Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 1139: Nữ Nô

Chương 1139: Nữ Nô
Locke có phải là người tốt không?
KHÔNG!
Trên tay Locke dính rất nhiều máu, không chỉ riêng sinh vật vị diện khác, mà còn từ chính đồng tộc đã chết vì hắn. Đừng quên năm đó khi Locke gặp phải năng lượng phong bạo ở vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa, để bảo vệ bản thân, hắn đã một cước đạp lão già có bộ râu trắng Randa xuống vực thẳm, người mà luôn đối xử tốt với hắn.
Nicolas có phải là người tốt không?
KHÔNG!
Ở một khía cạnh nào đó, Nicolas còn tệ hơn Locke gấp trăm lần, ít nhất Locke sẽ không làm chuyện khi nam phách nữ hay trêu chọc các thủ hạ nữ Kỵ Sĩ của mình. Trong số bảy thê tử Kỵ Sĩ của Nicolas, tận đáy lòng có bao nhiêu người lúc đầu nguyện ý đi theo người đàn ông đầu trọc này chứ, còn không phải là sau khi bị hắn đắc thủ, họ mới chấp nhận số phận của mình sao.
Không ai là hoàn hảo, Locke và Nicolas đều không phải là người tốt lành gì, điểm khác biệt lớn nhất giữa họ và những tên Hắc Ma Pháp Sư độc ác ở vùng Darville là họ có điểm mấu chốt và biết mình có thể làm gì và không thể làm gì.
Suy nghĩ của Nicolas có thể hiểu được, nếu hắn mua nữ Ma Pháp Sư này và trả một lượng lớn Năng Lượng Tinh Túy, trong ý nghĩ của hắn, cho dù sau này có thả nàng đi thì phải thỏa mãn bản thân xong đã.
Nói cho cùng, ý định ban đầu của hắn khi mua nữ Ma Pháp Sư này là để thỏa mãn dục vọng thú tính của mình chứ không phải thực sự cứu nữ Ma Pháp Sư khỏi đau khổ.
Bên này, Locke đã chọn ra bảy sinh vật nô lệ cấp một với giá giảm năm viên Năng Lượng Tinh Túy cấp hai. Giá này rẻ hơn khoảng 30% so với giá của sinh vật nô lệ được bán ở nhiều Thánh Tháp và Điện Đường Kỵ Sĩ.
Bên kia, Nicolas cũng cùng lão Baader thương lượng giá cả của nữ nô Ma Pháp Sư, hai viên Năng Lượng Tinh Túy cấp ba quả thực không hề rẻ.
Với mức giá này, gần như có thể mua được hai đến ba sinh vật nô lệ Siêu giai ma thú cấp hai trong Hắc Ám Chi Thành.
Locke vừa định trả tiền, Nicolas đã tiến tới ngăn cản:
- Lão đệ ngươi đã hỗ trợ ta một chuyến đặc biệt đến Hắc Ám Chi Thành, lão ca ta còn chưa cảm ơn ngươi, để ta trả tiền những sinh vật nô lệ này cho! Đừng khách khí với ta!
Không cho Locke cơ hội phản bác, Nicolas lập tức kéo lão Baader lên quầy phía trên để trả tiền.
Tầng hầm này ánh sáng thật sự rất tối, cách đó không xa, trong một chiếc lồng sắt, bảy sinh vật nô lệ của Locke đang ngoan ngoãn nằm trên mặt đất đón nhận sự giám sát của chủ nhân mới.
Trí thông minh của bất kỳ sinh vật nào cũng sẽ được cải thiện rất nhiều khi đạt đến cấp một trở lên, đặc biệt là sau khi nắm vững các kỹ năng sử dụng sức mạnh tinh thần, sau khi Nicolas trả tiền, lão Baader sẽ giao cho hắn dấu ấn linh hồn điều khiển những sinh vật nô lệ này, và sinh tử của bảy sinh vật nô lệ này sẽ trở thành một ý niệm của Locke.
Một cỗ mùi thơm nhàn nhạt truyền đến phía Locke, là từ nữ Ma Pháp Sư đang cuộn tròn trên mặt đất truyền đến, từ khi nữ nô lệ Ma Pháp Sư này bị cầm xích sắt tiến vào, nàng ta luôn quay lưng lại với Locke, khiến Locke ngay cả việc nhìn dáng dấp của nữ nhân này trông như thế nào cũng không thấy rõ.
Tuy nhiên, mùi thơm cơ thể nhàn nhạt này lại khiến Locke cau mày, bởi vì hắn cảm thấy hơi quen thuộc.
Mùi vị này đã tồn tại quá lâu, ít nhất Locke đã tiếp xúc với nó từ mấy chục năm trước, nếu không phải trí nhớ không tốt, có lẽ hắn sẽ bỏ qua.
Locke mang theo nghi hoặc trong mắt, từng bước một đi về phía nữ nô lệ Ma Pháp Sư.
Không biết có phải là ảo ảnh hay không, Locke phát hiện khi hắn đến gần nữ nô lệ, cơ thể nàng run rẩy theo tiếng bước chân của hắn.
“Là sợ hãi sao? Có vẻ như tên Hắc Ma Pháp Sư bắt nàng tới nơi đây đã để lại cho nàng rất nhiều tổn thương tâm lý.”
Locke nghĩ như vậy.
Cuối cùng đi tới trước mặt nữ Ma Pháp Sư, Locke quỳ xuống, dùng tay nâng cằm nữ nô lệ, ép nàng đầu quay đầu lại.
Khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp quen thuộc với đôi mắt đẫm lệ này, Locke choáng váng.
- Là... là ngươi sao? Jokin?
Thanh âm Locke khàn khàn hỏi, cổ họng như có một lớp sương đá chặn lại, giọng nói tràn đầy không thể tin được cùng kinh ngạc.
Im lặng khóc là câu trả lời của nữ nô lệ Ma Pháp Sư, sau khi bị cải tạo huyết mạch, đôi tai của nàng rũ xuống yếu ớt, một cái đuôi vàng thu vào dưới chiếc váy dài rách rưới, nàng đột nhiên nhào vào trong ngực Locke, hắn có thể cảm nhận được vạt áo trước ngực của mình ướt đẫm nước mắt.
Sau khi Nicolas trở lại tầng hầm với quả cầu pha lê điều khiển những nô lệ này, chuẩn bị gọi Locke rời đi, thì hắn nhìn thấy là nữ nô lệ của mình đang khóc trong vòng tay Locke, mà Locke đang nắm chặt nắm đấm, sự giận dữ hiện rõ trên khuôn mặt của Locke.
- Sao, sao vậy? Hai người các ngươi quen nhau à?!
Nicolas há miệng thật to, hắn không tin được Locke sẽ đột nhiên nổi điên và cướp đi nữ nhân của mình. Xét theo tình hình trước mắt, có vẻ như Locke quen biết nữ nô lệ này.
...
Vẫn ở quầy của cửa hàng nô lệ này, Nicolas đã rút chiếc rìu cửa khổng lồ của mình ra khỏi vòng không gian và đập vào quầy gỗ quả lê tím một tiếng "bụp!"
Chiếc quầy làm bằng gỗ tử lê quý giá, kêu cót két và rên rỉ đau đớn dưới sức ép từ chiếc rìu nặng nề của Nicolas, bề mặt quầy đã bị nứt ở nhiều chỗ.
Vẻ mặt của ông chủ Baader trở nên nghẹn như mướp đắng.
- Mau nói đi, rốt cuộc là ai đã bán nữ Ma Pháp Sư này cho ngươi?
Nicolas hỏi, chỉ vào Jokin đang trốn trong vòng tay Locke.
Jokin đã tháo bỏ xiềng xíchs trên cổ và chiếc váy dài rách nát, mặc một bộ quần áo ở nhà từ trong chiếc nhẫn không gian của Locke và khoác lên mình chiếc áo choàng bông mà tỷ tỷ Ria đã may cho Locke.
Có điều lúc này, Jokin tựa hồ vẫn còn run rẩy, cúi đầu trốn ở trong ngực Locke, hồi lâu không dám ngẩng đầu nhìn người khác.
Đây có phải là Ma Pháp học đồ Hỏa hệ tự tin, xinh đẹp và xuất sắc mà Locke gặp năm đó không? Đến tột cùng là ai làm? Locke thực sự muốn tiêu diệt toàn bộ gia tộc của hắn!
- Ta không thể nói được. Việc này trái với quy định của Hắc Ám Chi Thành, nếu người khác phát hiện, ta sẽ không thể tiếp tục công việc kinh doanh của mình nữa!
Lão Baader kêu rên nói.
Mức năng lượng sinh mệnh của hắn ta chỉ là cấp một, nhưng để có thể lăn lộn trong Hắc Ám Chi Thành, nơi ăn người không nhả xương nhiều năm như vậy, hắn cũng quen biết được không ít cường giả, phía sau cũng có mấy chỗ dựa, nhưng đối mặt trước trước sự hung hãn của Nicolas, hắn thực sự choáng váng.
Nghiêng đầu vụng trộm liếc qua Jokin vẫn đang trốn trong vòng tay Locke, Nicolas đã đại khái đoán được mối quan hệ giữa hai người.
“Thật là xui xẻo, vốn dĩ nghĩ bản thân có thể vui vẻ, không nghĩ tới là nữ nhân của huynh đệ” Nicolas chửi rủa trong lòng.
Tuy nhiên, hắn rất coi trọng nghĩa khí giữa bằng hữu, đặc biệt là Locke, một huynh đệ sẵn sàng chấp nhận nguy hiểm để đến Hắc Ám Chi Thành cùng hắn.
Lúc này, hắn đã từ bỏ ý định đưa Jokin vào nhà, thay vào đó chuyển sang trút giận thay Locke.
Dịch: Thủy
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận