Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 206: Hang Động

Chương 206: Hang Động
Ngày hôm sau, Locke từ chối lời đề nghị cử một đội dân binh của phụ mẫu Ailian, cả hai cưỡi ngựa đến lãnh thổ Felice lân cận.
Kể từ sau khi bữa tiệc tối qua kết thúc, Locke đã không nhìn thấy Tử tước Simac và nhi tử của hắn, chắc hẳn là đã tự động rời đi rồi. “Nhiệm vụ” lần này Ailien nhờ hắn giúp cản thương đã coi như được giải quyết xong xuôi, bây giờ bọn họ chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của Học viện.
Khác với bộ váy dài màu trắng thướt tha dịu dàng trong bữa tiệc ngày hôm qua, Ailian hôm nay giống như Locke, trên người mặc áo giáp bán thân, bên hông đeo một thanh trường kiếm, chân đi ủng sắt chuẩn Kỵ sĩ.
Thể lực của Kỵ sĩ thực tập mạnh hơn người thường rất nhiều, đừng nhìn Ailian là nữ nhân mà vội khinh thường, hiện giờ nàng đang mặc một bộ giáp xích nặng ít nhất 10 cân trên thân, thế nhưng trông vẫn tương đối thư thái. So với vẻ ngoài thanh tú ngày hôm qua, người đẹp hôm nay có sự lột xác về phong cách.
Locke cũng đã từng chứng kiến việc thay đổi phong cách thường xuyên của Lafite, cho nên đối với sự thay đổi giữa hai trạng thái của Ailian cũng không lấy làm quá ngạc nhiên, phản ứng cũng không cao trào, mà chính thế lại càng khiến cho cô nàng vẫn luôn âm thầm quan sát biểu cảm của Locke cực kỳ phiền muộn.
Nhắc đến tiểu thị nữ Lafite của Grace, nàng ta mà mặc áo giáp và cầm trường kiếm, thì đích thị là một nữ anh hùng, còn khi cởi bỏ bộ giáp và mặc trang phục thị nữ, lại biến thành một nữ hầu gái rất dễ thương.
Về mặt ngôn ngữ mà nói, Locke đã hơn Lafite rất nhiều rồi, nhưng chỉ giới hạn về phương diện ngôn ngữ mà thôi. Hắn chẳng có hứng thú tán tỉnh gái nhà lành trước mặt hai nàng Grace và Akano chút nào.
Trong hang động tối tăm và sâu thẳm, Locke cầm viên huỳnh thạch đi ở phía trước, nối theo sau là Ailian, không những thế còn phải ôm lấy cánh tay hắn ta mới chịu.
Locke thấy Ailian sợ bóng tối như vậy bèn bấm bụng nghĩ, trông dáng bộ này là sợ bóng tối rồi, thật sự không hiểu tại sao nàng ta lại chọn cho mình nhiệm vụ như thế này.
- Nếu như ngươi sợ hãi thì ra ngoài trước đi, điều tra xong ta sẽ trở ra tìm ngươi.
Locke dừng lại, dù sao cũng không làm được gì, bất đắc dĩ nói với Ailian như vậy, nàng ta đi theo cũng chỉ vướng víu chân tay, thà là ở lại còn hơn.
Trên mặt Ailian đầu tiên là lộ ra vẻ kích động, sau đó nàng lại nhìn về phía lối ra thân bất khả trắc, chỉ lộ ra chút ánh sáng nhàn nhạt, cuối cùng lại quay sang nhìn Locke, xoắn xuýt hồi lâu mới nói:
- Không được, ta muốn ở cùng ngươi!
Vừa nói lòng bàn tay nàng vừa dùng lực siết chặt hơn một chút.
Locke yên lặng nhìn Ailian ôm cánh tay của mình chặt như gấu túi, chỉ có thể nghiêng người chậm rãi đi vào trong động, cái hành động tinh tế che chở Ailian đằng sau lưng càng khiến cho một người vốn sợ bóng tối như Ailian cảm động vô cùng.
Nàng thận trọng dò từng bước theo Locke đi sâu vào trong hang, không ngờ rằng bên trong thực sự được cất giấu càn khôn.
Không gian bên trong hang động âm u tối tăm, cây thấp âm trầm, thạch nhũ tí tách tích đông lấy nước phía xa.
Locke khẽ chạm vào cành lá trên cái cây lùn, hắn chưa từng nhìn thấy gân lá phân nhánh kỳ lạ như vậy.
Ailien cũng rất tò mò về diện mạo của không gian dưới lòng đất này, mặc dù theo sát Locke nhưng nàng vẫn không quên quan sát xung quanh.
Đột nhiên, trước khi nàng kịp phản ứng, Locke bỗng bổ nhào xô nàng ngã nằm, dùng tay bịt miệng để nàng không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Sau một loạt các hành động quái gở, Locke khiến Ailian choáng váng không nhẹ, còn chưa kịp để nàng ta hoàn hồn Locke đã đưa ngón tay lên miệng thị ý im lặng, sau đó nghiêng đầu, hướng về phía trước bên phải.
Theo ánh mắt của Locke, Ailian cũng nhìn sang.
Phía bên đó có tiếng bước chân lướt nhẹ trên mặt đất, một sinh vật hình người cao khoảng 1m3 xuất hiện ở bên cạnh đầm nước, lòng bàn chân thô và to bản của nó chậm rãi di chuyển về phía đầm lầy, nhìn vào tướng tá của nó cũng đoán được nếu có chuyện gì cần gấp nó có thể lập tức sử dụng linh hoạt cả hai tay và chân để nhanh chóng rời đi, ngoài ra phần móng tay hình con thoi sẫm màu trên cả hai bàn tay nó lộ ra sự sắc bén kinh người.
Nếu không phải tiếng bước chân đột nhiên phá vỡ sự yên tĩnh, thì không thể phát hiện ra nó đang đi chuyển.
Ở phía dưới đám thạch nhũ là một đầm nước, không ngừng bị những giọt nước nhỏ xuống kêu “tách, tách, tách”, âm thanh phát ra từ không gian quái gở càng khiến cho con quái vật kia trông nguy hiểm hơn.
Nó chậm rãi đến gần bên đầm nước, thân thể của nó bị mặt nước phản chiếu như sáng bừng cả một vùng, con mắt màu đen như than chiếm gần một phần ba cái đầu, làn da hơi xám xanh, đôi vành tai to và nhọn hơn nữa còn có răng cưa lởm chởm xen kẽ, cộng thêm đôi hàm răng sắc nhọn tạo thành một tổng thể ngoại hình rất giống quái thú nhưng vẫn khá giống hình con người.
Nó trông vô cùng khoan thai, nhẹ nhàng chậm rãi cúi đầu liếm nước uống, cử động cực nhẹ, trong lúc ấy lỗ tai không ngừng xoay qua xoay lại, lắng nghe động tĩnh xung quanh, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn lên quan sát cẩn trọng.
Đột nhiên, tam trụ hồng sắc tiểu thảo ở bên đầm nước đã thu hút sự chú ý của nó.
Đôi mắt đen nhánh chợt lóe sáng, chỉ thấy nó ngẩng đầu tả hữu quan sát xung quanh, đặc biệt là đưa mắt nhìn về phía đầm nước rất lâu, tựa hồ có thứ gì đó khiến nó vô cùng sợ hãi. Một lúc lâu sau, sự tham lam trong mắt nó rốt cuộc đã đánh bại sự rụt rè, cơ thể nó bắt đầu chậm rãi di chuyển về phía đầm nước.
Vào lúc nó đến cạnh tam trụ hồng sắc tiểu thảo và chuẩn bị định vươn tay ra hái, đột nhiên những giọt nước bắn tung tóe, một sinh vật giống cá sấu lao ra từ trong đầm nước, thân dài gần 3 mét, chiếc hàm khổng lồ há ra lớn gần hai phần ba cơ thể của nó, cắn mạnh xuống.
- A…
Sinh vật hình người đang chuẩn bị hái lấy tiểu thảo phát ra tiếng kêu như trẻ con khóc nỉ non, thân thủ nhanh chóng trườn về sau, trong mắt không che giấu được sự hoảng hốt.
Sinh vật giống cá sấu làm sao có thể để nó chạy thoát, chỉ thấy thân thể nó rướn người về phía trước, như thể sắp nuốt chửng vật trước mặt trong một ngụm.
Thấy vậy, sinh vật hình người vừa rống to vừa lui về sau, trong tay nó lập lòe thoáng hiện một tia hắc quang, nhờ mượn dùng thân thể che thân nên cá sấu không phát hiện ra tia hắc quang kia.
Ngay vào lúc cái miệng to lớn của con cá sấu khổng lồ đã gần chạm đỉnh đầu của sinh vật hình người, đồng thời chuẩn bị cắn một ngụm, bỗng tia hắc quang ở hai bàn tay của sinh vật hình người đột nhiên hợp nhất rồi bất ngờ đánh về phía bên trái phía trước miệng của con cá sấu khổng lồ.
Con cá sấu khổng lồ chỉ một thoáng bị mất cảnh giác trước sinh vật hình người và bị công kích trúng thân gầm lên một tiếng giận dữ, nhất thời khiến cú tấn công của nó bị gián đoạn ngay lúc ấy. Thật không thể tin được một sinh vật hình người, hay nói chính xác hơn là người nhưng rất lùn, chỉ cao một mét lại dám tấn công một cự thú to gấp ba lần mình, mà lại tựa hồ kết quả nhận về không hề tệ!
Phần miệng dưới bên phải của con cá sấu khổng lồ bị cháy đen bất thường, như thể bị một loại axit mạnh nào đó ăn mòn, nhưng vết thương này chẳng là gì đối với con cự thú có thân dài gần ba mét đó.
Chỉ thấy lúc này hai mắt nó đỏ hoe, dường như nó đang vô cùng tức giận khi bị sinh vật nhỏ bé làm tổn thương, móng vuốt của nó lại đâm lao về phía trước, giống như muốn đè sinh vật nhỏ bé dưới thân ra tùy ý cắn xé cho hả dạ.
Tuy nhiên sau khi thành công chặn đứng đòn tấn công của cá sấu khổng lồ, sinh vật hình người dùng hai chân đá lùi lại, đồng thời dùng chính hai tay hai chân chạy trốn về phía sau rất nhanh nhẹn.
Cơ thể nhỏ bé và linh hoạt di chuyển theo chiều ngang, tả hữu lướt bên dưới con cá sấu khổng lồ, chốc chốc lại né được một đòn tấn công từ móng vuốt và cái miệng lớn của cự thú, khiến con cá sấu khổng lồ nhất thời cũng không làm gì được nó.
Trận chiến bên đầm nước cứ tiếp tục như thế cho đến nửa giờ đồng hồ cát trôi qua.
Locke cùng Ailian cách bọn họ không xa đang chăm chú quan sát trận chiến vô cùng hấp dẫn, chỉ thấy sau một hồi chiến đấu sinh vật hình người lúc này trên thân đầy vết trầy xước, trên phần y phục rách thấm ra vệt máu xanh. Mặc dù không bị cự thú bắt được, nhưng trong lúc trách né các đòn tấn công từ địch nhân sẽ không tránh khỏi va chạm với lân giáp của cá sấu khổng lồ và những viên đá sắc nhọn trồi lên bên đầm nước, nhưng đây có thể được coi là cái kết tốt nhất so với việc bị cá sấu khổng lồ tóm gọn, bằng không nếu như bị con vật khổng lồ kia tóm được, tin chắc với thân hình bé nhỏ ấy chỉ trong nháy mắt sẽ bị xé toạc rồi thôn phệ chỉ trong một động tác.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận