Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 987: Giành Lấy Một Miếng Bánh.

Chương 987: Giành Lấy Một Miếng Bánh.
Khi đại quân quân đoàn sinh vật nô lệ và Kỵ Sĩ của quân đoàn Huy Nguyệt tiến vào, trận chiến bên ngoài thành Vân Tiêu trở nên khốc liệt hơn.
Dù sao thì thành Vân Tiêu chỉ còn lại một số chiến binh người Saiyan ở lại trấn giữ, với lại nhiệm vụ mà cường giả người Saiyan cấp năm Pop giao cho những chiến binh người Saiyan này là cố gắng trì hoãn càng lâu càng tốt chứ không phải là liều mạng trấn giữ.
Sau một thời gian ngắn chiến đấu trực diện với quân đoàn sinh vật nô lệ và các Kỵ Sĩ ở tiền tuyến, các chiến binh người Saiyan dần dần khôi phục lý trí và bắt đầu rút lui về phía thành Vân Tiêu.
Biến thân Cự Viên sẽ khiến các chiến binh người Saiyan trở nên hung bạo và khát máu hơn, nhưng nó sẽ không tước đi lý trí, khả năng cảm nhận nguy hiểm và đau đớn của họ, có những thứ sẽ khiến cho các chiến binh người Saiyan trở nên bình tĩnh một cách nhanh chóng.
Cử chỉ hành động rút lui một cách dứt khoát của các chiến binh người Saiyan sau khi tỉnh táo lại và nhận ra bản thân đang ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, khiến cho những người có suy nghĩ riêng như Locke lại một lần nữa đánh giá cao bộ tộc người Saiyan.
Đây là một đội quân được huấn luyện chuyên nghiệp, chắc chắn không giống với những Hoạt Hóa Yêu Tinh và Số Mã Thú mà hắn đã gặp trước đây.
Mặc dù đã thu hoạch được một chiến bình người Saiyan trung cấp làm chiến lợi phẩm nhưng Locke vẫn chưa thỏa mãn, hắn muốn có nhiều hơn nữa.
Thật đáng tiếc, đám chiến binh người Saiyan này sẽ không để hắn tùy ý tàn sát họ.
Sau khi kích thích phát động toàn bộ đấu khí giết chết ba tên chiến binh người Saiyan cấp thấp, Locke quay đầu nhìn lại và phát hiện xung quanh đã không còn đối tượng nào mà hắn có thể chà đạp.
Những chiến binh người Saiyan trung cấp nhanh chóng rút lui và những chiến binh người Saiyan cấp thấp cũng chạy không chậm, sau khi biến thân Cự Viên bọn họ chạy về thành Vân Tiêu một cách điên cuồng, để lại những dấu chân khổng lồ.
Hàng trăm khẩu Pháo Điện Từ trên tường thành Vân Tiêu đã yểm hộ những chiến binh người Saiyan đang rút lui này, và uy lực của chúng có thể so sánh với những khẩu Ma Tinh Pháo của hậu phương quân đoàn Huy Nguyệt.
Nhưng quân đoàn Huy Nguyệt không chỉ sở hữu những khẩu Ma Tinh Pháo.
Đại quân Ma Pháp Sư được tổ chức thành nhóm mới là vũ khí sắc bén thu hoạch sự sống trên chiến trường này.
Thay vì nói là đám chiến binh người Saiyan lao ra từ thành Vân Tiêu kia đã bị các sinh vật nô lệ và Kỵ Sĩ phối họp đánh đến mức phải rút lui, đúng hơn là nên nói bọn họ không chịu được ma pháp mạnh mẽ của những Ma Pháp Sư ở nơi xa kia, nên đã hoảng hốt lùi về phía sau.
Lúc trước khi Locke tham gia trận chiến giữa các quốc gia trong vị diện, hắn ta đã từng cảm nhận thế nào là hóng mát dưới làn mưa tên.
Bây giờ trên chiến trường vị diện, hắn lại may mắn được cảm nhận thế nào là chiến đấu dưới đại dương ma pháp mênh mông.
Trên đỉnh đầu hắn, vô số đòn tấn công ma pháp sáng chói phóng qua, mỗi đòn đều nhằm vào chiến binh người Saiyan tương ứng.
Trong ba thi thể chiến binh người Saiyan cấp thấp mà Locke thu được, có hai thi thể có phần lưng đã bị đốt cháy thành than, có thể thấy rằng thủ đoạn này nhất định là Nguyên Tố Sư Hỏa hệ hay Nguyên Tố Sư Lôi hệ.
Mỗi một đòn tấn công ma pháp đều bị tinh thần lực của Thi Pháp Giả khóa lại, đây là đặc tính mà cung tên bình thường không có, chỉ cần không đến quá gần, những Kỵ Sĩ như Locke không cần phải lo lắng về nguy cơ bị tấn công nhầm.
Bây giờ không có đối thủ thích hợp, điều này khiến Locke cảm thấy có chút tiếc nuối.
Khoảng cách đột phá lên cấp ba càng ngày càng đến gần, khiến Locke rất hưởng thụ loại trạng thái chiến đấu với tất cả sức mạnh này.
Nói không chừng thời cơ thăng tiến lên Thiên Kỵ Sĩ sẽ đến trong trận chiến nào đó, Locke đã rất nóng lòng muốn nếm thử sự quyến rũ của việc thăng tiến cấp độ sinh mệnh.
Cũng không phải là hoàn toàn không còn chiến binh người Saiyan ở gần đó, chỉ là những tên đó bây giờ đã là ‘thức ăn’ của người khác, Locke không muốn bởi vì tùy tiện trang giành chiến lợi phẩm của người khác mà phải quyết đấu tay đôi với họ.
Nhưng mà trong khi quan sát tình hình chiến đấu xung quanh, Locke phát hiện ra Joyner đang chiến đấu hết mình ở bên phải phía trước mặt hắn.
Mái tóc dài màu đỏ bồng bềnh và đôi cánh hỏa diệm chiếu rọi vào nhau, Joyner với thân thể mảnh khảnh cao ba mét đối phó với loại người Saiyan trung cấp sau khi biến thân cao hơn hai mươi mét, thực sự không dễ chút nào.
Nếu đó là trận chiến của người khác chắc chắn Locke sẽ không can thiệp, nhưng nếu đó là Joyner, người có mối quan hệ khá tốt với hắn ta, thì hắn có thể lấy cớ 'giúp đỡ bằng hữu' để tham gia trận chiến.
- Joyner, để ta giúp ngươi!
Locke hét lên một tiếng rồi lao về phía trận chiến của Joyner.
Lúc đầu Joyner, người đang cùng chiến binh người Saiyan trung cấp tiến vào trận chiến sống còn khốc liệt, đã vui mừng khôn xiết khi nghe được tiếng hét của Locke, bởi vì thủ đoạn tấn công của nàng ấy thực sự không thích hợp để chiến đấu trực diện với một kẻ to lớn như vậy, có một ‘tráng hán’ như Locke giúp đỡ nàng ấy sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều.
Nhưng sau khi niềm vui qua đi, Joyner lại bĩu môi.
Nàng ấy hiểu rõ tính cách của Locke, hắn nhất định không phải là loại người nhiệt tình, vì người khác mà quên bản thân, tìm mọi cách để qua đây giúp đỡ nàng ấy có lẽ là vì lợi ích nào đó.
Giá trị của một tên người Saiyan trung cấp, Joyner không cần suy nghĩ quá nhiều cũng nhận ra Locke là đến đây với ý định giành lấy một miếng bánh.
Joyner không thiếu vật tư tu luyện, cũng không thiếu Năng Lượng Tinh Túy nên cũng không quan tâm đến những lợi ích mà một tên người Saiyan trung cấp mang lại cho mình, đối với Joyner thì việc chia một phần lợi ích cho Locke cũng không sao cả.
Nhưng Joyner cảm thấy khó chịu khi nhận ra rằng tên tiểu tử kia đến đây là có mục đích chứ không phải thật lòng giúp đỡ mình.
Không lên tiếng phản đối, cũng không thể hiện ý muốn mời gọi, Joyner thầm chấp nhận Locke gia nhập vào chiến đoàn của mình.
Đang chiến đấu với Joyner là một tên Hắc Sắc Cự Viên da thô thịt dày, có vô số vết cắt và vết thương trên thân thể, tất cả điều là thành quả chiếu đấu trước đó của Joyner.
Nhưng mà những vết thương đó đều không nguy hiểm đến tính mạng và với khả năng tự phục hồi của một chiến binh người Saiyan trung cấp, e rằng sau khi rời khỏi trận chiến hắn ta sẽ trở nên tràn đầy sức sống trong vòng một tuần.
Chiến đấu đối đầu trực diện không phải là sở trường của Joyner, nàng ấy thích hợp với đánh lén và bùng phát hơn, sở hữu thực lực Đấu Khí Hỏa Hệ không tầm thường sau khi tập trung năng lượng trong một khoảng thời gian nhất định, nàng ấy có thể bùng phát những đòn tấn công mạnh mẽ mà ngay cả Locke không dám coi thường.
- Ta sẽ ngăn chặn nó, ngươi hãy đánh đòn tấn công cuối cùng!
Locke nói qua Tinh Thần Lực Truyền Âm.
Để lại đòn tấn công cuối cùng cho Joyner là thể hiện sự tôn trọng của Locke đối với kết quả trận chiến giữa Joyner và người Saiyan trung cấp này, hắn ta vẫn giành được miếng bánh, nhưng nếu đòn cuối cùng được giao cho Joyner thì người có công lớn nhất vẫn sẽ là Joyner, hắn chỉ lấy một ít ‘phí vất vả’ thôi.
Với sự thông minh của mình, Joyner chắc chắn hiểu rõ những suy nghĩ kia của Locke, nàng cũng không khách sáo, nhìn thấy Locke sau khi biến thân đã sử dụng Huyết Dung Thuật khiến cho sức chiến đấu càng trở nên mạnh mẽ đang đánh ngang tài ngang sức với tên chiến binh người Saiyan trung cấp kia, Joyner bắt đầu dang rộng đôi cánh hỏa diệm bay lên cao.
Nàng ấy nghiền nát một viên bảo thạch tỏa ra năng lượng thuộc tính Hỏa nóng bỏng, sau đó sử dụng kỹ năng chiến đấu của mình, hai tay hóa chưởng hội tụ những năng lượng thuộc tính Hỏa đậm đặc ở trước ngực.
Vào lúc này, một lượng lớn năng lượng đấu khí Hỏa hệ thông qua thân thể Joyner, hội tụ trong lòng bàn tay Joyner dần dần hình thành một viên Hỏa Toản lóe lên ánh sáng màu đỏ thẫm chói mắt.
- Đi!
Joyner ra lệnh, Hỏa Toản được bao trùm bởi sức mạnh vô biên lao vào lưng tên Hắc Sắc Cự Viên ở phía dưới.
Chiến binh người Saiyan trung cấp muốn quay lại tự vệ, nhưng trước những đòn tấn công liên tục của Locke, hắn không thể thực hiện bất cứ thủ đoạn phản kháng chống trả nào, chỉ đành chịu đựng.
"Bùm!" Một vụ nổ khổng lồ xảy ra trên chiến trường trước thành Vân Tiêu.
Dịch: Alex
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận