Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 257: Phù Không Thuyền

Chương 257: Phù Không Thuyền
Quả nhiên, không chỉ Henry mà tất cả mọi người trong vòng tròn nhỏ của hắn đều chưa trở lại trường học, dựa theo suy đoán của Locke về mấy người, họ sẽ không quay lại cho đến trước khi khai giảng một hai ngày.
Vì không gặp được người quen nên Locke dứt khoát đi tìm Angelina.
Ngoài Henry và những người khác, Locke còn có một người quen cũ ở Học viện Kỵ sĩ Nghị lực là Ailian, đã gần hai tháng kể từ lần cuối Locke gặp gỡ ở nhà ăn thì hắn cũng không thấy nàng ở trường, như thể đã hoàn toàn bốc hơi khỏi nhân gian vậy.
“Có lẽ là nàng về nhà rồi”. Locke thở dài, nhớ ngày đó hắn theo Ailian đến nhà nàng giả làm “vị hôn phu”, chớp mắt mà thời gian đã trôi qua thật lâu.
Locke vừa thở dài vừa đi đến phân viện Ma pháp sư.
Khi đến cổng phân viện Ma pháp sư, Locke phát hiện con Tà Nhãn kia vẫn đang canh giữ ở cửa.
Lần này hắn cũng không dừng lại mà đường hoàng bước vào cổng phân viện giữa những ánh mắt kinh ngạc của các Kỵ sĩ và Ma pháp sư xung quanh,.
Ngay khi mọi người cho rằng người này sẽ bị “Tử Quang” từ con Tà Nhãn kia công kích thì không ngờ rằng nó chỉ hơi nhấc các xúc tu lên rồi lại hạ xuống.
“Ừm, không tệ”. Locke sờ lên cằm vuốt vuốt râu, xem ra lần trước hắn không uổng công cho gia hỏa này ăn.
Hắn lấy ra một viên tinh hạch cấp thấp màu đỏ từ chiếc nhẫn không gian rồi ném cho nó như lần trước.
- Người này hẳn là Kỵ sĩ thực tập cao cấp, Tà Nhãn vậy mà không tấn công hắn.
- Lần trước ta cố gắng tới gần, mà ống quần suýt chút nữa bị cháy xém.
- Ma thú tinh hạch? Chẳng lẽ hắn là thổ hào sao?
Xung quanh có một vài Kỵ sĩ và Ma pháp học đồ nhập môn hoặc sơ cấp đang nghị luận ầm ĩ.
Mặc dù Locke biết đại khái phòng học của Angelina và những người bạn của nàng ở đâu nhưng hắn cũng không dám đi lại lung tung. Bởi có quy định rằng Kỵ sĩ không được bước vào phân viện Ma pháp sư, Tà Nhãn cho hắn vào không có nghĩa là hắn có thể đi lại mà không kiêng nể gì.
“Thôi cứ ngồi ở cửa đợi Angelina vậy” Locke thầm nghĩ.
Khi mặt trời giữa trưa từ từ lặn về phía ngọn cây và Locke đã cho Tà Nhãn ăn hai viên tinh hạch cấp thấp, bỗng giọng nói của Angelina và mấy nàng mới truyền tới.
Mấy vị Ma pháp sư trong tiểu đội đều có mặt bao gồm Jokin, Diene, Bili, Mina đều ra tiễn Angelina.
- Chúng ta đi thôi.
Locke đứng dậy khẽ vỗ mông rồi hô to với Angelina.
- Ngươi chơi với nó rất vui vẻ?
Sau khi mọi người đi tới, Jokin liếc nhìn Locke đang chơi đùa với Tà Nhãn rồi nói.
Locke nhún vai không đáp lại lời nói của nữ nhân này. Có lẽ là do trời sinh tương khắc nên Locke và Jokin vốn đã nợ nhau rất nhiều ân huệ, nhưng tới giờ vẫn cứ nói một hai câu là sẽ khắc khẩu, điển hình cho câu nói “bát tự không hợp”.
Locke từng nhìn thấy sự lằng nhà lằng nhằng giữa mấy nữ nhân, nếu không phải sợ tới trễ chỗ sư tổ bên kia, Locke đoán chừng Angelina sẽ nói chuyện cả buổi chiều cùng đám người Jokin.
Sau khi tạm biệt mọi người, Locke và Angelina đi đến tháp Ma pháp của sư tổ.
- Eh? Tại sao ngươi lại theo đến đây?
Lúc này Locke mới phát hiện rằng Diene không theo nhóm Jokin trở lại học viện mà đến đây cùng họ.
- Diene cũng tới tháp Thánh, ngươi không biết sao?
Angeline khoác tay Diene, vẻ mặt kỳ quái hỏi Locke.
- Thật sao? Nói lúc nào vậy?
Locke thật sự không biết, một vị trí trong tháp Thánh quý giá như thế, Diene mới chỉ là Ma pháp học đồ sơ cấp, làm sao có thể lấy được.
- Sư tổ nãi nãi là Thủy hệ Ma pháp sư, tình cờ gài ấy muốn thu một Thủy hệ học đồ, ta đề cử Diene.
Angelina tựa hồ như đang nói về một chuyện tầm thường.
Việc Angelina đề cử Diene cũng đến tháp Thánh đã không còn là bí mật trong vòng tròn nhỏ của Jokin, mọi người đều biết điều này từ vài ngày trước trong bữa tiệc, chỉ có Locke là không nghe kĩ nên không rõ ràng.
- Diene, chúc mừng ngươi đã được một cường giả Ma pháp sư chính thức bảo bọc.
Locke cười nói.
Diene là một cô nương rất đơn thuần, nhưng lại không phải cái gì cũng không hiểu, nàng khiêm tốn khẽ nói:
- Cảm ơn sự đề cử của Angelina.
Babrina sư tổ chỉ nói rằng người muốn tìm một Thủy hệ học đồ, có thể là vì thu làm đồ đệ, cũng có thể chỉ cần một người trợ giúp làm thí nghiệm, còn về Diene sẽ đạt đến cấp độ nào thì phải xem vận mệnh của chính nàng.
Lại nói, từ khi Locke mới đến Học viện Hoàng gia, trong số các tỷ muội của Angelina, người đầu tiên Locke quen biết chính là Diene, nàng ăn nói nhẹ nhàng và không hề kiêu ngạo hay hành động nóng nảy nên luôn để lại ấn tượng tốt cho Locke.
Khi đang lén nhìn mái tóc dài màu xanh lam và tướng mạo ôn hòa của Diane, Locke chợt nhớ lại lần đầu tiên họ gặp nhau là bên ngoài khuôn viên Học viện Hoàng gia, thậm chí hắn còn bắt tay với Diene.
Trước tòa tháp Ma pháp thần bí, Locke lại gặp được sư tổ của Angelina.
Thứ mà bây giờ hắn nhìn thấy còn khiến hắn ngạc nhiên hơn nữa.
- Đó là cái gì?
Locke chỉ vào một con thuyền lơ lửng giữa không trung, miệng mở rộng đến mức có thể nhét một nắm đấm vào đó.
Diene lắc đầu, đây cũng là lần đầu tiên nàng nhìn thấy, nên cũng kinh ngạc không kém Locke là bao.
Chỉ có Angelina, người có tri thức phong phú nhất trong ba người, ngập ngừng nói ra một cái tên:
- Phù không thuyền?
- Đúng vậy.
Angelina được một giọng nữ già nua phía sau ba người đáp lại.
Hôm nay sư tổ choàng một chiếc áo choàng màu xanh nhạt, rất phù hợp với khí chất của một Thủy hệ Ma pháp sư, dù vị lão thái thái này đứng ở đâu đều không ai có thể xem nhẹ sự tồn tại của bà. Là một Ma pháp sư chính thức, bất kể là cường độ ma lực trong cơ thể hay thực lực cường đại đều vô cùng rõ ràng, như hải đăng trong đêm tối.
- Chúng ta đi thôi.
Sư tổ nói ngắn gọn, Locke và những người khác còn chưa kịp phản ứng mà thân thể của bọn hắn đã dần bay lên không, Locke cảm giác quanh người mình như có một cỗ lực lượng đang tồn tại đẩy hắn lên trên.
Phù không thuyền có độ cao khoảng hai mươi mét, gần bằng độ cao của một vách đá nhỏ, Locke và Angelina thì không sao, nhưng thân thể của tiểu cô nương Diene đang hơi run rẩy, không biết là do sợ hãi hay tốc độ bay lên quá nhanh khiến nàng cảm thấy lạnh.
Locke đưa tay ra nắm lấy tay Diene thì nàng mới ngừng run rẩy nhưng mặt lại hơi đỏ lên, nàng cũng không rút tay ra mà để Locke nắm lấy.
Đợi lên đến Phù không thuyền, khi Locke vừa thả tay ra, Diene rút bàn tay nhỏ lại với tốc độ ánh sáng và bắt đầu trò chuyện với Angelina như không có chuyện gì xảy ra, vừa rồi Angelina hoàn toàn đắm chìm trong chấn kinh khi mới thấy Phù không thuyền nên hoàn toàn không phát hiện ra tiểu động tác của hai người.
Locke cũng không nghĩ quá nhiều về chuyện vừa xảy ra, hắn chỉ đơn giản là hỗ trợ cho Diene khi thấy biểu lộ đáng thương của nàng, đợi khi Angelina tỉnh táo lại thì hắn đã vươn tay ra.
- Babrina, đó là học đồ mới thu của ngươi sao?
Một giọng nói già nua vang lên, chỉ thấy một lão giả mặc áo choàng xám đang đứng trên cầu thang của Phù không thuyền, phương hướng hắn đang nhìn là Angelina và Diene.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận