Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 593: Vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa (11)

Chương 593: Vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa (11)
- Ngươi muốn cho nó làm tọa kỵ của ngươi?
Ma Pháp Sư Defoe há to miệng, hắn thầm nghĩ trong lòng rằng Kỵ Sĩ này có ý nghĩ thật đặc biệt.
- Ta có thể tặng cho ngươi, nhưng ngươi lấy gì ra đổi đây?
Defoe hào hứng mà hỏi.
Để Hellfire này ở đây đối với hắn chỉ là gánh nặng, thà trực tiếp giết rồi lấy Hạch Tâm Dung Nham còn tốt hơn, vì vậy hắn không mở miệng hét giá trên trời mà nhường quyền chủ động cho Locke .
Chỉ cần Locke mang ra thứ gì đó có giá trị ngang ngửa với Tinh Hạch Ma thú cao giai quý giá, Defoe sẽ đối đồng ý giao dịch với hắn ngay.
Locke suy nghĩ một chút, từ trong nhẫn không gian ném ra hai hộp lớn Tử Hoàng Trúc, đây là thủ lĩnh bộ lạc Lôi Đình Hoàng Mã tặng cho hắn, cầm còn chưa nóng tay đâu.
- Tử Hoàng Trúc, chậc chậc, chất lượng tốt, giá trị hơi thấp, nhưng số lượng vừa đủ, miễn cưỡng chấp nhận được.
Ma Pháp Sư Defoe mím môi nói.
Với Tử Hoàng Trúc này trong tay, nếu hắn có thể chiết xuất được một hoặc hai giọt tinh chất Tử Hoàng Trúc thì hắn chắc chắn sẽ kiếm được lời lớn từ giao dịch này.
- Ngươi có chắc muốn đổi những Tử Hoàng Trúc này để lấy phế vật đó không? Ngoài khả năng phục hồi mạnh mẽ ra, sức chiến đấu của nó chỉ ở mức Ma thú cao giai.
Ma Pháp Sư Defoe nghiêng đầu hỏi lại.
Hơ, không ngờ tên Ma Pháp Sư ám hệ này còn là người chân thành, thế mà còn suy nghĩ giùm Locke.
- Ừm, ta lấy nó, ta chỉ cần một vật thay thế việc đi bộ, không cần nó giúp ta chiến đấu.
Locke cười nói.
Ma Pháp Sư Defoe vẫn cảm thấy cách làm của Locke thật ngớ ngẩn, nhưng hắn cũng không tiếp tục nói gì.
Sau khi hừ lạnh một tiếng, Ma Pháp Sư Defoe đơn phương xé bỏ khế ước chủ tớ với Hellfire này, dưới sự kích động của linh hồn, sắc mặt Hellfire tái nhợt hơn trước, nó “gào” một tiếng , phun ra một tiếng một ngụm máu lam.
Locke dễ dàng in sâu ấn ký tinh thần lực của mình vào sâu trong linh hồn Hellfire. Từ nay trở đi, hắn là chủ nhân của Hellfire này, Ma Pháp Sư Defoe cũng cất đi hai rương Tử Hoàng Trúc, mọi người đều vui vẻ.
- Nếu sau này có cơ hội đến thành Merman ở phía Bắc, ta sẽ mời ngươi đến lâu đài của ta để làm khách.
Defoe mỉm cười.
Thành Merman là trung tâm quyền lực được thành lập bởi Tháp Thánh trong vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa.
- Có cơ hội nhất định sẽ tới!
Locke nói, đồng thời trao đổi thông tin liên lạc của nhau với Ma Pháp Sư Defoe thông qua phù truyền tin Kỵ Sĩ và thủy tinh cầu.
- Nửa bình huyết dịch được tinh chế từ máu Hellfire này đối với ta không có tác dụng gì, tặng ta đưa nó cho ngươi, đưa nó cho Hellfire này, tốc độ khôi phục sẽ nhanh lên.
Defoe ném một cái bình thuốc màu lam cho Locke.
Khi cầm lên rất nóng, nhìn kỹ sẽ thấy chất lỏng đặc màu lam bên trong vẫn đang sôi sùng sục.
- Cảm ơn đại sư!
Ma Pháp Sư tên Defoe này khi làm thí nghiệm khá biến thái, nhưng đối với Locke thì hắn là một bằng hữu có thể kết giao.
Không loại trừ khả năng Ma Pháp Sư Defoe đang tỏ ra ưu ái Locke để đánh bài tình cảm với Ma Pháp Sư Ashar, dù sao mối quan hệ của hai người cũng không bình thường.
Sau khi ở lại vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa bảy tám năm, Defoe vẫn không biết Ma Pháp Sư Ashar đã thăng cấp hai, cũng không biết muội muội của đại sư này khi nào sẽ thu đồ đệ.
Dùng một từ sinh động để miêu tả, Defoe đơn giản là một trạch nam trong giới Ma Pháp Sư, suốt ngày chỉ đắm chìm trong những thí nghiệm của chính mình, ít để ý đến mọi chuyện diễn ra bên ngoài, không hổ danh là ‘tên cuồng thí nghiệm’.
Sau khi hai người cười giỡn một lát, Ma Pháp Sư Defoe đứng lên rời đi trước.
Trước khi rời đi, Ma Pháp Sư Defoe đưa cho Locke một chiếc túi lớn, nếu không Locke sẽ thực sự lo lắng làm cách nào để mang Hellfire cụt chân này về.
Dùng tay chạm vào đầu Hellfire, Locke có thể thông qua cấp bậc tinh thần lực mà cảm nhận được tâm linh non nớt và thủng lỗ trăm nơi của sinh vật khổng lồ này.
Thở dài, Locke cất vào Túi Thứ Nguyên của mình, cũng không vội quay về, hắn còn phải hoàn thành nhiệm vụ tuần tra còn dang dở, Locke là một người nghiêm túc.
Hai ngày sau, trên đỉnh dãy núi Từ Huyền, Locke mở sân luyện công.
Giơ tay thả người khổng lồ Hellfire ra khỏi Túi Thứ Nguyên, Locke phân phó người Redmond là An ở bên cạnh chuẩn bị một ít thức ăn cho nó.
- Mang thêm thịt có hàm lượng calo cao, khoáng thạch thuộc tính lôi hỏa cũng được, ta nghe nói Hellfire ăn khoáng thạch.
Locke nói với An.
An hơi sợ hãi, sau gần trăm năm làm nô lệ, An chưa từng nhìn thấy Hellfire thống trị thời đại trước kể từ khi sinh ra, nỗi sợ hãi và phục tùng ẩn sâu trong lòng khiến An không dám đứng ở lâu chỗ có Hellfire này.
Sau khi hoảng loạn loạng choạng bước ra ngoài, An làm theo mệnh lệnh của Locke, đi chuẩn bị đồ ăn cho Hellfire.
- Thời gian hồi phục bốn tháng?
Locke lắc đầu, quá dài.
Hắn lấy ra lọ tinh huyết do Ma Pháp Sư Defoe đưa cho, rút nút ra, từ đó tỏa ra mùi thơm nồng nặc của huyết tương, ngay cả Locke cũng chảy nước miếng.
Không phải huyết tương có vị ngon, chỉ là cơ chế thân thể của Locke nói với hắn rằng uống lọ tinh huyết của người khổng lồ Hellfire này sẽ tốt cho bản thân.
Hellfire đang hấp hối nằm trên mặt đất, cử động mũi, mở mắt ra và nhìn Locke với vẻ mặt đáng thương.
Locke có thể cảm nhận được sự khao khát bên trong của Hellfire này từ sự dao động của tinh thần lực được truyền từ khế ước chủ tớ.
- Được rồi được rồi, ta sẽ không tranh giành với ngươi.
Locke vỗ nhẹ lên trán Hellfire.
Vì Hellfire này đã theo hắn, giờ được coi là sủng vật của hắn, Locke sẽ không đối xử tệ bạc với người một nhà của mình.
Tâm trí của Hellfire vẫn còn rất mong manh, trong hơn chục năm sinh mệnh, ngày nào cũng phải chịu những đòn roi và những thí nghiệm đau đớn, nó chưa bao giờ được quan tâm nhiều như vậy?
Nghĩ đến mụ mụ của mình, Hellfire chợt nảy ra ý tưởng này.
Locke cho nó uống một phần tư lọ tinh huyết, Hellfire nhắm mắt lại ngủ say, lông mày vẫn nhíu lại, dường như còn sợ hãi cái gì, nhưng khóe miệng cong lên, hẳn là một giấc mơ đẹp.
Bỏ qua Hellfire này, Locke bước ra ngoài.
Bây giờ sân luyện công đầy máu chảy ra từ tứ chi bị chặt đứt của Hellfire, mùi rất khó chịu, Locke dự định tìm kiếm vật liệu nào có thể dùng để cầm máu trong số các vật liệu được giao nộp từ nhiều chủng tộc sinh vật ở Từ Huyền Sơn Mạch.
Có rất nhiều dược tề phục hồi trong nhẫn không gian của hắn, tất cả đều được Grace và Angelina chuẩn bị cho, tuy nhiên, vết thương trên cơ thể Hellfire quá lớn, việc sử dụng hết chúng là không thực tế, Locke không nỡ chi nhiều thuốc như vậy.
Locke rời đi không lâu, An dẫn một nhóm người Redmond đẩy một chiếc xe nhỏ vào sân luyện công.
Hai phần ba chiếc xe là máu thịt đỏ, Locke yêu cầu thức ăn có hàm lượng năng lượng cao nên máu thịt An được chọn rất giàu chất béo.
Một phần ba còn lại của xe chứa đầy khoáng thạch với nhiều hình dạng khác nhau, chủ yếu là khoáng thạch màu đen và lam, bên trong ẩn chứa năng lượng hỏa và lôi dữ dội.
Những người Redmond khác cũng tỏ ra sợ hãi trước Hellfire đang ngủ yên, sau khi An đồng ý, bọn họ lũ lượt bỏ trốn khỏi nơi đó, không muốn ở lại một phút nào.
Đây là lần thứ hai An nhìn thấy Hellfire này nên hắn bạo dạn hơn một chút, dù sao Hellfire còn sót lại một nửa này đã ngủ say nên An động viên bản thân mình, tò mò đến gần Hellfire.
Nhẹ nhàng chạm vào vết thương khủng khiếp trên thắt lưng và bụng của Hellfire, thầm nghĩ rằng vẫn còn sống sau khi bị thương nặng như vậy, thật là một đại gia hỏa!
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận