Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 385: Hối Hận

Chương 385: Hối Hận
Sáng sớm, tiếng đồng hồ ma pháp báo thức “reng reng reng” vang vọng không ngừng, trên chiếc giường màu hồng trong căn phòng khoảng chừng mười lăm mét vuông, một chiếc đùi trắng nõn đùi vươn ra khỏi chăn mềm mại.
Cả người Angelina cuộn tròn trong lòng Locke, lông mày hơi nhíu lại, sau khi chịu đựng tiếng ồn ào tràn vào tai nửa phút liền nâng ngón tay của mình lên chỉ về phía đồng hồ ma pháp ở phía xa, cuối cùng căn phòng cũng được yên tĩnh.
Qua thêm năm phút nữa, Angelina mở đôi mắt tròn xinh đẹp của mình ra, lẳng lặng nhìn khuôn mặt của Locke cách nàng chưa tới năm centimet.
- Nên dậy rồi.
Angelina chọt ngón tay lên mặt của Locke.
Hít một hơi thật sâu, Locke sờ lên mái tóc dài vàng óng của Angelina rồi đứng dậy, bắt đầu mặc quần áo.
Ngay khi tiếng reo đầu tiên của đồng hồ ma pháp kêu lên hắn đã tỉnh dậy rồi, nhưng vẫn nằm yên đến bây giờ, chỉ có thể là do hắn muốn tận hưởng khoảng thời gian ở với Angelina.
Hai người họ hôm nay dường như chẳng có chuyện gì làm, bốn ngày sau sẽ theo cứ điểm không gian trở về địa điểm xuất phát ở Hoạt Hóa Yêu Tinh Giới, lúc đó hai người bọn họ mới bắt đầu bận rộn.
Hai người họ có nhiệm vụ vận hành và duy trì cứ điểm không gian khu B138, nhưng cũng không quá bận, bởi vì những Hoạt Hóa Yêu Tinh cần quan tâm đến nhất kia đã không còn nữa.
Chỉ cần thỉnh thoảng kiểm tra mạch năng lượng của nguyên tố trì một hồi, rồi bổ sung một chút tinh thạch năng lượng là được.
Không có chuyện làm cũng không tượng trưng cho việc hai người Locke và Angelina sẽ ở không trong nhà cả hôm nay.
Vào phòng tắm cầm vòi sen ma pháp tắm rửa, Locke sau khi ra ngoài chỉ quấn quanh hông một chiếc khăn lông, để lộ ra cơ bắp săn chắc của mình.
Ngồi trên ghế, Angelina ở sau lưng dùng ma pháp phong hệ sấy khô tóc cho hắn, Locke lại cảm thán bảo đám Ma Pháp Sư thật biết hưởng thụ.
Dù tắm rửa bằng vòi sen ma pháp hay là đồng hồ báo thức ma pháp, những thứ này ở Princeton đều đồ hiếm thấy chớ nói chi là ở Faustain.
Vòi sen ma pháp ở phòng Angelina là nàng tự mang, bình thường nàng rất ít ở chỗ này, hầu như đều đến chỗ đạo sư Keira để ở, nơi đó cũng có một gian phòng dành riêng cho Angelina do Keira đại sư cung cấp.
Còn đồng hồ báo thức ma pháp là Angelina mua ở khu giao dịch Tháp Thánh, không biết là tác phẩm của Ma Pháp Sư rảnh rỗi nào, nhưng vẫn có tác dụng.
Locke rửa mặt xong, không bắt đầu rèn luyện thể năng như mọi khi mà tu luyện đấu khí trong phòng tu luyện của Angelina.
Thăng cấp chuẩn Kỵ Sĩ không bao lâu, tổng lượng đấu khí đã đạt đến cực hạn, tu luyện vào lúc này không phải để thăng thêm một cấp, mà là để bảo trì chiến lực đỉnh cao của bản thân vào mọi thời khắc.
Rèn luyện thân thể được hắn sắp xếp vào ban đêm, mỗi lúc trời tối sau khi cả thân ra mồ hôi, tắm rửa ôm Angelina đi ngủ, Locke có hơi mê đắm cuộc sống thường ngày như này rồi.
Angelina sau khi rửa mặt một phen thì đi tới phòng thí nghiệm.
Ma Pháp Sư tu luyện không giống với Kỵ Sĩ, tri thức mới là căn bản để bọn họ thăng cấp, học đồ cao giao là Angelina đã có thể được đạo sư truyền thụ một số thí nghiệm có độ khó cao.
Angelina thiên về luyện kim, trên đài luyện kim của phòng thí nghiệm đều xếp đầy thiết bị luyện kim của nàng, căn phòng này nàng mặc dù ở không nhiều, nhưng những thiết bị và đạo cụ luyện kim ở đây đều là những thứ nàng hay đặt trong không gian mang theo bên mình.
Sau khi tu luyện đấu khí trong cơ thể từ đầu cho đến cực hạn, cấp bậc kia rõ ràng có thể cảm thụ được vách ngăn, điều này cản Locke tiếp tục tiến bộ.
Làm sao thể thăng cấp Kỵ Sĩ chính thức, trong lòng Locke chỉ có chút suy nghĩ mà thôi, hắn cũng không vội đột phá, chờ sau khi đến Hoạt Hóa Yêu Tinh Giới rồi nói.
Phun ra một hơi trọc khí trong lồng ngực, Locke đứng lên đi ra khỏi phòng tu.
Phòng thí nghiệm của Angelina đóng chặt cửa, bên trong đôi khi còn truyền ra một vài tiếng chai lo va chạm với nhau như tiếng ma pháp vang lên khe khẽ.
Không đi quấy rầy Angelina, Locke sau khi suy nghĩ sơ qua bèn đẩy cửa rời đi, nơi hướng đến chính là rừng rậm bên ngoài Tháp Thánh.
Mấy con Hạt Long kia không biết sống thế nào rồi, hắn phải đi xem thử.
Lãnh chúa Hạt Long Adamliss đang tựa đầu bên bờ suối chảy chợp mắt, bên cạnh là nó là bạn đời Shiva, còn chung quanh là các hài tử của nó.
Hai ma thú đỉnh giai, sáu ma thú chuẩn giai, tám Hạt Long này ngày đầu tiên đến rừng rậm đã chiếm thượng nguồn dòng sông chứa nguồn nước trân quý.
Trong khu rừng rậm này, đa số ma thú cấp hai siêu giai và ma thú cấp một đều đã bị các Ma Pháp Sư của Tháp Thánh chiêu mộ rồi, thế nên ma thú chuẩn giai còn lại rất thưa thớt, sau khi đám Hạt Long này đến, không tốn bao nhiêu sức lực đã chiếm một vùng lãnh địa có diện tích không nhỏ.
Cả nhà Hạt Long vừa đến rừng rậm bên ngoài Tháp Thánh, hôm nay dường như có hơi mệt mỏi, tuy nói Hạt Long quen hoạt động vào ban đêm, ban ngày đi ngủ.
Nói đến nguyên nhân thì ngoại trừ tối qua tranh đoạt lãnh địa, xua đuổi các ma thú khác tốn quá nhiều hơi sức ra, còn có liên quan đến cái bụng ăn đến no căng của bọn nó.
Các ma pháp sư đều kén cá chọn canh, ma thú bị bọn họ ném vào rừng rậm bên ngoài Tháp Thánh để nuôi có rất nhiều con quý hiếm, loại ma thú quý hiếm này có con mạnh có con yếu, cả nhà Hạt Long sau khi trải qua một đêm thăm dò phát hiện bọn chúng có một vài điểm giống nhau.
Chí ít hương vị của những ma thú này đều khá ngon lành.
Lãnh chúa Hạt Long Adamliss trước đây ăn không đủ no, bây giờ không đi ngủ với vợ con mình mà nhận nhiệm vụ trông coi.
Vùng rừng rậm này cũng không đơn giản như những gì bọn chúng đã tưởng tượng, với thực lực ma thú đỉnh phong của Adamliss cũng chỉ dám dẫn tộc nhân của mình hoạt động bên ngoài rừng rậm mà thôi.
Ở nơi chính giữa rừng rậm và mấy nơi đặc biệt có dao động năng lượng mãnh liệt tỏa ra, ngay cả lãnh chúa Hạt Long Adamliss cũng co rút khóe mắt.
Không cần nhiều lời, nhất định là khu vực hoạt động của ma thú cấp hai siêu giai, thậm chí là ma thú cấp ba.
Nhưng mà điều Adamliss suy nghĩ trong lòng không phải là những ma thú có thực lực mạnh mẽ kia, mà là tên Ma Pháp Sư ngày hôm qua đã dò xét nó.
Adamliss có thể cảm nhận được thực lực của Ma Pháp Sư kia không bằng nó, nhưng có thể thi triển xiềng xích giam cầm người nhà nó ngay trước mặt mình đã khiến Adamliss cảm thấy có hơi thất vọng về bản thân.
Nếu như là ma thú có tính tình xốc nổi nhất định sẽ nổi loạn ngay tại chỗ, cho dù giết không chết Ma Pháp Sư kia cũng phải khiến hắn trả giá đắt.
Nhưng Adamliss là một ma thú đã sống hơn ngàn năm, thời gian đã bào mòn những góc cạnh sắc bén của nó, thực lực của Ma Pháp Sư kia chỉ là thứ yếu thôi, điều khiến nó không thể phản kháng được chính là thế lực khổng lồ của Tháp Thánh này và hàng trăm ngàn Ma Pháp Tháp trong phạm vi đảo Tháp Thánh.
Lực công kích của những Ma Pháp Tháp này gần bằng một chiêu hết sức của sinh vật cấp một, lúc ấy thế mà có bốn tháp ma pháp ngắm vào bọn chúng, nó và Shiva gặp phải đợt công kích đầu tiên có lẽ sẽ còn sống sót được, nhưng con của bọn nó thì khó nói.
Adamliss bỗng nhiên có hơi hối hận bản thân đã không suy nghĩ kĩ càng mà theo Locke đi vào Tháp Thánh, hẳn là nên để một hai đứa nhỏ ở lại Murphy Sâm Lâm.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận