Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 459: Trò Chuyện

Chương 459: Trò Chuyện
Trước khi đến thăm tốt nhất nên rửa mặt sạch sẽ, có một số Ma Pháp Sư vì thời gian dài làm thí nghiệm cùng nghiên cứu, khiến bọn hắn lộ ra vẻ lôi thôi, nhưng này không có nghĩa là bọn hắn ưa thích lôi thôi.
Bề ngoài sạch sẽ gọn gàng sẽ khiến cho một vị Ma Pháp Sư xa lạ có thêm ít thiện cảm đối với ngươi.
Một điều cuối cùng, không đem theo lễ vật đi, trừ phi là người đặc biệt thân mật.
Các Ma Pháp Sư tuân theo nguyên tắc trao đổi ngang giá, lễ vật của ngươi càng quý giá, bọn hắn sẽ càng suy nghĩ nhiều, nếu như một vị Ma Pháp Sư xa lạ tươi cười tiếp nhận lễ vật của ngươi, ngươi nên cân nhắc đây có phải là có âm mưu gì không.
Trên thế giới này không có nhà từ thiện, không có tình yêu vô duyên vô cớ, ở đâu cũng tồn tại đen ăn đen, những hắc ám được che giấu dưới bề ngoài hoa lệ cao quý của các Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ là thứ mà ngươi không cách nào tưởng tượng được.
Sau khi mở cửa, trước tiên Ma Pháp Sư này dò xét lại người đến một lần, sau khi xác nhận là Locke mới cho hắn tiến vào.
Sau khi đi vào, Locke không lập tức ngẩng đầu nhìn lung tung bốn phía, mà là mắt nhìn thẳng phía trước, không tự ti cũng không kiêu ngạo.
Mặc dù không có tỉ mỉ quan sát bốn phía, nhưng theo ánh sáng từ khóe mắt, Locke cũng đại khái nhìn được đây là một vị Ma Pháp Sư ưa thích làm thí nghiệm, mà còn thiên hướng về dược tề học.
Xung quanh treo đầy bình bình lọ lọ, dược tề bốc lên bọt khí màu xanh, dược tề màu đỏ sền sệt như huyết dịch, còn có nhiều chất lỏng các màu sắc khác không biết là gì
Nguyên một bộ dụng cụ thí nghiệm điều chế dược được để trên cái bàn ở chính giữa gian phòng.
Locke biết bộ thiết bị này có bán tại đại sảnh giao dịch Tháp Thánh, giá cả ba trăm viên tinh hạch cao cấp, Locke có lòng muốn mua cho Grace một bộ như thế, nhưng lực bất tòng tâm.
Tiền của hắn không ít, nhưng trực tiếp lấy ra ba trăm viên tinh hạch cấp cao cũng chính là lấy sạch tích góp của hắn.
Ma Pháp Sư này cũng không chú ý tới Locke đang nhìn gì, hắn luôn đưa lưng về phía Locke, đi đến cái bàn ở giữa phòng mới quay người lại cầm trên tay một bình bột màu trắng.
- Đây là Bạch Lãng Phấn đã nói là sẽ đưa cho ngươi.
Ma Pháp Sư đấu lạp nhân ném qua cho Locke.
Sau khi cẩn thận nhận lấy, Locke dùng ngữ khí thập phần khiêm tốn hỏi:
- Đại nhân, xin hỏi Bạch Lãng Phấn này có tác dụng gì?
Ma Pháp Sư đội nón rộng vành không vội giới thiệu Bạch Lãng Phấn này, mà vừa cười vừa nói:
- Ngươi có thể gọi ta đại sư Pearson, ta và đại sư Keira là bạn cũ đã vài chục năm.
- Vâng, đại sư Pearson.
Locke khẽ ngẩng đầu đánh giá vị Ma Pháp Sư này, lúc hắn giới thiệu tên bản thân, đã cởi cái nón lá xuống lộ ra một khuôn mặt đầy râu.
Điều khiến Locke chú ý là vị đại sư Pearson này có một bên mắt mang bịt mắt, không biết là bị mù hay là có ẩn tình khác, đây có lẽ là nguyên nhân vì sao hắn lại đội nón lá cả ngày.
- Bạch Lãng Phấn là phương thuốc ta phải nghiên cứu mấy năm mới thành.
Đại sư Pearson cao ngạo nói.
- Sử dụng trân châu biển sâu, phối hợp thêm nhiều loại nguyên liệu ma pháp đặc thù, hợp lại chế thành.
Locke quan sát thấy bên trên cái bàn phía sau hắn bày ra một đống nhỏ bột màu trắng, một viên trân châu to lớn ở bên, tựa hồ là viên trân châu trên cây thủ trượng hôm qua đại sư Pearson mang về.
Nhưng viên trân châu còn có một phần ba so với hôm qua.
- Lần này nguyên liệu lấy được rất xuất sắc, viên trân châu này còn có công năng gây ảo giác, dùng đầu lâu Naga bốn tay đổi một phần Bạch Lãng Phấn của ta, ngươi không thiệt thòi đâu!
Đại sư Pearson hơi tự khen bản thân.
Locke tự nhiên thuận theo lời nói của hắn nên cũng nịnh nọt tâng bốc một chút.
"Ha ha." Sau khi được Locke nịnh nọt vài câu, tâm tình Pearson tốt hơn nhiều, liền giới thiệu với hắn tác dụng của Bạch Lãng Phấn.
- Tăng bảy thành lực lượng cho người sử dụng trong mười lăm phút?
Vẻ mặt Locke kinh hãi, trong lòng nghĩ rằng bản thân nhặt được bảo vật.
Pearson rất hài lòng với vẻ mặt của Locke, sau khi nhắc nhỡ Locke vài câu về phương pháp sử dụng liền tiễn khách.
Cung kính rời khỏi gian phòng đại sư Pearson, Locke nắm bình dược tề trong suốt trong tay, vẫn có chút cảm giác không chân thật.
Thực lực luyện dược của vị đại sư Pearson này đúng là rợn cả người, dược tề có công hiệu mạnh nhất từ trước đến nay hắn từng sử dụng chính là Tấn Long dược tề được chuẩn bị lúc bắt đầu chiến tranh vị diện.
Tấn long dược tề với chủ liệu là huyết dịch sinh vật cấp một, có khả năng khiến thực lực Kỵ sĩ thưc tập cấp cao của Locke tăng thêm sáu thành thực lực.
Công hiệu Bạch Lãng Phấn này có thể cường đại như vậy, ngoại trừ chất liệu nguyên liệu quá cứng, trình độ người chế tác cao siêu ra, tác dụng phụ xảy ra sau khi sử dụng cũng không thể coi thường.
- Suy yếu trong hai ngày liền?
Locke lẩm bẩm nói.
Trước mắt với thực lực Chuẩn Kỵ Sĩ của Locke tăng thêm bảy thành lực lượng, cho dù không thể khiến hắn trực tiếp nâng lên cấp một, nhưng để đạt tới 'Giả' là dư sức.
Chênh lệch giữa Kỵ Sĩ chính thức và Kỵ Sĩ thực tập là một trời một vực, nhưng nếu có con át chủ bài này, Locke cũng tự tin hơn khi đi đến Đông Hải Ngạn rèn luyện.
Kỳ thật hắn có rất nhiều át chủ bài, chỉ cần không tự tìm đường chết đi trêu chọc những kẻ cấp một trở lên, với cấp độ hiện tại không ai có thể uy hiếp được Locke.
Tổn thất bảy tám thuyền viên nhưng tốc độ tàu thuỷ cũng không giảm đi quá nhiều, trên boong tàu mấp mô những miếng vá xấu xí, nhưng tính thực dụng lại rất tốt.
Bình thường lúc nói chuyện phiếm Locke có ý định giao tiếp cùng bọn thủy thủ này.
Hóa ra bọn thủy thủ này đều là người bản địa Đông Hải Ngạn, ở tại bến cảng Mornington.
Thủy thủ trên biển cả có rất ít người thành gia trước tuổi ba mươi, biển cả bao la ẩn giấu vô số bảo tàng đồng thời cũng ẩn chứa vô số nguy cơ.
Tựa như lúc trước bị Naga đánh lén chết đi mấy thủy thủ, trong mắt bọn thủy thủ tinh thần thép này thì việc sinh mệnh tan biến là chuyện bình thường.
Sinh ra ở biển cả, sau khi chết trở về biển cả, đây là châm ngôn của bọn hắn.
Bến cảng Mornington là một trong ba bến cảng phồn hoa nhất dưới sự quản lý của vương quốc Manhattan
Nghe những thủy thủ này giới thiệu, Locke được biết diện tích vương quốc Manhattan cực lớn, thậm chí là lớn hơn diện tích lãnh thổ Faustain ít nhất hai mươi lần, chiếm một phần ba lãnh địa đế quốc Omor.
Locke liền chấn động, một vương quốc lớn như vậy mà mới chiếm một phần bảy diện tích Đông Hải Ngạn.
Đông Hải Ngạn không nhiều vương quốc nhỏ như lục địa Misia, ở đó không có một thế lực nào là quá nổi bật, bên trong những thế lực lớn sẽ tồn tại nhiều thế lực nhỏ phụ thuộc.
Cơ cấu quyền lực rắc rối phức tạp, khác biệt với Tây Phương Tam Đảo chỉ có Tháp Thánh cùng Điện Đường Kỵ Sĩ thống trị.
- Nguyện vọng lớn nhất của ta chính phấn đấu ba năm nữa rồi tích lũy đủ tiền đi mua một tước vị, lại mua một trang viên cưới hai ba thê tử.
Một thủ thủy trẻ, nhỏ hơn Locke vài tuổi nói.
Những thủy thủ này lăn lộn trên biển lâu như vậy, thật ra ai cũng có rất nhiều tiền, nói mua tước vị cùng trang viên thật không phải đang khoác lác.
Chỉ dựa vào việc họ lén làm việc cho các Ma Pháp Sư là biết, các Ma Pháp Sư đa số rất khẳng khái, trả thù lao rất nhiều.
- Một tước vị bao nhiêu tiền?
Locke hỏi vấn đề được cho rằng khá quan trọng.
- Tước vị cao nhất có thể mua là Bá Tước, cần một trăm vạn kim tác.
Thủy thủ trẻ tuổi nói.
Locke nhận thức được lợi ích của một thân phận quý tộc, hắn không mua tước vị Bá Tước, nó quá mắc, không đáng số tiền bỏ ra.
Tước vị Nam Tước bình thường thôi hoặc là cấp thấp hơn như Huân Tước là được rồi, chỉ cần hai ba vạn kim tác.
Kim tác là một trong những tiền tệ lưu hành nhất tại Đông Hải Ngạn, bắt nguồn từ vương quốc Sony.
Vương quốc Sony là một trong mười mấy vương quốc ở Đông Hải Ngạn, là vương quốc có kinh tế phát đạt nhất, nghiệp vụ vận chuyển phồn thịnh nhất, các thương nhân Sony trải rộng khắp Đông Hải Ngạn, nghe nói xa hơn về hướng đông bờ biển, khu vực gần với nội lục của đại lục Vu Sư cũng có dấu chân của các thương nhân Sony.
Locke tính toán đồng vàng trong tay có thể đổi bao nhiêu tiền tệ địa phương khi đến Đông Hải Ngạn.
Hoàng kim ở đâu cũng lưu thông, thậm chí sinh vật thổ dân trong nhiều vị diện khác cũng lấy hoàng kim làm tiền tệ giao dịch
Đây có lẽ là vì những sinh vật có trí khôn đều ưa thích những vật sáng lấp lánh.
- Locke đại ca, ngươi đến Đông Hải Ngạn làm gì?
Sau khi thân thuộc, thủy thủ trẻ tuổi tên Charlie hỏi.
Dịch: Alex
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận