Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 225: Trở Về

Chương 225: Trở Về
Locke do dự một chút, Luyện Kim đai sư mà Jokin nhắc tới chắc chắn không phải là người mới như Angelina, hơn phân nửa là luyện kim sư thành danh đã lâu, mời loại nhân vật này mỗi lần xuất thủ đều tốn không ít. Locke không muốn phiền Jokin quá nhiều.
- Không có việc gì, vị kia xem như cũng là bá bá của ta, điểm ấy chuyện nhỏ vẫn có thể giúp được.
Jokin không thèm để tâm chút nào nói
- Vậy... Làm phiền ngươi.
Locke lấy ra chuỷ thủ, trịnh trọng đưa cho Jokin.
Jokin tò mò cầm lấy chuỷ thủ và rút nó ra khỏi vỏ, không ngờ vỏ đao của chuỷ thủ coi như tinh xảo, nhưng chuỷ thủ bên trong lại rất đơn giản, căn bản chính là một miếng sắt quấn lên một tầng vải, Jokin trong lòng kinh ngạc nghĩ đến.
Bất quá Jokin cũng không hỏi nhiều, nhìn Locke dáng vẻ coi trọng như vậy, cũng biết Locke có tình cảm rất sâu đối với cây chủy thủ này.
- Làm đền bù, Thâm Hồng dược tề ta không cần nữa.
Locke không cần suy nghĩ nhiều mà trực tiếp nói với Jokin, giá trị của một cây chủy thủ được luyện kim ma hóa còn trân quý hơn so với Thâm Hồng dược tề, Locke không muốn được một tấc lại muốn tiến một thước.
Jokin suy nghĩ một lúc, mắt nhìn mọi người chung quanh, gật đầu nói
- Vậy được rồi.
Nhiệm vụ lần này, có thể nói là tất cả mọi người đều vui vẻ, mỗi người đều chiếm được vật mình muốn, mà lại cũng không có người bị thương nặng giống như lần trước. Loại kết quả này, với đương đội trưởng Jokin mà nói là không thể tuyệt vời hơn.
Nhìn mọi người trong tiểu đội đều cao hứng, Jokin không nhịn được buông lỏng, ánh mắt tùy ý quét qua, liền thấy Locke cùng Angelina ngồi ở một góc xe ngựa.
Dưới ánh hoàng hôn, Angelina tựa vào vai Locke, cầm một cuốn sách ma thuật dày cộm màu nâu đọc chăm chú, Locke thì ngược lại, trong tay vẫn cầm chiếc lông vũ Thanh Bố Cốc, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
Không biết tại sao, Jokin đột nhiên cảm thấy hơi ghen tị với Angelina được Locke chăm sóc. Nàng nghĩ đến cánh tay rắn chắc đã đỡ lấy nàng khi nàng ngã xuống thân cây đêm đó, nghĩ đến hình bóng đứng trước mặt nàng khi Thanh Bố Cốc lao về phía nàng.
Một tuần sau, mọi người trở lại Princeton.
Princeton tháng sáu vừa mới thoát khỏi mùa xuân mát mẻ nhưng mùa hè nóng nực vẫn chưa đến, những năm trước tháng bảy và tháng tám là những tháng nóng nhất ở Princeton.
Sau khi cùng mọi người cáo từ, Locke và Angelina cùng trở về nhà.
- Có thể hưởng thụ một tháng nhàn nhã rồi!
Locke xuống xe ngựa, duỗi lưng một cái cười nói.
- Ngươi không đi làm nhiệm vụ ?
Angelina hỏi, trước đây Locke chỉ nghỉ ngơi hơn mười ngày liền lên đường hoàn thành nhiệm vụ tiếp theo.
- Ân, ta đã nói qua với Bender, tháng bảy thu thập huyết tinh.
Locke gật đầu đáp.
Angelina cũng đã nghe Locke kể cho nàng nghe về cuộc chiến tiêu diệt cuộc phản loạn diễn ra ở Vương quốc Austarre, nàng biết rằng Bender chính là bằng hữu mà Locke đã gặp trong nhiệm vụ đó.
- Trên đường đi hãy cẩn thận.
Angelina dặn dò.
tuy rằng nành không biết việc thu thập huyết tinh cụ thể như thế nào, nhưng loại đồ vật với loại trình độ này cũng không dễ dàng có được.
- Đừng lo lắng.
Locke mở một nụ cười khoan khoái với Angelina.
Tựa hồ nghe thấy tiếng cười của Locke, trong phủ truyền ra một tiếng kêu ngọt ngào:
- Là ca ca trở về rồi sao?
Một lúc sau, Chisten kéo Lafite chạy ra khỏi đại môn, theo sau là Grace, Akano và Ria.
- Đúng vậy, lỗ tai của tiểu Chisten thật là nhạy bén! Nói xong, Locke tiến lên ôm lấy Chisten, nhẹ nhàng kéo kéo lỗ tai của nàng.
- Ôi, ngứa quá! Chisten không có một chút ngại ngùng cười trong vòng tay của Locke.
Angelina bình thường hay nói chuyện cùng với Locke nhưng lại không nói nhiều với những nữ nhân này, nhưng hôm nay khó được hoàn thành nhiệm vụ trở về nhà, nàng lại mỉm cười chào hỏi mọi người, cuối cùng nắm tay Ria tỷ tỷ của Locke bước vào nhà.
Trong số những người phụ nữ này, cũng chính là tỷ tỷ của Locke, Ria là người duy nhất có thể nói chuyện với Angelina vài câu, Angelina tuy là một nữ nhân thông minh, nhưng mảy may không cảm nhận được bất kỳ tình cảm nào khác giữa Locke và Ria, mà thay vào đó nàng đối xử với Ria hoàn toàn như một tỷ tỷ.
Locke cùng các nữ nhân khác cười đùa bước vào trong nhà.
- Angelina, bảo Locke xế chiều hôm nay đến chỗ của ta lấy chủy thủ.
Jokin nói qua thủy tinh cầu.
- Được rồi.
Angelina nhìn thoáng qua sân của phòng luyện kim, Locke đang rèn luyện ở đó. Học đồ sơ cấp đã có thể học được ma pháp truyền tin tức đơn giản, giao lưu thông qua thủy tinh cầu là phương thức thường thấy nhất, thủy tinh cầu có thể mua sắm trong học viện, có giá trị không nhỏ, bình thường đều được đặt ở trong nhẫn không gian .
Một giờ chiều, Locke có mặt trong phòng khách nhà Jokin. Không hổ là phủ đệ của Bá tước, mặc dù đã tới qua một lần, nhưng Locke vẫn bị vườn hoa và hòn non bộ trang trí trong phủ hấp dẫn. Tòa phủ đệ mà hắn, Angelina và chúng nữ đang ở cũng rất lớn, gian phòng thì càng không ít, nếu không thì cũng chứa không nổi đám Ám vệ và Cấm vệ quân, nhưng lớn và xa hoa rõ ràng là hai chuyện khác nhau hoàn toàn. Vườn hoa và hòn non bộ thì nhà bọn hắn cũng có, nhưng lại không giống nhà Jokin, hầu như mỗi căn phòng đều có riêng một bộ.
Locke oán thầm trong lòng một câu, bá tước của đế quốc đúng là nhiều tiền, rồi ngồi đàng hoàng trên ghế ở phòng khách, vừa thưởng thức chén trà mà thị nữ dâng lên, vừa ngắm các loại hàng mỹ nghệ và danh họa treo ở chung quanh vách tường phòng khách.
Uống gần hết chén nước trà thì Jokin mới đi ra. Ngày bình thường Jokin thích mặc váy đỏ chót , hôm nay nàng thế mà mặc vào một bộ váy ngắn lộ vai màu vàng nhạt , trên chân càng là đi một đôi giày cao gót màu bạc. Cặp đùi và đôi bàn chân trắng như tuyết, ngón chân thì như từng viên ngọc trai, cảnh đẹp nhất thời khiến Locke xem đến ngây ngẩn cả người. Hiển nhiên là Jokin đối biểu lộ của Locke rất hài lòng, nàng khẽ hừ một tiếng:
- Sao đến muộn vậy?
- Ta cũng phải ăn cơm xong mới tới được chứ?
Locke lấy lại tinh thần phàn nàn .
- Nhưng vẫn quá muộn.
Jokin tức giận nói.
Locke đã không thèm tranh luận với Jokin, muốn nói muộn, Jokin để hắn và mấy người khác chờ trong phòng khách lâu như vậy, mới gọi là muộn.
- Chủy thủ đâu?
Locke hỏi, hiện tại việc mà hắn quan tâm nhất không phải là Jokin mặc quần áo khác thường ngày, mà là chủy thủ của hắn. Jokin khẽ nhếch miệng, thấy Locke chỉ chú ý tới chủy thủ của mình nên có chút khó chịu, hất ngón trỏ đang đeo nhẫn không gian lên, một thanh dao găm màu trắng bạc xen lẫn chút xanh thẫm xuất hiện, hướng Locke bay lại.
"Ba!"
Locke tiếp được chủy thủ, không kịp chờ đợi mà lật qua lật lại nhìn thật kĩ. Trước kia nó chỉ là một thanh chủy thủ bình thường làm bằng sắt, hiện tại không biết đã được tăng thêm tài liệu gì, vậy mà khiến cho mặt dao lóe ánh sáng bạc, thân dao hiện lên hình giọt nước, dùng càng thuận tay hơn so với trước kia. Từng mảng hoa văn màu xanh thẩm trải rộng trên chủy thủ, đó không phải hoa văn trang trí, mà là ma văn huyền ảo được đại sư luyện kim phác hoạ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận