Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 272: Nhẫn Không Gian

Chương 272: Nhẫn Không Gian
Tinh hạch của ma thú có giá trị tương đương với tinh thạch năng lượng, cái đầu là đào từ trong cơ thể ma thú, tập hợp phần lớn sức mạnh nguyên tố của ma thú, cái sau là một kiểu khoáng thạch ở mỏ quặng, chỉ xuất hiện những nơi có nhiều năng lượng nguyên tố và số lượng rất ít.
Với đám Ma Pháp Sư mà nói, tinh hạch là thứ thường dùng nhất để chế tạo phần đầu cho ma pháp trượng, chúng cũng thường được dùng đến trong một số thí nghiệm luyện kim, ngoài ra còn có tác dụng phụ trợ dành cho kỵ sĩ và Ma Pháp Sư, hiệu quả khá tốt và lợi thế ở chỗ dùng lâu dài.
Tinh thạch năng lượng thường để bổ sung năng lượng cho đạo cụ ma pháp loại hình lớn, hoặc là hỗ trợ đạt đến cảnh giới cao hơn, một số đạo cụ ma pháp lơ lửng trên không như Phù Không thuyền, hoặc là pháo đài không gian, năng lượng chính ở đây đều do tinh thạch năng lượng cung cấp.
Locke vừa mới thăng lên Kỵ Sĩ Thực Tập cao cấp, trình độ tiếp nhận đấu khí vẫn chưa đến cực hạn của hắn, bây giờ vừa hay là lúc cần dùng đến tinh thạch năng lượng, thế sao hắn lại dùng cách thức giao dịch kiểu này.
Đến Tháp Thánh giao dịch với bọn kỵ sĩ, đa phần mọi người đều chọn trả tiền bằng tinh hạch, Ma Pháp Sư râu bạc trắng cũng ngạc nhiên rồi nhận lấy tinh hạch do Locke đưa đến.
Sau khi dùng tinh thần lực soi qua, Ma Pháp Sư râu bạc trắng cũng đã phân rõ thật giả.
- Mời chờ một lát.
Chỉ thấy Ma Pháp Sư râu bạc trắng bên trong cửa sổ đứng dậy rời đi trong chốc lát, không lâu sau liền quay về bên cạnh cửa sổ, trong tay cầm thêm bốn quyển trục màu xanh đậm.
- Kỵ sĩ, đây là đồ của ngươi.
Ma Pháp Sư đưa quyển trục đến.
Locke cũng không mở ra xem mà trực tiếp cất quyển trục vào nhẫn không gian, hắn cảm thấy nơi giao dịch lớn như này sẽ không lừa hắn làm gì.
- Còn muốn mua món gì khác không?
Ma Pháp Sư râu bạc trắng cười hỏi, sáu viên ma tinh cao giai khiến hắn kiếm được không ít.
- Hết rồi, nếu có ta sẽ lại đến.
Locke đứng dậy chào tạm biệt, không phải hắn không muốn mua, mà là không định mua ở đây, bởi vì giá quá đắt.
- Vậy được rồi, kỵ sĩ, lần sau có tới nữa hãy đến số cửa sổ của ta, chúc ngươi một ngày vui vẻ!
Lão giả râu bạc trắng chỉ số mười bảy phía trên cửa sổ cười nói.
- Ta sẽ lại đến. Locke gật đầu.
Sau khi rời khỏi cứ điểm của Tháp Thánh, Locke không vội tìm ngay mục tiêu kế tiếp của mình, mà là tìm hàng quán để ăn bữa cơm.
Nơi đây có không ít quán ăn đang vây quanh phía khu giao dịch của Tháp Thánh.
Trên hòn đảo nhỏ này không chỉ có Ma Pháp Sư và kỵ sĩ, nơi này cũng có số lượng người thường nhất định sinh sống.
Một số người bọn họ trở thành nô bộc làm việc lặt vặt trong học viện Tháp Thánh, phần còn lại mở cửa hàng mặt tiền xung quanh bên ngoài khu giao dịch của Tháp Thánh, đối tượng phục vụ chủ yếu vẫn là Ma Pháp Sư và kỵ sĩ.
Đây là kế sinh nhai duy nhất của bọn họ, bởi vì cho dù là mảng rừng rậm rộng lớn bên trên đảo nhỏ, hay là biển rộng mênh mông bên ngoài, những nơi này đều không phải chỗ người thường bọn họ có thể sống được.
Sau khi cơm no rượu say, Locke ném lên bàn một viên tinh hạch ma thú cấp thấp nói:
- Không cần thối tiền!
Rồi rời đi trong tiếng cảm ơn của người phục vụ.
Những người thường này cũng tồn tại hệ thống tiền tệ của riêng mình, đáng tiếc đồng vàng không áp dụng ở đây, Locke chỉ có thể dùng tinh hạch ma thú để trả tiền cơm.
Thời gian còn lại nửa ngày, không nhiều cũng không ít, Locke vui vẻ thoải mái đi dạo ở khu giao dịch.
Hắn định mua một chiếc nhẫn không gian, chiếc hiện tại hắn đang dùng là được Angelina cho từ lúc trước, theo thực lực tăng lên, của cải càng thêm phong phú thì chiếc nhẫn không gian này đã chẳng còn chỗ để nữa.
Cộng thêm đây là một chiếc nhẫn kiểu dáng nữ tính, khi Locke lấy đồ từ bên trong ra mà bị người ta thấy thì rất xấu hổ.
Trong sảnh giao dịch hắn vừa rời đi chắc chắn bán nhẫn không gian, nhất định còn là sản phẩm của đại sư nào đó của Tháp Thánh, nhưng hắn không muốn tiêu tiền uổng phí ở đấy.
Thứ đồ như nhẫn không gian này có thể sử dụng được là được, Locke không có yêu cầu quá nhiều.
Lượn tới lượn lui khu giao dịch, Locke đã tìm thấy món đồ mình muốn mua.
Quầy hàng phía trước bài trí đủ loại trang bị ma pháp, có không ít kỵ sĩ đang tập trung ở đây, xem ra có không ít thứ tốt.
Chủ tiệm là một pháp sư nam trung niên, vẻ ngoài nhìn khá chất phác, xem ra là Ma Pháp Sư thích ru rú trong nhà nhất trong đám Ma Pháp Sư.
Mấy món trang bị ma pháp hẳn là sản phẩm của hắn, tuy vẻ ngoài khá thô kệch, nhưng tính ứng dụng lại khá tốt đấy chứ.
- Vòng tay trọng lực này bao nhiêu tiền?
Một nam tử có làn da ngăm đen, thân cao khoảng hai mét hỏi, hắn không mặc áo giáp kỵ sĩ, nhưng chỉ với cơ bắp toàn thân của hắn thôi đã đủ để cản phá công kích của đao kiếm.
- Năm tinh hạch trung giai.
Ma Pháp Sư trung niên là kẻ kiệm lời, báo giá xong bèn trầm mặc không nói nữa.
- Ta mua! Nam tử có làn da ngăm đen ném năm tinh hạch trung giai lên trên quầy hàng rồi cầm lấy vòng tay trọng lực màu xám, yêu thích không buông tay mà cầm lên thưởng thức.
Món đồ như vòng tay trọng lực này, Locke từng thấy qua trong phòng tu luyện ở Điện Đường Kỵ Sĩ, vòng tay nho nhỏ có thể tự điều chỉnh mức độ, tăng một trăm đến năm trăm cân cũng được, nhưng mà sử dụng trong tu luyện thường ngày, hay là trong chiến đấu bất ngờ cũng là một món trang bị khá tốt.
Nhìn vẻ ngoài của mấy cái vòng tay này thì cấp bậc kém hơn không ít so với mấy cái trong Điện Đường Kỵ Sĩ, hơn nữa trọng lượng tăng lên cao nhất có thể chẳng qua chỉ đến bốn trăm cân thôi.
Nhưng điều quan trọng là giá cả phải chăng, Locke không nhịn được chửi rủa trong lòng, nếu như đang trong sảnh giao dịch, đoán chừng một món vòng tay trọng lực cũng có giá lên đến tinh hạch cao giai.
Nam tử có làn da ngăm đen cầm chiến lợi phẩm của mình, hào hứng xoay người rời khỏi đám đông.
- Hỏng rồi có thể đến sửa!
Ma Pháp Sư trung niên như nhớ ra điều gì đó, đứng lên hô to với nam tử ngăm đen kia.
Không ai đáp lại hắn, chỉ là phía sau đám người có một cánh tay giơ lên vẫy, nam tử ngăm đen tỏ vẻ đã biết.
Ngoại trừ vòng tay trọng lực, trên quầy hàng của Ma Pháp Sư trung niên vẫn có không ít thứ tốt, đã có kỵ sĩ chọn xong đồ bước lên dò hỏi giá.
- Ta cần một chiếc nhẫn không gian, có đề cử gì không?
Đến phiên mình, hắn liền hỏi Ma Pháp Sư trung niên.
- Chiếc này, chiếc này, còn có chiếc này đều ổn lắm.
Ma Pháp Sư trung niên lấy ra ba chiếc nhẫn hình dạng khác nhau từ trên quầy hàng đưa cho Locke.
Trên mỗi chiếc nhân đều khắc ma văn thần bí, ma lực chuyển động nhè nhẹ, Locke biết ba chiếc nhân này có diện thích không gian bên trong lớn hơn chiếc hắn đang dùng.
- Có thể nói điểm khác nhau của ba chiếc không? Locke hỏi.
Ma Pháp Sư trung niên ngừng một lát, rồi cầm ba chiếc nhẫn không gian lên rồi nói:
- Chiếc này có không gian năm mươi lập phương, cất được hai tấn đồ, chiếc này có không gian một trăm lập phương, cất được ba tấn đồ, chiếc này có không gian một trăm năm mươi lập phương, cất được bốn tần đồ.
Ba chiếc nhẫn không gian này đều do chính hắn làm ra, thế nên có thể một hơi nói ra được diện tích không gian bên trong và khối lượng cất trữ đồ.
- Ta muốn cái này! Locke chỉ vào chiếc nhân không gian ở giữa, không gian bên trong là một trăm lập phương, thua Hắc Châu của Angelina nhưng chẳng đáng kể, cũng đủ để Locke dùng đến vào lúc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận