Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 580: Yến Tiệc (hạ)

Chương 580: Yến Tiệc (hạ)
- Quác! Ta chợt nhớ ra hôm nay tiểu Larry của ta còn chưa được cho ăn, Locke lần sau ta sẽ giảng thêm cho người.
Quạ đen vỗ cánh bay khỏi nơi này, bay về phía một căn phòng nào đó trong nhà, động tác cực kỳ chật vật.
Tiểu Larry mà nó nuôi dưỡng là một con cua có giáp màu xanh, lớn chừng ngón tay cái.
- Ha ha.
Michelle vốn đang chú ý tới thứ khác đột nhiên che miệng cười nhẹ, dường như không hề tức giận vì con quạ đen lắm mồm này.
Angelina trò chuyện với Michelle một lát rồi lại quay về ngồi bên cạnh Locke bởi vì đại sư của nàng và đại sư Ashar tới.
- Keira, đã lâu không gặp! Còn có Ashar, ngươi cũng đã tấn thăng cấp hai rồi!
Michelle mỉm cười nói với hai vị vừa vào cửa.
- Hoan nghênh trở về, Michelle!
Đại sư Keira vô cùng quen thuộc với Michelle, tiến lên ôm Michelle nói,
- Lần này cuối cùng sư huynh của ta cũng có người quản, không cần lo lắng sinh hoạt ngày thường của hắn sẽ chỉ dựa vào mấy con khôi lỗi kia nữa rồi.
- Ngươi đó nha.
Michelle một mặt oán trách vừa dùng ngón gõ nhẹ một cái vào trán của đại sư Keira.
Đại sư của Ashar thì nhanh gọn hơn nhiều, sử dụng lễ nghi tiêu chuẩn của Ma Pháp Sư chào hỏi xong liền tự tìm chỗ ngồi cho mình, ở bên phải của Locke.
Thấy mọi người đã đến đông đủ sư nên bá Jos khẽ vỗ tay vài cái, từng hàng đồ ăn tinh xảo từ trong bếp nối đuôi nhau mà ra, bay lơ lửng rồi đáp xuống ở trên bàn ăn.
Bữa cơm này Locke ăn hơi không trôi, tuy trên mặt bàn tất cả đều là sơn trân hải vị hơn nữa lại còn đều là những nguyên liệu quý giá có rất nhiều tác dụng tới sinh vật cấp một nhưng hắn lại không dám đắc tội ai ở đây cho nên cũng không dám buông thả bản thân ăn nhiều.
Ví dụ như đĩa Hỏa Sơn Ngao ở trước mặt hắn này ước chừng có khoảng hai mươi con nhưng Locke chỉ dám ăn hai con, học theo dáng vẻ của Angelina nhã nhặn thưởng thức.
Nhưng quạ đen Blue bay về ngay sau khi bữa cơm chuẩn bị bắt đầu thì khác, tướng ăn của gia hỏa này rất cuồng dã, là kiểu ăn ăn trong chén, nhìn trong nồi, con mắt mở to như mắt sói nhìn chằm chằm vào mấy món ngon trên bàn.
- Mau ăn đi, Locke, ngươi sao lại không ăn?
Con quạ đen này không chỉ ham ăn ham uống mà còn muốn lôi kéo Locke theo, thỉnh thoảng lại giục Locke ăn lang thôn hổ yết như nó. Cái tên Hỏa Sơn Ngao này cũng là nhờ con quạ đen đó nói hắn mới biết.
Bên trái là Angelina, bên phải là đại sư Ashar, nên Locke chỉ có thể ngồi nghiêm chỉnh, không thể lay động vì lời nói của nó được.
Vì không thể buông thả mà ăn cho nên Locke liền đem lực chú ý đặt vào cuộc trò chuyện trong lúc dùng cơm của mọi người.
Thông qua cuộc trò chuyện giữa đại sư Keira và đại sư Michelle, Locke biết được vị đại sư Michelle này vừa mới trở về Tháp Thánh từ vị diện khác không lâu.
- Không nghĩ tới mới hơn mười năm không gặp, Keira muội muội đã thu nhận một học đồ thông minh như vậy.
Michelle cảm thán nói.
Đối với những Ma Pháp Sư đã mấy trăm năm tuổi như bọn họ thì vài chục năm cũng chỉ là một cái chớp mắt.
Ma Pháp Sư cấp một đã có được năm trăm tuổi thọ thì mấy Ma Pháp Sư cấp hai như nàng sẽ có tới một ngàn năm tuổi thọ.
- Thiên phú đứa nhỏ Angelina này cũng không tệ, học tập rất chăm chỉ.
Đại sư Keira không chút khiêm tốn nào, vui vẻ trò chuyện với với vị tỷ tỷ đã nhiều năm không gặp này.
Thỉnh thoảng, Angelina cũng sẽ nói vài lời chen vào.
Quạ đen Blue này không chịu dừng lại, một hồi lại bay đến bên này ăn hai cái, một hồi lại bay đến một bên khác ăn mấy ngụm, vừa ăn vừa không quên há mồm nói chuyện.
Trong bữa tiệc này, chỉ có Locke, đại sư Ashar và sư bá Jos là không nói lời nào.
Locke là không dám nói, Ashar là không muốn nói, còn sư bá Jos là. . . Người ta ngay cả mặt nạ cũng không có bỏ ra, một món cũng chưa ăn chứ đừng nói tới là nói chuyện.
- Hay là ta cũng thu nhận một học đồ nhỉ? Có thể giúp trong nhà náo nhiệt hơn chút.
Michelle nghiêng đầu suy nghĩ.
Sau khi trò chuyện vài câu nàng cũng rất thích học đồ Angelina của Keira, có một học đồ nhu thuận ngoan ngoãn nhu thuận như thế có vẻ cũng không tồi.
Trong mấy trăm năm sinh mệnh của mình, Michelle đều là làm bạn cùng với tri thức, những tri thức uyên bác đã mang đến cho Michelle lực lượng ma pháp cường đại nhưng nàng vẫn chưa được trải nghiệm qua cảm giác ấm áp và thân tình giữa người với người.
Hơn nữa, tuy nàng cùng Jos đã quen biết hơn sáu trăm năm và đã hiểu rõ nhau đến mức coi nhau như là bạn đồng hành không thể thiếu nhưng cuối cùng trong hai người họ vẫn không có ai đứng ra phá vỡ tầng ngăn cách mỏng manh này.
Bởi vì không hiểu rõ cho nên không dám tùy tiện phá vỡ, hai người cho đến nay vẫn là thanh mai trúc mã mà không phải là phu thê.
Câu nói 'Sư bá mẫu' Locke nói lúc nãy đã khiến mặt hồ tĩnh lặng mấy trăm năm của Michelle khẽ gợn sóng. Nàng len lén quan sát mắt Jos, gia hỏa này cho đến bây giờ mặt nạ cũng chưa có tháo xuống, thật không biết hắn đang nghĩ như thế nào.
- Cơm đều sắp nguội rồi, ngươi rốt cuộc có muốn ăn không?
Michelle đẩy Jos một cái, oán giận trách.
Sư bá Jos người đã trầm mặc một lúc lâu lúc này dưới sự thúc giục của Michelle mới tháo chiếc mặt nạ bình thường không được cởi xuống ra.
Sau khi sư bá Jos tháo chiếc mặt nạ hoàn mỹ mỏng như một lớp da xuống, Locke rốt cuộc cũng được nhìn thấy khuôn mặt vị sư bá cường đại này.
Mái tóc ngắn màu vàng kim, đôi mắt có màu xanh đậm, sống mũi cao, khuôn mặt mang chút u sầu nhưng trông lại vô cùng thông thái.
Xét về ngoại hình, vị sư bá Jos này cũng không được coi là soái, còn không bằng cả Locke. Nhưng khi người này ngồi ở chỗ đó sẽ khiến cho người khác có loại cảm giác không thể nào coi nhẹ hắn được.
Theo góc độ khoa học mà nói, đây là do linh hồn của vị sư bá Jos này quá mức cường đại nên tinh thần lực khổng lồ này trong lúc bất tri bất giác đã vô tình khiến sinh vật xung quanh cộng hưởng theo, từ đó đạt được hiệu quả hấp dẫn, thậm chí là sùng bái.
Sư bá Jos tháo mặt nạ xuống, lúc sư bá cầm lấy dao nĩa ăn miếng thức ăn đầu tiên trong ngày thì bữa yến tiệc này mới coi như đã bắt đầu.
Các Ma Pháp Sư không phải là một đám người yêu thích giao tiếp, trên mặt bàn bày đầy các loại mỹ vị nhưng ngoại trừ ba người Michelle cùng Keira đại sư và Angelina nói chuyện, thỉnh thoảng còn có quạ đen Blue khi thì "Quác quác quác" ồn ào thì những người còn lại đều chỉ đang ăn mấy món mỹ thực trước mắt.
Ashar ăn rất ít, có thể nói là chỉ ăn vài miếng liền thôi, chỉ chốc lát sau đã dừng lại rồi lấy một thủy tinh cầu từ trong nhẫn không gian ra ngồi chơi.
Dịch: Trang
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận