Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 672: Phòng Ngự Chiến

Chương 672: Phòng Ngự Chiến
Trong đêm đen, ánh lửa đỏ rực chiếu sáng khắp người tên lính này. Toàn thân hắn đầy máu tươi, có đỏ cũng có đen.
Những con Hoạt Thi này cũng không phải là đao thương bất nhập, chỉ cần súng lục có uy lực nhỏ nhất cũng có thể phá vỡ phòng thủ của bọn chúng. Nhưng đều khó khăn nhất là điểm yếu của những tên này chỉ có ở ngay đầu. Trừ khi đánh trúng đầu, nếu không rất khó để giết chết chúng.
-Đừng! Mau yểm hộ! Yểm hộ hắn!
Mệnh lệnh của Trung đội trưởng còn chưa truyền đến tai của các binh lính thủ hạ, thì Tiểu Trương đã xông ra khỏi phạm vi bảo hộ của xe tăng vừa mới đánh xong băng đạn thứ nhất, còn chưa kịp đổi một băng đạn khác thì một bóng đen đã xuyên thẳng qua.
“Két két!”
Giống như dưa hấu bị phá nát, lại giống như quả trứng gà bị đánh nát. Xuyên qua những ngọn lửa của súng máy xung quanh, Trung đội trưởng nhìn thấy đầu của Tiểu Trương bị vặn ngược một góc 180 độ. Đồng thời trên mặt hắn đã thiếu mất một khối thịt và xương lớn.
-Mẹ nó, bên kia còn có một con Hoạt Thi nhanh nhẹn! Xe tăng! Mau cho nổ tung bên đó!
Trung đội trưởng phẫn nộ mắng to.
Bình sĩ trong chiếc xe tăng phía sau sau khi nghe được mệnh lệnh của Trung đội trưởng liền bắt đầu thay đổi phương hướng.
Quay sang một hướng, họng pháo xe tăng quay một góc 30 độ rồi hướng về nơi mà Tiêu Trương đã hi sinh.
Một tiếng “Ầm” vang lên, phát ra đượt pháo kích mạnh liệt.
“Bùm bùm bùm.”
Âm thanh của vật nặng nề trên đất vang lên, sắc mặt của tất cả binh lính quen thuộc với âm thanh này đều thay đổi. Quả nhiên, khi ánh đèn pha từ tháp canh trong quân doanh quét qua, mấy tên Hoạt Thi mập mạp thân cao ba mét đang tấn công về phòng tuyến thép do các binh sĩ tạo nên.
Ở nơi đóng giữ tạm thời này không có xe tăng, chỉ có mấy quả lựu đạn có đường kính trung bình. Tiểu Đoàn trưởng chịu trách nhiệm chỉ huy binh lính không thể đảm bảo rằng liệu những quả lựu đạn này có thể đánh trúng những tên gia hỏa to lớn kia hay không.
- Đại Đoàn trưởng, làm sao bây giờ?
Có binh sĩ trong lúc bối rối hỏi.
- Dùng súng phóng tên lửa. Mau! Mau mang năm ống nữa đến đây!
Sắc mặt người Doanh trưởng dần dần dữ tợn, người Doanh trưởng này mang quân hàm Đại Đoàn trưởng quát về phía hậu phương.
Đoàn trưởng đã tử trận, bây giờ Doanh trưởng là người có tiếng nói nhất.
- Rõ!
Mấy người lớn vội vàng chạy về phía sau.
Trận chiến bắt đầu quá đột ngột, cũng quá mức hỗn loạn. Một giờ trước, tất cả các binh sĩ đều đang chiến đấu riêng lẻ do biến dị bỗng nhiên phát sinh.
Một giờ sau, theo mệnh lệnh và phân công của Mã Tư Lệnh, tất cả các binh lính còn sống sót bắt đầu tập trung xung quanh lều lớn mà phòng ngự.
Những con Hoạt Thi sinh ra trong quân doanh đều đã bị đánh chết. Giờ đây mặt đất phủ đầy máu đỏ sắc hồng do các binh sĩ bắn tung tóe và máu đen do Hoạt Thi để lại.
Bộ Binh Cơ Giới Hóa này không có gì nhiều, chỉ có vũ khí và trang bị là nhiều, đạn bắn ra xối xả như không cần tiền. Mà trong quân doanh lại có một cái nhà kho dự bị cỡ nhỏ. Tức là cho dù có đánh một ngày một đêm cũng không cần lo lắng chuyện đạn dược sẽ khô kiệt.
Trước mắt mới xuất hiện bốn con Hoạt Thi loại lực lượng đã khiến cho tên Doanh trưởng này đổ mồ hôi. Hắn không hề quên vì sao bản thân mình lại trở thành Đại Đoàn trưởng. Nửa giờ trước, chính là bốn con quái vật giống hệt những tên này đã nghiền nát Đoàn trưởng của hắn, bóp thành viên thịt rồi nuốt chửng.
Việc giết chết những tên Hoạt Thi mạnh mẽ đó đã lãng phí rất nhiều công sức của những binh sĩ trong quân doanh. Sau đó có một vài vị đạo sĩ, người mang đạo pháp trong truyền thuyết ra tay giúp đỡ mới có thể giúp bọn hắn xử lý hết kẻ thù.
- Mẹ nó, năm súng phóng tên lửa có đủ dùng không?
Trong lòng Doanh trưởng cũng không chắc chắn. Hắn chỉ có thể hi vọng rằng năm súng phóng tên lửa này có thể nổ tan tác bốn tên gia hỏa kia.
- Đáng tiếc chỉ có mấy chiếc xe tăng, nếu không thì chuyển một chiếc qua là tốt rồi.
Doanh trưởng tức giận mà đấm vào hàng rào phòng ngự tạm thời.
Toàn bộ Bộ Binh Cơ Giới Hóa có bốn mươi chiếc xe tăng cùng năm mươi chiếc xe bộ binh bọc thép, nhưng mà hiện tại trong doanh trại của bọn hắn chỉ có sáu chiếc. Còn lại tất cả đều đang nằm rải rác khắp doanh trại, động chưa cơ vẫn còn chưa được khởi động đâu.
Mà những chiếc xe tăng kia lại bị mắc kẹt giữa rất nhiều Hoạt Thi, các binh sĩ không thể qua đó được.
Theo tình hình chiến đấu ngày càng kịch liệt, súng phóng tên lửa cùng với lựu đạn, các loại vũ khí mạnh mẽ đều được sử dụng. Cho đến bây giờ đã có hơn một chiếc xe tăng không hoạt động bên ngoài đã vô tình bị hư hỏng và phát nổ. Những chiếc xe tăng đó từng là báu vật của các binh sĩ, nhưng giờ đây chúng đã trở thành từng tia pháo hoa rực rỡ.
Năm súng phóng tên lửa nhanh chóng được mấy binh sĩ khiêng trở về. Mà bốn con Hoạt Thi cũng đã đến vị trí cách trận tuyến phòng ngự không quá hai mươi mét.
Những con Hoạt Thi mạnh mẽ này có tốc độ chậm chạp nhưng lực phòng ngự lại cao hơn Hoạt Thi loại tốc độ mấy lần. Mà những con có hình thể càng lớn thì sức mạnh và khả năng chịu đòn của chúng cũng càng cao.
- Nổ hết cho ta!
Doanh trưởng vừa ra lệnh, năm quả tên lửa kèm theo tiếng còi đuôi màu trắng bắn ra hướng về nơi tập trung bốn con Hoạt Thi.
Bởi vì bây giờ tất cả các thiết bị định vị điện tử trong quân doanh đều mất tín hiệu, nên cho dù là ngắm đạn hỏa tiễn hay là xe tăng khai hỏa đều dựa vào tầm ngắm của các binh sĩ.
Những đợt huấn luyện trước đây không phải là vô ích, ngay cả khi không có vệ tinh định vị thì năm quả tên lửa cũng bắn trúng chính xác bốn con Hoạt Thi.
“Ầm ầm!”
Sống không khí do năm vụ nổ liên tiếp ở cự ly gần tạo ra đã trực tiếp hất bay một số binh sĩ đang quan sát thăm dò ở phía sau công trình tạm thời.
Hỏa diễm dần dần dập tắt, Doanh trưởng vẫn luôn nhìn chằm chằm tình hình chiến đấu trước mặt. Hắn không hề lùi bước, vẫn chăm chú nhìn tình huống bên trong ngọn lửa. Độ cao của hỏa diễm ngày càng giảm, cuối cùng khi đạt đến độ cao hai mét thì Doanh trưởng cũng nhìn thấy bên trong chỉ còn lại một Hoạt Thi tàn phế nửa thân đang bò về phía trước không chịu bỏ cuộc.
-Đi, người nào đến giết nó cho ta!
Mệnh lệnh của Doanh trưởng vừa ra, liền có hai người binh sĩ lao nhanh tới.
Bọn hắn một tay ôm một đống thuốc nổ, lực nổ của tên lửa cũng không thể giết chết nó hoàn toàn. Vì vậy lựu đạn phổ thông vốn dĩ cũng không thể, nhất định phải sử dụng C4 chuyên để bạo phá mới được.
“Tích tích tích!”
Sau một hồi tiếng vang dồn dập, bom C4 bạo tạc xung quanh con Hoạt Thi lực lượng. Lúc này phương hướng bạo tạc đã được các công binh chuyên môn dự đoán trước cho nên không hề lan gần đến các binh sĩ phía sau.
Khi các khói lửa tan đi, những con Hoạt Thi loại lực lượng đã bị đốt đến cháy rụi. Sau khi tất cả những binh sĩ nhìn thấy cảnh này đều tràn ngập niềm vui từ tận đáy lòng. Nhưng thời gian vui vẻ còn chưa được mấy giây thì con quái vật mới lại lao tới.
-Mẹ nó! Lúc này lại là sinh vật biến dị! Cẩn thận, cẩn thận cho ta, đừng để bọn súc sinh này đến gần.
Danh trưởng tức giận mắng.
Chỉ thấy phía trước trận tuyến phòng ngự đã xuất hiện bảy đến tám con dê mắt đỏ bị biến dị.
Lúc trước Mã Tư Lệnh quyết định đến Vũ Hương đã tính toán thiếu một chuyện. Gần đó quả thật không có rừng nguyên sinh, nhưng gà chó dê bò cừu do thôn dân nuôi dưỡng cũng không phải là số ít.
Dịch: Thảo Hiền
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận