Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 434: Ấm Áp

Chương 434: Ấm Áp
Học viện Hoàng Gia Đế Quốc có diện tích rộng lớn nên hiện tại đã trở thành điểm đỗ tạm thời của Phù Không Thuyền.
- Angelina, Locke, ta về thăm nhà trước đây, chúng ta gặp lại sau.
Sau khi xuống thuyền, Diene vẫy tay chào.
- Được.
Locke gật đầu đáp.
Giải quyết xong những Kỵ Sĩ của đế đô đến để đăng ký thân phận kia, Locke và Angelina nắm tay nhau đi ra ngoài học viện.
- Chỗ này!
Locke vẫy tay gọi một chiếc xe ngựa ở bên ngoài cổng học viện Hoàng Gia.
- Đi phố Chancellor.
Lơ lửng trên trời một tuần lễ, cho dù là Locke hay là Angelina thì tinh thần đều mỏi mệt, sau khi chỉ đường cho người đánh xe xong, hai người nhắm mắt nghỉ ngơi.
- Được thưa đại nhân.
Người đánh xe rất tinh tế, không quấy rầy hai người.
Xe ngựa vững vàng chạy trên con đường khang trang của kinh đô, giờ phút này tâm trí của Locke yên bình vô cùng.
Cửa nhà không có gì thay đổi, trước cửa có hai con sư tử đá không dính chút bụi nào, hình như có người thường xuyên lau chùi..
Tiếng xe dừng lại dường như được những người bên trong nghe thấy, không lâu sau, cánh cửa cót két mở ra, Ria xuất hiện sau cánh cửa.
- Tỷ tỷ!
Nhìn thấy người tỷ tỷ mình mong nhớ ngày đêm, Locke cũng không để ý Angelina ngay tại bên cạnh mà lao đến ôm lấy, hồi lâu cũng không muốn tách ra.
- Locke, ngươi cuối cùng cũng trở về.
Ria mới đầu bị Locke ôm lấy thì bất ngờ, nhưng vẫn không đẩy ra.
Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt không quan tâm đến của Angelina, mà cảm giác nhung nhớ đệ đệ càng lúc càng mãnh liệt nên hai tay cũng khoác lên bờ vai của Locke.
“Lộc cộc. . .”
Rất nhiều tiếng bước chân truyền tới từ sau cánh cửa.
- Ca ca!
Chạy nhanh nhất là nha đầu Christine này, tuy là thiếu nữ đang độ tuổi hai mươi tuổi không hề có chút thận trọng nào, nhìn thấy Locke và Ria ôm nhau cũng nhào đến muốn ôm Locke.
Nhìn khí thế lao đến mãnh liệt của nha đầu này, Locke quả thực sợ hắn bị tông cho văng ra, vội vàng mở vòng tay đón lấy Christine đang lao tới.
Đi theo phía sau là hai nữa Grace và Akano, hai nữ nhân đã bị Locke ăn sạch này không vội vã giống như Christine muốn thân thiết với Locke như vậy, chỉ là trìu mến nhìn Locke.
Hôm nay vừa hay tất cả mọi người đều ở nhà, một tay ôm Ria, tay còn lại ôm cô nàng Christine này, Locke cười ha hả đi vào nhà.
Bữa cơm tối khá phong phú, hai nữ đầu bếp xinh đẹp là Akano và Ria này tự mình xuống bếp làm một bàn đồ ăn ngon chiêu đãi Locke và Angelina từ xa về.
Trên bàn cơm vui vẻ hòa thuận, gia đình đầm ấm khiến Locke khó mà kiềm chế.
- Đúng rồi, tỷ tỷ sao ngươi biết chúng ta hôm nay sẽ trở về?
Nhớ tới buổi chiều người đầu tiên xuất hiện là tỷ tỷ Ria, Locke húp canh thuận miệng hỏi.
- Ta biết, ta biết!
Christine gào thét nói.
- Ria tỷ tỷ mỗi ngày đều dệt quần áo hoặc tu luyện ma pháp ở sân gần cổng, cho nên mới là người đầu tiên đi ra.
Christine vẫn còn đang nhớ mãi không quên cảm giác bản thân không phải là người đầu tiên được hưởng cái ôm của Locke.
Locke vừa nghe đã hiểu ngay. Nắm chặt bàn tay Ria ở dưới bàn mà không nói nên lời.
Không ở lại Princeton quá lâu, sau khi thăm xong vài người quen, cả đám người lần nữa lái Phù Không Thuyền bay về hướng Faustain.
Đi chung còn có gần trăm ám vệ, những người này được quốc vương phái tới bảo vệ an toàn cho Angelina, nhưng tác dụng lúc bây giờ lại không lớn, Angelina sắp đột phá chuẩn Ma Pháp Sư, đã không còn cần đám binh sĩ chỉ có cấp bậc khoảng từ đê giai đến trung giai này đến bảo vệ nữa.
- Ca ca, sao ta cứ thấy gia hỏa này lại mập ra một chút vậy.
Christine kéo cánh tay của Locke, chỉ vào đám Hạt Long đang ngủ nước trên boong thuyền hỏi.
Cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp truyền đến từ cánh tay, Locke ho khan một cái, nha đầu này cũng không chú ý gì cả, không thấy được Grace ở chỗ không xa kia đang nhìn đến à.
- Ừm, đúng là có to hơn một chút.
Locke nhẹ gật đầu.
Mấy con Hạt Long chuẩn giai này ăn nhiều vật chất giàu năng lượng và sức sống như vậy ở vị diện Hoạt Hóa Yêu Tinh, khiến thực lực tổng hợp của đám Hạt Long càng tiến lên một bậc.
Trực tiếp thăng cấp lên Nhập Giai ma thú thì còn hơi sớm, nhưng có thể hình dung là chỉ cần bọn Hạt Long này bình yên trưởng thành thêm một hai trăm năm nữa, nói không chừng thật sự có thể đạt tới cảnh giới như phụ mẫu của bọn chúng.
Christine vẫn luôn quấy rầy đến Locke nghe nói vậy thì khuôn mặt trong nháy mắt đỏ lên, nhỏ giọng lẩm bẩm nói.
- Chỉ lớn hơn có chút thôi sao?
Locke ban đầu còn nghe không hiểu, chờ đến khi hắn hiểu được đã vội vàng che mặt chạy trốn sang bên cạnh.
Tối hôm qua vừa đại chiến với hai nữ Grace, Akano suốt cả đêm, hắn đã lâu không nếm vị thịt, lại chẳng muốn chọc giận Grace vào lúc này để khiến cho bản thân phòng không gối chiếc.
Nói đến thì Christine cũng không còn nhỏ nữa, đã tuổi này rồi, Grace bắt đầu mặc kệ những tâm tư nho nhỏ của Christine, tuy nói vẫn còn trở ngại về tâm lý, nhưng Grace đã thuyết phục bản thân từ lâu.
Nàng vẫn muốn sinh cho Locke đứa bé, thế nhưng năm nay nàng đã hơn ba mươi tuổi, nói thật thì đã không còn thích hợp để sinh con nữa, cho nên nàng hướng ánh mắt đến Christine.
Locke không rõ nguyên chuỗi biến đổi tư tưởng trong lòng Grace, hắn thấy Christine vẫn mãi là đứa bé không chịu lớn kia, có lẽ trong lòng vẫn còn tồn tại một vài suy nghĩ xấu xa, nhưng ít ra hiện tại hắn vẫn có thể khống chế chính mình.
Ban đêm, trong phòng lớn nhất trên Phù Không Thuyền, trên chiếc giường trải vải gấm, Locke sau khi vừa mới vận động dữ dội, mỗi tay một giai nhân.
- Hai bình thuốc này, hai nàng hãy giữ lại, sau này mỗi ngày lấy một giọt ra thoa lên da, cũng có thể uống.
Locke lấy ra hai bình thuốc màu hồng trong nhẫn không gian.
- Đây là cái gì?
Grace tò mò hỏi, mở ra bình thuốc ra ngửi thử.
Grace hiện tại đã là một Ma Pháp học đồ trung cấp, tu luyện phụ theo của nàng là luyện dược, nàng có thể biết được công dụng của thuốc thông thường, còn tự tay luyện chế một và thuốc có cấp bậc không cao.
- Có thể kéo dài tuổi thọ, còn có thể chống lão hóa.
Locke nói như thế.
Grace sáng rỡ hai mắt, thông qua khí tức sinh mệnh dày đặc tỏa ra từ bên trong bình thuốc, nàng đã mơ hồ đoán được bình thuốc này có công dụng mạnh mẽ.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận