke liếc mắt nhìn nói.
-Đoàn sư thúc của ta chắc chắn không phải loại người như vậy. Ta thề. Chắc hẳn là quân đội đã phát hiện ra điều gì đó.
Trương Đồng thề thốt cam đoan.
-Được rồi, gặp một lần mà thôi, cũng không phải chuyện gì nghiêm trọng. Ta cũng đang muốn hoà giải với quân đội. Lúc trước ta đã quá liều lĩnh.
Locke nói.
Biết hắn có thực lực cấp một mà vị tư lệnh quân đội đó vẫn dám đến gặp hắn, điều này chứng tỏ hắn ta là một kẻ to gan kiêu ngạo hoặc là một người can đảm có chí khí. Ở khoảng cách gần như vậy, nếu Locke muốn giết hắn thì có trăm tên bộ đội đặc chủng thì cũng chỉ vô dụng
Thấy thái độ của Locke tốt như vậy khiến Trương Đồng cũng thở ra nhẹ nhõm trong lòng. Hắn chỉ sợ làm phật lòng vị cường giả này khiến cả môn phái cũng gặp phải tai hoạ. Lửa giận của một vị trúc cơ chân nhân không phải thứ mà môn phái nho nhỏ như Mao Sơn có thể chịu được.
Vẫn nên để chính phủ tự giải quyết đi thôi, Trương Đồng nghĩ thầm trong lòng. Chức hộ pháp của Locke ở Mao Sơn chỉ là một danh hiệu xuông, đối với Mao Sơn có lợi nhưng cũng vừa có hại. Nếu Locke và quân đội Hoa quốc hợp tác trực tiếp, phái Mao Sơn ở đằng sau cũng có thể nhặt nhạnh được chút ít ích lợi.
Hiện giờ, nhìn thấy vô số bảo bối mà Locke từng lấy ra, Trương Đồng đã hâm mộ đến đỏ cả mắt. ViênTinh Thạch Năng Lượng mà Locke cho hắn, hắn tự thấy mình dùng thì đáng tiếc, dự định mang viênTinh Thạch Năng Lượng này về Mao sơn đưa cho sư phụ dùng.
Phải công nhận rằng Trương Đồng đúng là một người đồ đệ tốt, lúc nào cũng suy nghĩ cho sư phụ mình.
Bên kia, Trương Linh cũng vừa mở cửa. Người xuất hiện bên ngoài khiến nàng kinh ngạc đến mức che miệng, không nói lên lời.
-Locke đại ca đã về chưa? Ta phải chọn mất cả buổi chiều mới mua được bộ quần áo này đấy.
Giọng nói của Mã Hiểu Hiểu từ ngoài cửa truyền đến.
Trương Linh còn chưa kịp trả lời, Mã Hiểu Hiểu đã tự nhiên bước vào.
“ cộc cộc cộc “ âm thanh giày cao gót vang lên, Locke quay đầu nhìn lại.
-Phụt!! Ngươi đang mặc cái kiểu gì vậy?
Locke mở to mắt, chỉ vào Mã Hiểu Hiểu và ngạc nhiên hỏi.
-Thế nào? Đẹp đúng không?
Mã Hiểu Hiểu hất mái tóc đuôi ngựa, làm ra một tư thế hết sức quyến rũ.
Váy ngắn, tất lụa, bốt da cao gót, trong cái thời tiết lạnh lẽo sắp bước vào cuối đông này, Mã Hiểu Hiểu chỉ vì mặc bộ quần áo cho Locke xem mà đúng là bất chấp.
Đương nhiên nhìn rất đẹp, nhưng Locke sẽ không nói ra điều đó, Locke sắp bó tay với cô gái này luôn rồi, hắn chỉ vào Mã Hiểu Hiểu nói:
-Ngươi mặc cái gì vậy? Không thấy lạnh sao? Mau đi thay đồ đi!
-Không đổi! Người ta biết rõ ngươi thích phong cách này.
Mã Hiểu Hiểu tinh quái nói.
Vừa nói, nàng còn dùng lưỡi liếm đôi môi đỏ gợi cảm, dùng giọng điệu oán trách nói với Locke:
-Người ta nhìn thấy hết rồi nhé. Nãy giờ ngươi liếc nhìn đùi của ta không dưới ba lần.
-…..
Sự táo bạo của Mã Hiểu Hiểu khiến người già đã sống hơn bốn mươi năm như Locke bỗng cảm giác không chịu đựng nổi.
Có lẽ vì cảm thấy kiểu tóc đuôi ngựa làm hỏng hình tượng của mình nên Mã Hiểu Hiểu lại đạp lên đôi ủng da, “ cộc cộc cộc “ đi đến phòng ngủ của Trương Linh, dùng gương trang điểm tháo dây buộc tóc ra, dùng lược chải vài lần cho đến khi thành mái tóc xoã vai xinh xắn đáng yêu.
Dịch: Thanh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận