Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 666: Thời Đại Tận Thế (2)

Chương 666: Thời Đại Tận Thế (2)
Chiếc xe buýt phía trước di chuyển siêu siêu vẹo vẹo, đèn pha nhấp nháy trực tiếp tông về phía Đổng Thanh.
Đổng Thanh nhanh nhẹn né tránh, chỉ thấy trạm xe phía sau lưng hắn liền gặp tai vạ, ngay cả biển báo dừng xe cũng bị chiếc xe buýt mất kiểm soát này đâm vào.
Đổng Thanh vừa mới thoát chết trong gang tấc, đang định chửi rủa thì một cảnh tượng xuất hiện trước mắt khiến hắn tê cả da đầu.
Xuyên qua kính chắn gió bên hông của xe buýt, Đổng Thanh nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu và bi thảm bên trong xe buýt.
Một người phụ nữ trung niên máu me khắp người thống khổ vươn tay phải ra, dường như muốn kêu cứu về phía Đổng Thanh đang bên ngoài xe. Mà sau lưng nàng là mấy “con người” có làn da trắng bệch, hốc mắt nhũng sâu, chỉ có đôi mắt đen láy không lòng trắng đang tùy tiện bới móc rồi cắn nuốt cái gì đó.
Đổng Thanh cảm thấy rất buồn nôn. Bởi vì hắn nhận ra những tên có vẻ ngoài quái dị kia đang nhét ruột của người phụ nữ trung niên vào miệng.
Tay hắn run rẩy bất thường, Đổng Thanh loạng choạng lùi về phía sau. Trong nháy mắt, nửa thân dưới của người phụ nữ trung niên đã bị những người đó ăn sạch hoàn toàn.
Lúc này người phụ nữ trung niên chưa chết, nàng đang dùng bàn tay phải dính đầy máu của mình yếu ớt vỗ vào cửa kính chắn gió của xe buýt, mong rằng có thể được người ngoài xe cứu trợ.
Đổng Thanh nhận ra khẩu hình miệng của người phụ nữ kia là “Cứu tôi”, nhưng hắn lại cảm thấy sợ hãi tình huống trước mặt. Đổng Thanh nhìn tình hình trong xe qua cửa kính, nhìn thấy những tay chân đứt lìa khắp nơi trên đất tương tự vậy.
Toàn bộ toa xe trước đó có khoảng chục người, bây giờ, người xem như là hoàn chỉnh duy nhất chỉ còn lại người phụ nữ trung niên đang dần dần bị phanh thây trước mặt Đổng Thanh và người lái xe không rõ sống chết đã bị cắn đứt cái cằm, lỗ tai bên kia.
Đổng Thanh không biết mấy con quái vật trong giống như ma quỷ đó có được coi là “con người” hay không nhưng hành động điên cuồng cùng biểu cảm dữ tợn đẫm máu của chúng khiến cho Đổng Thanh có cảm giác sợ hãi mà quay người bỏ chạy.
Đổng Thanh run rẩy thân thể bò dậy, vội vàng chạy về phía nhà mình. Mọi thứ trước mắt quá đáng sợ. Trước đây ngay cả một con gà Đổng Thanh cũng chưa từng giết, bỗng nhiên lại thấy cảnh tượng đẫm máu và buồn nôn như vậy khiến hắn suýt chút nữa muốn nôn tất cả bữa tối ngày hôm qua.
Vừa quay đầu chạy trốn được hai giây, những tiếng hét vội vã và hoảng loạn từ chiếc xe buýt phía sau vang lên.
Không giống với chiếc xe buýt phía trước lao nhanh như kẻ say rượu, chiếc xe buýt phía sau dừng sát sao ngay bên cạnh trạm. Nhưng còn chưa đợi xe dừng hẳ thì cửa xe trước đã mở rộng, mấy người bên trong như ong vỡ tổ chạy ra ngoài.
-Giết người rồi!
-Chạy mau!
-Thả vợ ta ra!
-Quái vật ăn thịt người!
-Cứu mạng!
Lúc đầu Đổng Thanh chỉ cần tiến vào lối rẽ phía trước là đã có thể chạy đi, nhưng hắn nghe được tiếng kêu cứu của Tiểu Nhã, thân thể hắn liền sững sờ.
Bước chân chạy trốn về phía trước dần dần chậm lại, Đổng Thanh nhớ tới người phụ nữ trung niên vừa bị ăn tươi nuốt sống trước mặt, hắn liền nghĩ đến những lũ quái vật trên xe buýt khác cũng đang tùy tiện cắn xé.
Khuôn mặt Đổng Thanh dần dần trở nên vặn vẹo, thân thể hắn run rẩy rồi quát to một tiếng.
-Tiểu Nhã ta đến đây!
Hét lên xong, Đổng Thanh liền quay đầu chạy về phía ngược lại.
Cảnh tượng phía sau xe buýt rõ ràng tốt hơn so với xe trước kia, nhìn ra chỉ có một Hoạt Thi biến dị.
Giờ đây Hoạt Thi bị cơn bão năng lượng âm biến đổi đang nằm bằng bốn chân trên sàn như một con thạch sùng. Mà dưới thân thể của nó là hai, ba con người nằm trong vũng máu đang co giật vô ý thức.
Hoạt Thi nhìn những người xung quanh bằng đôi mắt đen láy, nó cúi đầu cắn hai miếng làm khoang bụng cảu nó phồng lên với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy. Mà thi thể của mấy người nằm trong vũng máu thì dần dần bị cắn đến mức không còn hình dạng.
-Súc sinh, ngươi trả vợ lại cho ta.
Một người đàn ông trung niên có bộ râu đen chịu không nổi trước tiên. Chỉ thấy hắn nhìn chung quanh một hồi rồi rút ra chiếc búa cỡ lòng bàn tay từ trên vách xe buýt. Đây là vũ khí chỉ duy nhất có thể sử dụng được. Sau đó hắn hét lên một tiếng quái dị rồi lao về phía Hoạt Thi.
Người đàn ông trung niên có bộ râu đen có lẽ đã bị dọa, động tác của hắn rất cứng nhắc. Còn chưa đợi hắn đến gần Hoạt Thi thì nó đã linh hoạt giống như thằn lằn, đạp một phát nhảy lên trên rồi đánh về phía người đàn ông trung niên có bộ râu đen.
Tựa như nỗi đau đâm vào quả quýt, hay quả dưa hấu bị xé toạc. Mũi và miệng của người đàn ông trung niên trong nháy mắt bị Hoạt Thi xé thành từng mảnh rồi nuốt vào trong bụng.
Lảo đảo đi được hai bước, người đàn ông trung niên cuối cùng bất lực ngã xuống.
Mà chiếc búa phá cửa sổ bỏ túi kia đến chết cũng không thể đánh được vào con Hoạt Thi.
Sau khi con Hoạt Thi đánh chết con người trước mặt, nó lại có thêm một khẩu phần ăn. Cho nên nó không hề vội vã bắt giết những người khác bên trong xe, mà chậm rãi ung dung bò về vị trí ban đầu để tiếp tục ăn những thức ăn còn sót lại.
Đổng Thanh vừa chạy đến đã nhìn thấy những chuyện xảy ra bên trong xe. Hắn nhìn xung quanh hai bên, liền thấy Tiểu Nhã đang ở cạnh cửa xe.
Nhưng mà bây giờ Tiểu Nhã tạm thời chưa thể thoát ra được. Mọi người đều nhìn thấy cảnh Hoạt Thi giết chết người đàn ông trung niên có bộ râu đen trong nháy mắt, ai ai cũng điên cuồng muốn chạy đi.
Nhưng không ai dám đi cửa sau của xe buýt, bây giờ thứ duy nhất có thể gọi là lối ra chính là cửa trước.
Mày tên đàn ông cao to chen lên phía trước đầu tiên, những người phía sau muốn ra cũng khó mà thoát ra được.
Còn có người muốn phá cửa sổ, nhưng cây búa phá cửa duy nhất lại nằm trong tay tên đàn ông đã chết. Bây giờ không ai dám động vào thi thể kia.
Vốn dĩ bên trong cho dù có hơn chục người đi chăng nữa, chỉ cần đi theo trật tự, nếu nhanh thì có thể chạy ra ngoài trong vòng vài giây. Nhưng trước thời khắc sinh tử, ai lại nhớ đến chuyện xếp hàng, ai cũng muốn mình là người lao ra ngoài đầu tiên.
Có lẽ đám người này đã gây ra động tĩnh quá lớn làm phiền con Hoạt Thi đang ăn thịt ở bên kia. Nó đá banh thi thể nát bét bụng dưới chân, rồi chậm rãi tới gần những người khác trong qua xe.
Và nữ sinh nhát gan sợ hãi ngất xỉu ngay tại chỗ, còn những tên đàn ông cũng không khá hơn gì, đập mạnh vào khung cửa bên cạnh, động tác xô đẩy càng ngày càng mạnh.
Trên bộ quần áo màu xanh lam của Tiểu Nhã, bạn gái của Đổng Thanh có rất nhiều vệt máu, chắc hẳn là do người khác làm bẩn. Nha đầu này sợ hãi nhìn con Hoạt Thi đang từng bước đến gần.
Dịch: Thảo Hiền
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận